Mạch Tử nhìn thấy ánh mắt hung ác của Thái Thập Tam thì cười to, vỗ tay một cái rồi làm một động tác tay biểu thị sự đùa giỡn của giới Hip-hop, sau đó phía trên ID màu đỏ máu lại xuất hiện mấy từ màu mè "DJ Talent", sắc mặt cậu ta rất đắc ý.
"Uỳnh!" Một tiếng vang trầm xuất hiện trên chiến trường, một bộ loa trầm đột ngột xuất hiện từ trong không gian, rồi rơi xuống bên trái Mạch Tử.
Mạch Tử vươn tay ra, vỗ vỗ vào bộ loa rồi cười nói: "Chúng ta cùng chơi thôi!"
"Xì xì xì xì..." Sau một loạt tiếng điện tử thì bộ loa bắt đầu phát huy: "DJ! Động từ Đại Từ! Động từ Đại Từ! Động từ Đại Từ! Động từ Đại Từ..."
"Ta yêu chân trời mênh mông! Dưới chân núi xanh miên man hoa đang nở! Điệu nhạc nào làm ta lắc lư?..."
Tiêu Phàm rất ngạc nhiên mà nhìn danh hiệu "DJ Talent" trên đỉnh đầu Mạch Tử Ồn Ào và cách cậu ta đi xung quanh cái loa kia.
Phong cách chuyển đổi cũng quá nhanh đi, vừa mới dùng kỹ năng [Cao Tần Luật Động] để ám sát, thế mà chỉ trong một thời gian ngắn đã biến thành ồn ào tới chói tai rồi, mà phần dj của cái loa này cũng làm người khác khó chịu nha!
Tiêu Phàm đột nhiên nhớ nhung Miên Miên rồi, đều là người chơi có mang theo âm nhạc, ít nhất bài "Tiểu Yến tử mặc áo bông" của người ta sẽ không chói tai, đâu có giống với sự điên cuồng của Mạch Tử Ồn Ào chứ...
[Danh hiệu của người chơi: DJ Talent]
[Kỹ năng: Vùng Đất Sống Động]
[Loại kỹ năng: chủ động]
[Hiệu quả: Từ thời không khác triệu hồi một bộ loa âm bass đặc biệt bật DJ suốt một phút. Trong thời gian này, tất cả kẻ địch bị âm bass ảnh hưởng, thuộc tính giảm 10%, HP liên tục giảm xuống với mức độ chậm, mà người chơi được buff "Nhịp điệu DJ", thuộc tính bản thân tăng 10%, thời gian hồi chiêu: 3 phút]
[Tiêu hao: 150 thể lực]
[Kỹ năng thuộc: Kỹ năng danh hiệu]
[Ghi chú: Đây là sân chơi của ta, phải theo luật của ta...]
...
Tiêu Phàm thật sự không rõ, Mạch Tử Ồn Ào làm thế nào mà có thể nhận được kỹ năng này, chẳng lẽ lúc trước cậu ta vẫn luôn mang theo một bộ loa để chiến đấu sao? Điều đó cũng quá kỳ lạ đi?
Thế nhưng khi Tiêu Phàm nhìn thấy Mạch Tử đang nhún nhảy theo điệu nhạc thì nghĩ lại, tên này thật sự có thể làm được việc này.
...
"Con mẹ nó, mày bị bệnh sao? Có thể vặn nhỏ volume đi được không?"
Khoảng cách gần Mạch Tử nhất đó là Thái Thập Tam thì hơi thảm, bị bộ loa bass kia của Mạch Tử chấn động làm lỗ tai lùng bùng, tim đập nhanh và loạn nhịp.
"Không được, phải max volume mới vui!"
Theo điệu DJ càng ngày càng cao trào thì Mạch Tử Ồn Ào càng nhảy càng sung.
