Mạch Tử Ồn Ào không đuổi theo nữa, dao găm trong tay cậu ta lắc lư qua lại, trong mắt cậu ta là sự hưng phấn.

Như vậy mà vẫn chưa chết, cái tên này thực sự rất tuyệt, có điều cuộc chiến như vậy mới thú vị chứ...

Vết thương trên cánh tay trái của Tiêu Phàm không sâu lắm, dù sao thì quạt giấy cũng không phải là vũ khí chủ lưu, lực sát thương cũng chỉ là hữu hạn, hơn nữa cây quạt trong tay Bạch Y Công Tử đi theo con đường mỹ quan chứ không phải là con đường thực dụng.

Thế nhưng cây quạt giấy của Bạch Y Công Tử nhanh chóng quét qua lại tạo ra một vết thương thật dài, vết thương này kéo dài từ cổ tay rồi chếch xuống khuỷu tay, máu tươi bắt đầu chảy ra một cách chậm rãi từ miệng vết thương nhợt nhạt, nhuộm đỏ ống tay áo của hắn, khiến người nào nhìn thấy cũng phải kinh hãi không ngớt.

Áo giáp của Tiêu Phàm vẫn là bộ đồ có phẩm chất hi hữu được lấy từ từ phó bản mỗi ngày trong trận doanh Ác Ma, [bộ đồ Linh Xà]. Ưu điểm của nó cũng không nằm trên sức phòng ngự, mà là ở tính kháng độc và gia tăng tốc độ, hơn nữa trên người Tiêu Phàm không có vật phẩm hay trang sức gì để giữ máu, theo đòn đánh này của Bạch Y Công Tử, lại miễn cưỡng kích hoạt kỹ năng danh hiệu biến dị của Tiêu Phàm, làm cho giá trị sinh mệnh của Tiêu Phàm đạt đến mức độ cần thiết. Thế nên Tiêu Phàm dứt khoát ra khỏi đội ngũ, kích hoạt kỹ năng danh hiệu biến dị là [Kiết Nhiên], đạt được buff bổ trợ mang thuộc tính ngoại hạng khi tác chiến một mình.

Một tia huyết quang nhuộm cả người Tiêu Phàm, khiến Tiêu Phàm có thêm một phần yêu dị, có điều nó không đặc biệt như mấy lần trước, bởi vì huyết quang trên người đám Phá Quân đã bắn ra bốn phía, chỉ có điều huyết quang trên người bọn họ có vẻ cực kỳ cuồng nhiệt.

Tiêu Phàm thở hổn hển rồi nhìn chăm chú về phía trước, Thị Huyết Thuật của O'Sullivan mạnh thế nào, Tiêu Phàm đã cảm nhận được một cách sâu sắc.

Dưới tác dụng của Thị Huyết Thuật, tốc độ di chuyển của đám người Phá Quân lập tức được tăng lên, lại có thể ép sát Tiêu Phàm khi hắn dùng [Điệu Waltz Phong Vũ], hơn nữa tốc độ công kích cũng được tăng lên trên diện rộng.

Nếu không phải tốc độ công kích của Phá Quân được tăng lên thì Tiêu Phàm căn bản không cần đón đỡ hai kiếm trước đó của hắn ta, hắn chỉ cần dựa vào việc di chuyển thì đã có thể né tránh rồi. Thế nhưng bởi vì tốc độ công kích của hắn ta được tăng lên trên diện rộng, kiếm thế của Phá Quân bỗng nhiên nhanh như sấm chớp, Tiêu Phàm không thể không dùng cách đón đỡ.

Thậm chí Tiêu Phàm còn hoài nghi dưới sự bổ trợ của Thị Huyết Thuật, lực công kích của kẻ địch cũng được tăng cao, nếu không thì sao một cây quạt của Bạch Y Công Tử có thể đau như vậy được chứ.

Bởi vì giới hạn của hệ thống, Tiêu Phàm không thể nào thấy được tin tức về kỹ năng của O'Sullivan, giống như việc Tiêu Phàm không thể nào nhìn thấy những kỹ năng mà Aina có được vậy, thế nên hắn chỉ có thể căn cứ vào sự cảm nhận của bản thân mà suy đoán một cách đại khái về hiệu quả và tác dụng của [Thị Huyết Thuật] thôi.

Kết quả suy đoán này khiến trong lòng Tiêu Phàm hơi thấp thỏm, Tiêu Phàm dự tính cho dù lúc này mình dùng đến trạng thái của kỹ năng biến dị là [Kiết Nhiên], vậy thì thuộc tính của hắn cũng chỉ miễn cưỡng ngang bằng với thuộc tính được bổ trợ sau khi dùng [Thị Huyết Thuật] của bọn họ mà thôi, dù sao [Thị Huyết Thuật] này là do NPC cấp 60 thi pháp đấy.

Lúc này Aina nhìn thấy Tiêu Phàm bị thương, cô đang định trị liệu cho Tiêu Phàm, chữa trị vết thương cho hắn, thế nhưng Tiêu Phàm lại giơ tay ngăn cản cô, bởi vì Tiêu Phàm cũng không muốn hiệu quả của kỹ năng danh hiệu biến dị mà mình vừa mới kích hoạt lại bị cái trị liệu của Aina triệt tiêu mất.

Sau khi Tiêu Phàm xoay người ném chổi liền cầm Frostmourne lên, từ từ đi về phía đám người Phá Quân, bóng lưng có vẻ khá là hào hiệp.

Nếu là lúc trước thì với tình huống này hắn đã lựa chọn chạy trốn.

Thế nhưng hôm nay hắn chẳng còn đường lui nào cả.

Nếu hắn chạy trốn, đồng đội ở đằng sau hắn phải làm gì bây giờ?

Tuy rằng Tiêu Phàm cảm thấy biết rõ là mình không đánh lại mà vẫn nhào đến là một cách làm vô cùng ngu ngốc, thế nhưng hắn hết cách rồi, bây giờ Tiêu Phàm chỉ có thể ngu ngốc một lần, làm người thì đôi lúc cũng phải ngốc một chút mới được...

Aina có thể thấy được, trạng thái chiến đấu của Tiêu Phàm đã không bằng lúc trước, hơn nữa O'Sullivan còn trợ giúp cho đám người Phá Quân, tình cảnh lúc này của Tiêu Phàm lại càng nguy cấp hơn, thế nhưng bản thân cô không giúp đỡ được gì, điều này làm cho nội tâm của Aina cảm thấy tự trách không thôi.

Vào lúc Tiêu Phàm chiến đấu với Thần Phách Chu Tước thì Aina đã sử dụng [Thuật Hiến Tế - Nối Liền Sinh Mệnh] và [Thuật Hiến Tế - Thuật Đại Hồi Xuân] rồi, trong thời gian ngắn cô không thể nào sử dụng chúng lần thứ hai nữa, thế nhưng cô vẫn còn một Thuật Hiến Tế chưa dùng đến, vẫn đang ép ở đáy hòm. Bởi vì sự tồn tại của giới luật Vu tộc, Aina vẫn còn đang rối rắm không biết có nên sử dụng kỹ năng này cho Tiêu Phàm hay không.

Tuy nhiên lúc này nhìn thấy bóng lưng bi tráng của Tiêu Phàm, trong lòng Aina bỗng nhiên cảm thấy thoáng đau thương, cô không muốn che giấu nữa, cho dù sau đó có bị Vu tộc quở trách thì Aina cảm thấy chỉ cần cứu được Tiêu Phàm là là tốt rồi.

Thế là hơi thở của sinh mệnh bắt đầu phe phẩy trong tay Aina.

Chúng bắt đầu tụ tập lại, nguồn sức mạnh này cũng không đến từ bên ngoài, mà lại xuất phát từ bên trong người của Aina, vì vậy hơi thở của sinh mệnh đương nhiên cũng chính là lực lượng sinh mệnh của bản thân Aina...

Lúc này Irina đang ở trong lồng ngực của Aina bỗng nhiên nhận ra được điều gì đó, bỗng nhiên xoay đầu về phía sau.

Khi thấy được cái mở đầu Thuật Hiến Tế của Aina, vốn Irina đang không còn sức lực gì lại đột nhiên nhảy lên, nhào về phía mặt của Aina, cũng không biết đã lấy sức mạnh từ đâu mà đẩy ngã Aina, mạnh bạo cắt ngang hành động lúc này của cô.

"Irina, cô?"

Irina không hề trả lời mà lại bay thẳng đến chỗ của Aina rồi mở miệng rít lên: "Aina, cô đang làm cái gì thế hả? Cô điên rồi sao!"

"Tôi muốn..."

"Cô đừng có xằng bậy, không phải Vu tộc đã quy định rằng không thể sử dụng Thuật Hiến Tế này đối với người ngoài sao? Cái tên Brahma kia không phải là Thú Nhân, mà là Ác Ma!" Irina vô cùng tức giận, dứt khoát không thèm phân bua gì mà cắt ngang lời nói của Aina.

"Nhưng mà..."

"Đừng có nhưng mà, không được là không được! Cô muốn sử dụng nó thì cứ giết tôi trước đi! Chỉ cần tôi còn sống thì chắc chắn sẽ không cho cô sử dụng loại pháp thuật này."

Aina nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Irina, đình chỉ động tác thi pháp trong tay mình lại, yên lặng cúi đầu.

Irina nhìn thấy Aina đã từ bỏ ý nghĩ sử dụng Thuật Hiến Tế thì thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng ánh mắt nhìn Aina lại có thêm sự áy náy.

Aina, xin lỗi, tôi ngăn cản không cho cô sử dụng loại pháp thuật này cũng không phải vì giới luật của Vu tộc, mà là vì cô đó...

...

Tiêu Phàm cũng không biết sau lưng mình đã xảy ra chuyện gì, lúc này hắn chỉ muốn dốc hết sức đánh ra một đòn cuối cùng, nhìn xem rốt cuộc mình có thể làm được đến mức nào, hoặc là tâm trạng hôm nay của nữ thần may mắn rất tốt nên sẽ làm cho kỳ tích thiên vị hắn thì sao.

Nghĩ đến đây, nội tâm Tiêu Phàm trái lại còn trở nên ung dung hơn, Tiêu Phàm không nghĩ đến chính mình lại có thời điểm thế này, cứ như vậy, trong vô thức thì tâm trạng của Tiêu Phàm bỗng nhiên trở nên tùy ý hơn...

Đám người Phá Quân đều phát hiện ra sự thay đổi lúc này của Tiêu Phàm một cách rõ ràng, bọn họ không nghĩ đến vào lúc thế này rồi mà cái tên này còn có thể thả lỏng được, bọn họ không biết nên cười nhạo hay là kính phục, thế nhưng tất cả đều sẽ không thay đổi, đã đến lúc kết thúc cuộc chiến này rồi.

Nhìn thấy Tiêu Phàm đi đến, ba người Phá Quân lại vây kín hắn lần thứ hai, họ thề phải chém được Tiêu Phàm dưới sự giáp công này.

Mệnh Lệnh Bắt Buộc!

0.13282 sec| 2427.961 kb