Mạch Tử Ồn Ào lấy chân trái làm trụ, xoay tròn tại chỗ theo chiều kim đồng hồ, dao găm dưới sự lôi kéo của Mạch Tử Ồn Ào đã phá được kiếm thứ hai của Tiêu Phàm, thế nhưng bởi vì tư thế va chạm nên động tác của Mạch Tử Ồn Ào đã thoáng bị trì hoãn một chút.

Mạch Tử Ồn Ào muốn dựa vào tư thế xoay tròn của bản thân, từng bước giải quyết hai đòn tấn công còn lại của Tiêu Phàm, tuy nhiên những đòn đánh này gần như xuất ra cùng một lúc nên đương nhiên cũng đến cùng một lúc, rốt cuộc thì Mạch Tử Ồn Ào vẫn chậm một bước, chưa kịp ngăn cản kiếm thứ ba của Tiêu Phàm…

Xoẹt một tiếng, kiếm thứ ba của Tiêu Phàm trực tiếp cắt vào bụng của Mạch Tử Ồn Ào, máu tươi theo miệng vết thương chảy xuống, Mạch Tử Ồn Ào đau đến mức nhíu mày ngay lập tức, thế nhưng cậu ta cũng không quan tâm đến những chuyện này, bởi vì giờ phút này vẫn còn một con dao găm đang bắn về phía cậu ta một cách nhanh chóng.

Mạch Tử Ồn Ào chịu đựng sự đau đớn ngay bụng, xoay người sang chỗ khác, mà khi cậu ta nhìn thấy con dao găm sắc bén đã gần trong gang tấc, trong ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng, Mạch Tử Ồn Ào đã không kịp đón đỡ nữa rồi, con dao găm này đã bay về phía ấn đường của cậu ta...

Con mắt của Mạch Tử Ồn Ào trừng to, đối diện với việc chính mình sắp tử vong, chính là thế đâm của con dao găm đang hướng về phía ấn đường của cậu ta chợt giảm xuống, sau đó lại giống như lá rụng mà rơi xuống một cách nhẹ nhàng, xé rách bộ đồ của cậu ta, vẽ ra một vết máu nhạt trước ngực cậu ta, cuối cùng keng một tiếng rồi rơi xuống mặt đất, có chút chán nản.

Mạch Tử Ồn Ào nhìn vết máu nhạt trước ngực mình, trong ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu.

Tiêu Phàm nhìn giá trị chân khí đã hoàn toàn trở về con số không của mình thì cười khổ một tiếng, tạo hóa trêu người…

Chỉ thiếu chút nữa, thật sự chỉ thiếu chút nữa thôi là đã có thể mang cái mạng nhỏ của Mạch Tử Ồn Ào đi rồi, đáng tiếc bây giờ Tiêu Phàm không còn cơ hội này.

Trong lúc Tiêu Phàm tập kích Mạch Tử Ồn Ào, Sóng Trị Liệu của O'Sullivan đã bắn về Phá Quân đang bị thương, vì vậy sau khi Tiêu Phàm đánh ra một đòn thất bại với Mạch Tử Ồn Ào, hắn cũng sẽ không dây dưa với Phá Quân mà bổ nhào về phía trước, lộn một vòng bên cạnh Mạch Tử Ồn Ào, lùi sang một bên, trong lúc lăn mình, Tiêu Phàm nhanh chóng cầm hai thanh kiếm mà mình quen dùng vào trong tay.

Cầm được vũ khí thuận lợi cho mình lần thứ hai, Tiêu Phàm vẫn chưa yên tâm, bởi vì trải qua một cuộc ác chiến, trạng thái của Tiêu Phàm càng lúc càng kém.

Sau khi dùng hết vật tiêu hao thì giá trị chân khí cũng về không, bây giờ giá trị thể lực cũng không còn nhiều nữa, Tiêu Phàm cảm giác mình gần như sắp trở thành một tên bộ binh siêu cấp chỉ có thể cầm kiếm chém giết.

Vốn O'Sullivan tưởng rằng sau khi gã ta dùng Thị Huyết Thuật trên người những tên sát thủ mà mình thuê, bắt lấy Tiêu Phàm là chuyện dễ như trở bàn tay, thế nhưng gã ta không nghĩ đến tên Ác Ma cấp 3 nhỏ bé này suýt chút nữa lại có thể giết chết hai tên sát thủ mà gã ta thuê ngay trước mắt gã ta, thậm chí ngay cả việc phản ứng mà gã ta cũng chưa làm kịp, loại cảm giác bị trêu chọc này khiến cho O'Sullivan luôn luôn kiêu ngạo cảm thấy vô cùng tức giận.

O'Sullivan giơ pháp trượng lên, vung tay, ba cái đồ đằng hình trụ bay thẳng vào chiến trường, trong nháy mắt thì vầng sáng nhàn nhạt bao phủ những người ở giữa chiến trường.

Dưới vầng sáng này, HP mà đám người đã Phá Quân tổn thất duy trì một tốc độ hồi phục nhất định, đồng thời trên người họ còn được phủ thêm một tầng ánh sáng màu vàng đất, khiến cho bọn họ có vẻ cường tráng hơn rất nhiều.

Phía bên Tiêu Phàm cũng được phủ thêm một tầng ánh sáng màu vàng đất, có điều bước chân của Tiêu Phàm lại trở nên nặng nề và khác thường.

Trị Liệu Đồ Đằng, Thạch Phu Đồ Đằng và Địa Phược Đồ Đằng, lần này O'Sullivan xuống tay thật là độc ác, ba cái đồ đằng tăng giảm đồng loạt được quăng ra ngoài, trước đó lại có Thị Huyết Thuật, lúc này cuộc chiến của Tiêu Phàm càng lúc càng khó khăn hơn.

...

Nhìn thấy Tiêu Phàm dùng Kim Tàm Thoát Xác, tàn ảnh vừa xuất hiện lại bị Bạch Y Công Tử và Mạch Tử Ồn Ào đâm xuyên qua, Aina bị dọa đến mức mặt mày tái nhợt, đợi đến lúc cô nhìn thấy Tiêu Phàm không sao thì mới thở phào nhẹ nhõm, bây giờ O'Sullivan lại ra tay lần thứ hai, thế nên Aina cũng không nhịn được nữa: “Không được, lần này tôi nhất định phải giúp Brahma vượt qua khó khăn.”

Thế là lực lượng sinh mệnh lại tụ tập vào trong tay của Aina lần thứ hai, Irina nhìn thấy tình hình lần này thì trong lòng lập tức kinh hãi: “Aina, cô muốn làm gì?”

Lần này Aina không để ý đến Irina nữa, cô tiếp tục ngâm xướng để thi pháp, Irina thấy vậy thì trở nên hoảng loạn, cũng không biết nó lấy con dao găm từ đâu nữa, trực tiếp đặt lưỡi dao trên cổ mình, quát lên với Aina một cách chói tai: “Aina, cô còn tiếp tục như vậy nữa, tôi sẽ chết ngay cho cô xem!”

Irina không nói gì mà trực tiếp dùng lực đè vào con dao găm, lưỡi dao xuyên thấu qua bộ lông tơ trắng nõn của Irina, tạo ra một vết máu nhợt nhạt.

Tom Cruise nhìn thấy hành động của Irina, trong lòng nó lập tức cả kinh, liên tục quát bảo ngưng lại: “Irina! Em muốn làm gì! ...Meo!”

“Mèo đực, anh đừng đến đây! Đây là chuyện giữa tôi và Aina!”

Aina nhìn thấy hành động của Irina, không thể không đình chỉ động tác lần thứ hai, cô mang vẻ mặt giãy giụa: “Irina, tại sao cô muốn ngăn cản tôi, cứ tiếp tục như vậy, Brahma chắc chắn sẽ...”

“Tôi không quan tâm, nếu cô dám dùng Thuật Hiến Tế kia, tôi sẽ chết cho cô xem!” Irina mang vẻ mặt kiên quyết.

“Mấy người đang ồn ào cái gì thế?” Thái Thập Tam bỗng nhiên nhìn thấy Irina cãi nhau với Aina, cô cảm thấy không hiểu ra sao.

“Tôi muốn giúp Brahma.” Aina mang vẻ mặt oan ức.

“Cô muốn giúp đỡ thì giúp đỡ đi ~”

“Không được, tuyệt đối không được!” Irina liên tục quát bảo ngưng lại, thế nhưng con dao găm vẫn đặt trên cổ mình một cách vững chắc, khiến Tom Cruise thấy vậy thì lo lắng đề phòng.

“Vậy thì cô sai rồi, mèo trắng.” Thái Thập Tam nhìn thấy phản ứng của Irina, cô không vui cho lắm: “Hừ, không giúp thì không giúp, dù sao thì tôi cảm thấy Phàm ca là vô địch rồi, anh ấy nhất định có thể đánh bại mấy tên này.”

Thái Thập Tam vẫn có một sự tin tưởng mù quáng vào Tiêu Phàm như trước, cô mang vẻ mặt lạc quan.

Tiểu Miêu lại khác.

Từ lúc sáng sớm thì cô ta đã cảm thấy Tiêu Phàm chắc chắn sẽ thua dưới sự vây công của ba người này, sự khác biệt chỉ là thời gian thua và phương pháp thua mà thôi.

Có điều cô ta không nghĩ đến Tiêu Phàm lại có thể gắng gượng đến lúc này, hơn nữa trong lúc đó lại thể hiện ra ra tố chất chiến đấu cao siêu như vậy, mấy lần giao chiến lúc nãy vô cùng nguy hiểm, phi kiếm bay bốn phía, Tiểu Miêu thấy vậy thì trong lòng vô cùng tán thưởng.

Tuy rằng Tiểu Miêu có ác cảm với cách làm người của Tiêu Phàm, thế nhưng chỉ bằng sự gắng gượng lúc này của hắn cũng đáng để cô ta nổi lòng tôn kính.

Thế nhưng Tiểu Miêu thấy được chuyện này cũng chẳng còn tác dụng gì, bởi vì bây giờ Tiêu Phàm đã rơi vào tình trạng cùng đường bí lối, không còn đường nào có thể đi, ở giây phút cuối cùng, con dao găm đâm về phía Mạch Tử Ồn Ào lại rơi xuống đã chứng minh cho tất cả.

Tiểu Miêu thở dài, trước đó cô ta nhìn thấy Tiêu Phàm chiến đấu trong cảnh ngàn cân treo sợi tóc thì trong lòng vẫn còn có sự mong chờ, thế nhưng bây giờ cũng chỉ có thể yên lặng chấp nhận sự thật, “Lich King” Mệnh Phàm chắc chắn sẽ thất bại. Nếu trong tình cảnh này mà hắn còn có thể trở mình, Tiểu Miêu không ngại làm fans của hắn, thậm chí lấy hắn cũng được.

Nhưng chuyện này có thể xảy ra sao?

Tiểu Miêu cho rằng cái xác suất mà “Lich King” Mệnh Phàm thắng trận cũng giống như cái xác suất Tiểu Miêu thích hắn vậy...

Tuy rằng lần thi pháp thứ hai của Aina đã bị Irina ngăn cản, thế nhưng Aina nhìn thấy Tiêu Phàm đang đau khổ gắng gượng trên sân, cô vẫn còn rối rắm không biết mình có nên dùng Thuật Hiến Tế đó hay không nữa. Tuy nhiên vào lúc Aina còn đang rối rắm thì có người đã quyết định thay cô, Aina chỉ có thể thu tay lại, bởi vì cô đã không thể dùng Thuật Hiến Tế cho Tiêu Phàm nữa rồi, Tiêu Phàm đã hoàn toàn biến mất trước mắt cô...

0.16148 sec| 2425.953 kb