Thái Thập Tam nhìn những động tác của Mạch Tử thì thấy rất chướng mắt, càng khó chịu hơn: "Mẹ! Mày đang chiến đấu cùng tao đấy, có thể chú ý đừng đảo xung quanh được không!"
Mạch Tử Ồn Ào chỉ cười cười đối với lời nói của Thái Thập Tam, nói đùa sao, mình có bệnh tăng động, làm mình đứng yên thì còn khó chịu hơn cả chết nữa. Phụ nữ đúng là phiền phức mà, đánh thì đánh thôi, lại còn muốn đối thủ phải theo ý mình nữa!
"Sóng âm quá mạnh, không nhảy nhót thì sẽ ngã xuống đất!"
Nghe câu trả lời vớ vẩn của Mạch Tử Ồn Ào thì Thái Thập Tam nổi giận, bởi vì tính tình tiểu tổ tông được Long Hổ bang chiều chuộng lại phát tác rồi.
Từ nhỏ tới lớn, Thái Thập Tam đều được chiều chuộng, không ai dám không nghe lời cô, cô bảo gì phải nghe nấy, cho nên cô ghét nhất là kẻ không nghe lời, trong giải thi đấu biểu diễn thì Tịch Dương chính là loại này, hiện giờ tên Mạch Tử này cũng là loại ấy.
Thấy Mạch Tử càng ngày càng bốc theo điệu DJ, Thái Thập Tam không bình tĩnh được nữa, xông lên.
Tiêu Phàm thấy cử động của Thái Thập Tam thì vội vàng hét theo: "Thái Thập Tam, chú ý đừng đứng cạnh tên đó trong khoảng cách gần quá hai giây!"
Hai giây là thời gian Mạch Tử Ồn Ào thả ký hiệu kỹ năng [Cao Tần Luật Động], chỉ cần duy trì nhịp độ tấn công vừa chạm liền tách ra thì kỹ năng [Cao Tần Luật Động] của Mạch Tử sẽ không thể sử dụng được.
Thái Thập Tam cố gắng lắm mới nghe được tiếng hét của Tiêu Phàm được truyền qua khu vực sóng âm này, mặc dù không rõ ràng nhưng nghĩ tới lời nhắc nhở lúc trước của Tiêu Phàm cho Aina về chuyện của Quân Sư Xấu Bụng thì cô vẫn làm theo, ống thép đập tới Mạch Tử, sau khi tấn công thất bại thì lùi lại phía sau, không ham chiến, cứ thế lặp đi lặp lại.
Mạch Tử Ồn Ào hơi nghiêm túc mà nhìn Tiêu Phàm, tên này đúng là không đơn giản, khó trách Phá Quân và tên gay Công Tử sẽ ngã xuống dưới tay hắn, thế nhưng tại sao hắn lại nhìn ra sơ hở trong kỹ năng thiên phú của ta chứ?
.
"Đại Ca Cầm Đầu, không nên tấn công mục tiêu phía trước anh, không để ý tới gã ta là được." Tiêu Phàm tiếp tục nhắc nhở Đại Ca Cầm Đầu.
Mặc dù Đại Ca Cầm Đầu vẫn không rõ tại sao Tiêu Phàm lại nói vậy thế nhưng Đại Ca Cầm Đầu vẫn khá tin tưởng vào Tiêu Phàm, cho nên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Nhân Sinh Bại Khuyển nghe thấy lời nói của Tiêu Phàm thì giật mình, đang lẩm bẩm cũng dừng lại rồi, không nhìn tới khổ người cao lớn Đại Ca Cầm Đầu mà đưa ánh mắt tới Tiêu Phàm, bởi vì gã phát hiện phương pháp chiến đấu của mình bị tên kia nhìn thấu rồi.
Theo Tiêu Phàm, Nhân Sinh Bại Khuyển là một đối thủ khá khó chơi, không cần biết là ai, kể cả những lão tài xế cũng rất dễ dàng lật xe khi đối đầu với gã.
