Trừ khi Bạch Diện Thư Sinh có được kỹ năng miễn dịch khống chế, đáng tiếc là gã không có, như vậy thì có thể đoán trước được, hai người Bạch Diện Thư Sinh và Phá Quân đơn đấu thì kết quả sẽ là chiến thắng nghiêng về Phá Quân, cho nên Tiêu Phàm đã cầm kiếm sẵn trong tay, chuẩn bị bất cứ khi nào đều có thể giúp đỡ Bạch Diện Thư Sinh.
Tiêu Phàm cũng chú ý tới một điểm, mặc dù hiệu quả của kỹ năng [Mệnh Lệnh Bắt Buộc] quá mạnh, thời gian hồi chiêu cũng chỉ có ba giây ngắn ngủi, thế nhưng mà Phá Quân lại không sử dụng nhiều.
Thậm chí, từ lúc Quân Sư Xấu Bụng ngã xuống, Bạch Diện Thư Sinh tấn công Phá Quân thì hắn ta cũng không sử dụng [Mệnh Lệnh Bắt Buộc] mà chỉ theo bản năng tránh né đòn tấn công của Bạch Diện Thư Sinh, cái loại có kỹ năng mà không sử dụng này làm Tiêu Phàm cảm thấy hơi bất ngờ.
Thế là Tiêu Phàm chú ý tới một dòng trong thông tin kỹ năng [Mệnh Lệnh Bắt Buộc], đó là mức độ tiêu hao của kỹ năng.
Kỹ năng tiêu hao 0-100 thể lực, thể lực tiêu hao dựa vào trình độ phản kháng của mục tiêu mà định ra.
Khi mọi người bị ép buộc thì sức phản kháng đều rất mạnh, đặc biệt là những người có tính tình như Bạch Diện Thư Sinh, cho nên mỗi một lần sử dụng kỹ năng, rất có thể Phá Quân đều mất 100 thể lực.
Mặc dù hiện tại cấp bậc của người chơi đều khá cao, thể lực cũng có khá nhiều, thế nhưng mỗi giây mà mất 100 thể lực thì cũng là một con số rất lớn. Mà bên đội Tiêu Phàm còn khá nhiều người cần phải xử lý nữa cho nên Phá Quân tự nhiên là muốn dùng thể lực của mình một cách tiết kiệm rồi.
Cho nên Tiêu Phàm cũng mặc kệ cuộc chiến đấu giữa Bạch Diện Thư Sinh và Phá Quân, cũng muốn Bạch Diện Thư Sinh bắt Phá Quân dùng nhiều kỹ năng [Mệnh Lệnh Bắt Buộc] hơn để thể lực của hắn ta giảm nhiều, mà có Tiêu Phàm ở một bên nhìn thì với thực lực của Bạch Diện Thư Sinh hiện giờ cũng có thể chịu được khá lâu.
Những điểm cần chú ý trong cuộc chiến đấu của Thái Thập Tam và Đại Ca Cầm Đầu thì mình đã nói hết rồi, bên Bạch Diện Thư Sinh thì mình vẫn luôn coi chừng, trong thời gian ngắn chắc là không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Tiêu Phàm tự mình thuyết phục bản thân như vậy để cho tâm trạng của mình được bình tĩnh lại.
...
Thế nhưng kế hoạch tác chiến của Tiêu Phàm chỉ là lý thuyết, có thể áp dụng vào hiện thực hay không còn không biết, hơn nữa, đối thủ của bọn họ hiện giờ chính là "Hoàng Hạ Tứ Kiệt", cùng trận doanh với Tiêu Phàm.
Khi Mạch Tử nghe được lời nhắc nhở của Tiêu Phàm với Thái Thập Tam thì cậu ta cũng không để ý lắm, mặc dù phương án tác chiến của Tiêu Phàm đưa ra khá chính xác, thế nhưng kẻ địch đánh xong lui mà không ham chiến thì mình cũng có thể đuổi theo tới cạnh cô ta hai giây nha, mà ai quy định Mạch Tử cậu khi đối phó cô gái nhỏ Thái Thập Tam này phải dùng kỹ năng thiên phú [Cao Tần Luật Động] chứ? Coi như chiến đấu chính diện thì Thái Thập Tam cũng không phải là đối thủ của cậu.
"Động từ Đại Từ! Động từ Đại Từ! Động từ Đại Từ..."
Giọng bass trầm vẫn đang rung lớn bên tai, làm cho những cây cỏ trên mặt đất run rẩy, thậm chí những sợi tóc của Thái Thập Tam đều rung động theo.
Mạch Tử cảm nhận được từng đợt sóng âm này thì càng thấy máu trong cơ thể mình đang nóng lên, trạng thái tốt nhất từ trước tới nay, cậu ta nhắm mắt lại hưởng thụ một lát, gương mặt rất say mê, cả người hơi run rẩy trông rất biến thái.
Thái Thập Tam cau mày, cảm thấy người trước mắt quá buồn nôn.
Đúng lúc này, Mạch Tử mở mắt ra, ánh sáng khát máu bắn ra từ trong con ngươi, tay phải hơi vung lên, con dao găm sắc bén lại lượn vòng quanh đầu ngón tay một vòng rồi rơi vào trong tay cậu ta, đâm thẳng tới nhanh như sét đánh vậy.
Thái Thập Tam cảm thấy khí thế sắc bén từ trên người Mạch Tử thì giật mình, vội vàng để ống thép ngang người, muốn đỡ lấy đòn tấn công này.
Khi thấy phản ứng của Thái Thập Tam thì Mạch Tử cười nhẹ và không thèm để ý, bởi vì cậu ta thật sự không cần để ý.
Dao găm của Mạch Tử cứ đâm thẳng, không có một động tác giả nào, cứ vậy mà đâm thẳng giữa trán cô.
"Đinh" một tiếng vang lên, Thái Thập Tam là kiếm sĩ của Miêu tộc, phương diện nhanh nhẹn vẫn rất xuất sắc, coi như tốc độ tấn công của Mạch Tử nhanh hơn nữa thì cô vẫn phản ứng lại được, dùng ống thép đỡ lấy.
Thế nhưng những đòn tấn công của Mạch Tử bây giờ mới là bắt đầu...
Đinh! Đinh! Đinh!...
Những tiếng vang khi dao găm đâm vào ống thép vang lên liên miên, giống như những hạt mưa vậy, ánh mắt của Mạch Tử rất điên cuồng, cảm xúc phấn khởi cùng với âm bass trầm và giai điệu lanh lảnh hiện tại làm tay của cậu ta biến thành rất nhiều bóng ảnh, liên tục đâm vào ống thép của Thái Thập Tam làm tia lửa văng tung tóe.
Tiêu Phàm ngạc nhiên cực kỳ khi nhìn Mạch Tử, mặc dù đã biết trước tốc độ tấn công của tên này rất nhanh, thế nhưng hắn cũng không nghĩ tới lại nhanh tới mức như này, tần suất tấn công nhanh như vậy, cánh tay của cậu ta tại sao vẫn chưa gãy chứ?
Hơn nữa, khi nhìn thấy sắc mặt giống như đang trêu đùa của cậu ta thì Tiêu Phàm càng thấy hoảng sợ.
Mạch Tử Ồn Ào hiện tại đang đùa giỡn mà thôi, nếu cậu ta muốn chiến đấu một cách nghiêm túc thì cậu ta chỉ cần đổi hướng của con dao là được rồi, Tiêu Phàm tin tưởng, với tốc độ tấn công của cậu ta thì Thái Thập Tam chắc chắn sẽ không phản ứng kịp. Cậu ta vẫn luôn cầm con dao đâm vào ống thép của Thái Thập Tam chỉ bởi vì cậu ta muốn thưởng thức sự sợ hãi và lo lắng trong mắt Thái Thập Tam mà thôi.
Thái Thập Tam là bang chủ của Long Hổ bang, mặc dù đã kế thừa một cách hoàn mỹ khí chất lão đại xã hội đen của cha cô, thế nhưng khi chiến đấu vẫn quá non, vẫn còn luyện tập cọ xát nhiều.
Đối mặt những đòn tấn công của Mạch Tử thì Thái Thập Tam còn không dám chuyển ống thép ra chỗ khác chút nào cả, cô sợ nếu mà mình hành động thiếu suy nghĩ thì con dao găm sắc bén kia sẽ phá vỡ sự phòng ngự của mình, đâm vào người mình. Lại thêm những đợt sóng âm từ cái loa kia phát ra càng làm nhịp tim của Thái Thập Tam loạn hơn nữa.
Đúng lúc này, Mạch Tử bỗng nhiên dừng lại, không đâm tới nữa. Thái Thập Tam thì hơi sửng sốt khi thấy động tác của đối thủ, tâm trạng đang khẩn trương của cô cũng theo đó mà hơi thư giãn xuống.
Mạch Tử cảm thấy tiết tấu hô hấp của đối thủ thay đổi thì nhếch miệng, tay phải vung xuống dưới, tạo nên một đường ánh trắng như vầng trăng khuyết vậy, kéo theo một tia máu bắn ra...
Từ trước tới nay, cách ăn mặc của Thái Thập Tam vẫn chỉ là dùng dây băng quấn quanh ngực của mình, mặc dù Thái Thập Tam "không có ngực" , thế nhưng những mảnh dây băng nơi ngực vẫn dễ thấy như cũ.
Thế mà lúc này đám người đều không để ý tới những dây băng kia, bởi vì có một đường máu đỏ đã xuất hiện trên cái bụng trắng nõn của Thái Thập Tam, rất chói mắt.
Mạch Tử vừa thưởng thức âm nhạc từ chiếc loa, vừa vươn đầu lưỡi của mình ra liếm chút máu đang đọng trên dao găm, tâm trạng rất thoải mái...
Cũng không biết có phải do Mạch Tử đang vui đùa hay không mà vết thương của Thái Thập Tam rất nhẹ, thế nhưng vết đỏ tươi kia lại rất chói mắt.
Mặc dù tính tình của Thái Thập Tam cứng cỏi hơn nhiều so với những nữ sinh bình thường, thế nhưng cuối cùng thì cô cũng là một cô gái tuổi dậy thì, làn da của thiếu nữ luôn được ông trời chăm sóc, đều có sức thu hút đặc biệt, thêm vào Thái Thập Tam cũng hay rèn luyện cơ thể nên phần bụng không có chút mỡ thừa nào cả, làm cho cô có sức hút mạnh mẽ hơn.
Mà bây giờ, trên phần bụng trơn nhẵn và trắng nõn đó lại xuất hiện một vết cắt rất chói mắt.
Khi Thái Thập Tam bị Mạch Tử chém trúng thì cũng không nhìn lại vết thương của mình, mà chu miệng ra, hai mắt hơi ửng đỏ, cánh tay cầm ống thép hơi run rẩy.
Mặc dù Tiêu Phàm cách xa Thái Thập Tam thế nhưng thị lực của hắn rất tốt, hắn nhìn rõ ràng hai mắt của Thái Thập Tam lúc này đã không còn vẻ hung ác nữa mà có một tầng sương mù xuất hiện, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy đau lòng.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo