Phá Quân nhìn hắn, chỉ lẳng lặng nói: “Mục tiêu của tao không phải mày, nếu mày muốn chết trước, vậy ta sẽ thành toàn cho mày.”

Phá Quân lắc mình né đòn tấn công của Bạch Diện Thư Sinh, sau đó giơ cao song kiếm đâm thẳng xuống Bạch Diện Thư Sinh.

Bạch Diện Thư Sinh nhìn thấy chỗ tấn công lúc bấy giờ của Phá Quân, trong lòng nghi hoặc, cái tên này chẳng lẽ bị ngu sao, sao lại chém vào khoảng không, lẽ nào hắn ta cho rằng mình sẽ ngu ngốc đâm đầu vào?

Vì lẽ đó Bạch Thư Sinh định đạp về phía trước một cái, dừng lại một chút để né nhát chém của Phá Quân, ai ngờ lúc này thân thể gã ta bị mất khống chế, liên tục dâng đến chỗ lưỡi kiếm của Phá Quân!

Huyết quang nổi lên tứ phía, chỉ mới hiệp một qua đi, Bạch Diện Thư Sinh đã trúng nhát kiếm rồi.

Một trận cuồng phong phất qua, Đại Ca Cầm Đầu không biết từ lúc nào đã vọt đến trước thân người Bạch Diện Thư Sinh và Phá Quân, cánh tay vạm vỡ ôm lấy Bạch Diện Thư Sinh vừa ngã xuống, vội vàng lui về sau.

“Ồ, vẫn còn sống sao?” Phá Quân nhìn Bạch Diện Thư Sinh sắc mặt tái nhợt vẫn còn sống sót trong vòng tay của Đại Ca Cầm Đầu, trong lòng có chút hoài nghi, rõ ràng hai nhát kiếm này bản thân đã dùng đủ lực, chẳng lẽ phòng thủ của tên này quá mức xuất sắc?

Tiêu Phàm biết Bạch Diện Thư Sinh có thể tiếp tục sống sót không phải là vì lực sát thương hai kiếm của Phá Quân không đủ, mà là vừa khoảnh khắc hai kiếm đâm Bạch Diện Thư Sinh, Đại Ca Cầm Đầu đã cất bước vọt tới trước, đồng thời một chùm sáng khó phát hiện bay tới Bạch Diện Thư Sinh. Chính là nhờ vào chùm ánh sáng “buff” mà Bạch Diện Thư Sinh mới còn sống trở về từ quỷ môn quan.

Hiệp một, Bạch Diện Thư Sinh bị trọng thương, tuy rằng lúc đối mặt với Chiến Minh “Bóng Lưng Sát Thủ”, Bạch Diện Thư Sinh cũng vì sự kích động của chính mình mà phải trả giá, nhưng công kích của Vệ Thần hoàn toàn không hề ung dung tùy tiện như của Phá Quân.

Vì thế lúc này rốt cuộc cũng khiến người của Long Hổ Bang thầm cảnh giác một chút.

Nhưng điều đáng mừng là, Tiêu Phàm cuối cùng cũng thu được tin tức về phương thức tác chiến quái dị kia của Phá Quân.

Tiêu Phàm nhìn thấy giới thiệu của kỹ năng thiên phú [Mệnh Lệnh Bắt Buộc], hóa ra là như vậy, chẳng trách động tác của mình lúc đó hoàn toàn không bị khống chế.

Lúc mọi người ở đây đều hoàn toàn chú ý vào Phá Quân thì một bài rap bỗng dưng vang lên bên cạnh Quân Sư Xấu Bụng, “Check it out, tụi mày rốt cuộc muốn đến đâu meo?”

Quân Sư Xấu Bụng hơi giật mình khi thấy Mạch Tử Ồn Ào ngay tại bên người mình, vừa nãy gã đang chú ý tới Phá Quân mà không chú ý tới xung quanh mình, không nghĩ tới tên này đã tới gần người mình rồi.

Quân Sư Xấu Bụng nhướng mày, nhấc pháp trượng lên, đang muốn phóng kỹ năng [Vu Thuật Chậm Chạp] lên người của Mạch Tử Ồn Ào.

Mặc dù tốc độ của [Vu Thuật Chậm Chạp] rất thấp, thế nhưng lúc này Mạch Tử Ồn Ào ở ngay cạnh mình, Quân Sư Xấu Bụng rất tự tin có thể sử dụng tốt kỹ năng này cho Lúa Mạch một cái debuff.

Thế nhưng đúng lúc này, Quân Sư Xấu Bụng lại nghe được một tiếng hét từ Tiêu Phàm: "Aina, 'Tịnh Hóa' cho Quân Sư Xấu Bụng, nhanh!"

[Tịnh Hóa] sao?

Đang yên đang lành tại sao lại muốn tịnh hóa cho ta chứ?

Khi nghe thấy mệnh lệnh của Tiêu Phàm cho Aina thì Quân Sư Xấu Bụng rất không hiểu, tâm trạng khá hoang mang.

Kẻ giảo hoạt như Quân Sư Xấu Bụng đều không rõ ý đồ của Tiêu Phàm nên Aina càng không hiểu, vì vậy mà động tác của cô hơi chần chờ.

Thế nhưng, sự chần chờ này làm cho Quân Sư Xấu Bụng trả giá khá đắt...

Quân Sư Xấu Bụng đã nâng pháp trượng của mình lên, đang chuẩn bị bắn ra sóng năng lượng vào Mạch Tử Ồn Ào. Đúng lúc này, Quân Sư Xấu Bụng lại thấy được sự thương hại trong ánh mắt của Mạch Tử Ồn Ào, sự thương hại này rất lạnh lùng, giống như đang nhìn một người chết vậy.

Điều này làm Quân Sư Xấu Bụng rất tức giận, chỉ cần một giây, thậm chí 0.1 giây thôi, tao sẽ làm cho mày dính một cái debuff, để tốc độ của mày sánh bằng rùa luôn!

Thế nhưng, Mạch Tử Ồn Ào lại quay đầu đi, không nhìn Quân Sư Xấu Bụng chút nào nữa cả, thậm chí Mạch Tử Ồn Ào còn không để ý tới pháp trượng đang chuẩn bị thả ra vu thuật nữa.

Bởi vì Quân Sư Xấu Bụng đã không thể uy hiếp được cậu ta nữa.

Mạch Tử Ồn Ào quay lưng về phía Quân Sư Xấu Bụng, tay phải hơi nâng lên, búng tay một cách tùy tiện, tiếng búng tay khá trong trẻo, giống như là thông báo một chuyện nào đó sắp xảy ra vậy.

"Xẹt xẹt xẹt..."

Sau tiếng búng tay là những tiếng xẹt xẹt phát ra, đây là tiếng máu phun mạnh ra khỏi miệng vết thương.

Trong nháy mắt, cả bộ quần áo vải của Quân Sư Xấu Bụng bị rách nát một cách hoàn toàn, biến thành từng miếng cắt nhỏ, mà máu lại từ trong những miệng vết thương phun ra bên ngoài, hình ảnh rất tanh máu.

Quân Sư Xấu Bụng luôn có một nụ cười tự tin mà hèn mọn, lúc này lại chỉ có sự ngạc nhiên, bởi vì gã không nghĩ tưới, cứ như vậy mà mình lại bị người trẻ tuổi mang phong cách hip hop này giết chết.

Quân Sư Xấu Bụng vẫn duy trì động tác chuẩn bị phóng kỹ năng lúc trước, thế nhưng kỹ năng lại không thả được nữa. Một cơn gió nhẹ thổi qua, Quân Sư Xấu Bụng cứ như vậy mà biến mất trong ánh sáng nhẹ nhàng...

[Nhắc nhở từ hệ thống: Thành viên Quân Sư Xấu Bụng trong đội của ngài bị người chơi Mạch Tử Ồn Ào tấn công.]

[Nhắc nhở từ hệ thống: Thành viên Quân Sư Xấu Bụng trong đội của ngài HP là 0, người chơi Quân Sư Xấu Bụng đã chết.]

...

Cả người Tiểu Miêu hơi run rẩy, bởi vì cảnh tượng này quá quen thuộc, khi Hoàng Hạ Tứ Kiệt đồ sát tiểu đội của Chiến Minh cũng có khởi đầu giống như vậy.

Lúc đó, Mạch Tử Ồn Ào cũng xuất hiện một cách rất đột ngột ở cạnh Shaman Tiểu Bình, cũng không thấy cậu ta làm cái gì cả mà Tiểu Bình đã bị chém rất nhiều nhát, máu tươi văng khắp nơi, bỏ mình tại chỗ.

Nghĩ tới đây, Tiểu Miêu nhìn Mạch Tử Ồn Ào bằng một ánh mắt sợ hãi, bọn biến thái này chẳng lẽ muốn lặp lại cảnh tượng lúc trước sao?

Chuyện vừa xảy ra rất kỳ lạ, kể cả người luôn luôn bình tĩnh như Đại Ca Cầm Đầu cũng hơi giật mình, lúc này mà vẫn còn bình tĩnh thì chỉ có Tiêu Phàm mà thôi, hắn chỉ thấy hơi tiếc nuối khi Quân Sư Xấu Bụng hi sinh.

Bởi vì Tiêu Phàm có được Con Mắt Ác Ma, khi đối thủ là người chơi của trận doanh Ác Ma thì kỹ năng Ác Ma Ngưng Thị của Con Mắt Ác Ma dùng rất tốt, có thể giảm đi những rắc rối có thể xuất hiện.

Đáng tiếc rằng kỹ thuật của Aina quá yếu, nếu như cô ấy có thể nghe mình chỉ huy mà làm theo ngay lập tức, cho Quân Sư Xấu Bụng một cái [Tịnh Hóa] thì Quân Sư Xấu Bụng có thể sống tiếp rồi.

...

[Kỹ năng thiên phú: Cao Tần Luật Động]

[Loại kỹ năng: chủ động]

[Hiệu quả: Kẻ địch không thể nhận ra, hoàn thành một series tấn công với tần suất cao, cần ở cạnh kẻ địch hai giây để thi triển, sau hai giây sẽ hoàn thành tấn công, kẻ địch sẽ có một ký hiệu. Tất cả tổn thương sẽ được kéo dài trong một thời gian ngắn rồi bộc phát. Thời gian hồi chiêu: 3 phút]

[Tiêu hao: 150 thể lực]

[Ghi chú: Động tác của ta nhiều tới mức ngươi không thể nhìn thấy, thậm chí không kịp phản ứng.]

...

Đây chính là kỹ năng thiên phú của Mạch Tử Ồn Ào, kỹ năng [Cao Tần Luật Động] rất thích hợp cho việc ám sát.

Có thể thi triển nó cũng rất phiền phức, phải ở gần kẻ địch 2 giây liên tục, điều này cũng khá giống với giai đoạn đọc chú ngữ của pháp sư, thế nhưng nó cũng có một tính chất rất tốt, đó là khi thi triển thì kẻ địch không thể nhận ra.

Còn tại sao Mạch Tử Ồn Ào có thể làm được điều này thì Tiêu Phàm không để ý lắm, chỉ cần biết kỹ năng [Cao Tần Luật Động] có tính bất ngờ và tính bí mật là đủ rồi.

Có kỹ năng thiên phú như vậy, nên khi Mạch Tử Ồn Ào muốn giết người cũng rất dễ dàng, tăng thêm thực lực chân thật của cậu ta cũng rất tốt nữa.

Sau khi sương mù che mất tầm nhìn của mọi người bị Đại Ca Cầm Đầu sử dụng [Xua Tan Quần Thể] xua tan thì lực chú ý của mọi người đều bị Phá Quân thu hút, mà lúc này là lúc Mạch Tử Ồn Ào yên lặng đi tới gần mục tiêu ám sát của mình là Quân Sư Xấu Bụng.

1.74720 sec| 2427.984 kb