Nếu Tiêu Phàm không có [Ác Ma Ngưng Thị] để biết được kỹ năng thiên phú của Nhân Sinh Bại Khuyển thì cũng khó mà thoát khỏi.
[Kỹ năng thiên phú: Tử Ý Nguyền Rủa]
[Loại kỹ năng: chủ động]
[Hiệu quả: lấy người chơi làm trung tâm, bắn ra ngoài một vòng gợn sóng tử ý, khi gợn sóng chạm vào kẻ địch nào thì kẻ đó sẽ có một ký hiệu tử ý, mục tiêu có ký hiệu tử ý sẽ nhận gấp đôi tổn thương so với số tổn thương mà người chơi nhận phải, ký hiệu duy trì một phút, thời gian hồi chiêu: 5 phút.]
[Tiêu hao: 300 thể lực]
[Ghi chú: Cảm thụ sự đau đớn khi bị tử ý quấn quanh đi.]
...
Đây chính là kỹ năng thiên phú của Nhân Sinh Bại Khuyển, chỉ cần nhìn vào giới thiệu của kỹ năng thì Tiêu Phàm đã có thể biết được trình độ buồn nôn của kỹ năng này, chỉ cần cho đối phương một ký hiệu thì trong vòng một phút sau đó, sẽ phản xạ gấp đôi tổn thương mình phải chịu cho kẻ địch.
Nếu trước đó không biết nguyên lý kỹ năng này thì người chơi sẽ có thể bị chết bởi chính sự tấn công của mình.
Tiêu Phàm cũng không biết, lúc trước Reginald là bị chính kỹ năng [Phách Sơn Đoạn Nhạc] của mình phản xạ mà chết.
Bạch Diện Thư Sinh thấy Tiêu Phàm nhắc nhở Thái Thập Tam và Đại Ca Cầm Đầu về cách thức chiến đấu, mà gã ta đang chiến đấu với Phá Quân, tên này rất khó giải quyết, đang khổ không thể tả, thế là hỏi Tiêu Phàm với vẻ mặt chờ mong: "Còn tôi thì sao? Tôi nên làm cách nào mới có thể giải quyết tên trước mắt này?"
Tiêu Phàm nhìn thoáng qua Phá Quân, nghĩ tới kỹ năng thiên phú rất buồn nôn của Phá Quân thì vẻ mặt hơi băn khoăn, sau đó nói với Bạch Diện Thư Sinh một câu an ủi: "Anh tự nghĩ cách giải quyết, tốt nhất là tự cầu phúc đi!"
"Cậu không thể như vậy, như vậy là không công bằng! Dù cậu hận tôi thì bây giờ chúng ta vẫn là đồng đội mà, cậu không thể làm như vậy được!" Bạch Diện Thư Sinh nói với giọng tức giận.
Tiêu Phàm chép miệng, sau đó thở dài, dùng vẻ mặt thông cảm mà nhìn Bạch Diện Thư Sinh: "Tin tưởng chính mình, anh có thể làm được."
"Mệnh Phàm, tên khốn nạn! Ta hận ngươi!"
Không phải do Tiêu Phàm không muốn giúp Bạch Diện Thư Sinh, mà là do [Mệnh Lệnh Bắt Buộc] của Phá Quân quá đặc biệt, Tiêu Phàm thực sự không nghĩ được cách nào tốt cả.
[Mệnh Lệnh Bắt Buộc] là một kỹ năng khống chế kỳ lạ, nó không giống mấy kỹ năng "cường khống" như choáng, loạn để người ta không thể làm gì, mà tác dụng của nó càng làm người ta buồn nôn hơn.
[Mệnh Lệnh Bắt Buộc] có thể cho kẻ địch lặp lại động tác vừa rồi trong vòng một giây, khi kẻ địch bị trúng kỹ năng này thì chắc chắn sẽ xuất hiện các loại sơ hở trong lúc chiến đấu.
Mà trong chiến đấu, xuất hiện sơ hở tương đương với muốn chết.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo