Sau khi sương mù tan hết, Aina đã có thể nhân ra bản thân đang ở đâu.
Nơi này vẫn là bên trong thần điện, trên mặt đất vẫn là những tảng đá cổ xưa và nóc nhà u ám cao vài chục trượng phía trên chính là minh chứng tốt nhất.
Mặc dù vẫn ở bên trong thần điện nhưng mà vùng không gian này lại rộng lớn khác thường, thậm chí trống trải đến mức khiến cho lòng người hoảng hốt.
Hiện tại, Aina không rảnh phản ứng những chuyện này, cô vội vàng đi đến chỗ một chùm lửa rơi xuống khi vòng xoáy nổ tung.
…
“Vậy mà không chết, ha ha, mình thế mà lại không chết…”
Tiêu Phàm nằm trên sàn nhà lạnh như băng, nhìn trần nhà cao cao phía trên, có chút hoảng thần.
Sau đó hắn ung dung bò dậy, nhìn thoáng qua chỗ nứt mà vừa nãy hắn rơi xuống tạo thành, cười ngây ngô, khuôn mặt cười có vẻ hơi mệt mỏi, đây là vẻ mừng rỡ sau khi sống sót qua đại nạn.
Tiêu Phàm không ngờ mình lại có thể dây dưa với thần phách Chu Tước lâu như vậy, vả lại cuối cùng còn hút hết năng lượng của Thú Thần Diễn Vũ Trận.
Nghĩ đến sự vất vả hồi nãy, Tiêu Phàm thầm đoán, sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, kinh nghiệm được thưởng hẳn cũng không ít đâu nhỉ.
Chẳng qua không thể không nói, sự biến hóa của cơ thể trong quá trình chiến đấu lúc nãy khiến Tiêu Phàm cảm thấy có chút hiểu không thấu.
Hiện tại, đại chiến đã kết thúc, Tiêu Phàm theo lệ cũ, bắt đầu xem xét thông báo lịch sử chiến đấu.
…
[Hệ thống nhắc nhở: Cảnh cáo, trước mắt, có một lượng lớn lực nguyên tố đang tràn vào cơ thể của người chơi.]
[Hệ thống nhắc nhở: Cảnh cáo, lực nguyên tố trong cơ thể người chơi đã quá tải, nếu tiếp tục trong thời gian dài sẽ tạo thành thương tổn cho người chơi.]
[Hệ thống nhắc nhở: Thân thể người chơi nhận được sự kích thích từ lượng lớn lực nguyên tố, đang xảy ra biến hóa không biết…]
[Hệ thống nhắc nhở: Thân thể người chơi tạo ra phản ứng khẩn cấp, đang thử biến đổi lực nguyên tố bên trong cơ thể người chơi.]
[Hệ thống nhắc nhở: Bởi vì có một lượng lớn lực nguyên tố truyền vào, giá trị mị lực và lực nguyên tố không dung nhập với nhau (bởi vì trong cơ thể người chơi có kỹ năng “Phẩm Cách Thân Sĩ”, đặc tính ngạo kiều của “Phẩm Cách Thân Sĩ” ghét bỏ toàn bộ những năng lượng cấp thấp bên ngoài.), trước mắt, đang thử chuyển đổi thành những giá trị đặc thù khác trong cơ thể người chơi.]
Chơi nhau à, vì sao lúc đầu mình lại nghe cái con dê núi kia nói,
học cái kỹ năng Thân Sĩ Chuyên Tinh này chứ?
Bản thân nó chẳng dùng được cái rắm gì cả! Lại còn cả ngày ngạo kiều ghét bỏ người khác, pháp lực mày cũng ghét bỏ, giờ lực nguyên tố mày cũng ghét bỏ luôn, chỉ để lại cái giá trị mị lực lừa tình đó cho tao dùng, Thân Sĩ Chuyên Tinh thật sự là đáng buồn nôn!
Tiêu Phàm nhìn thấy thông báo của hệ thống này, trong lòng không khỏi lại tiếc nuối không thôi.
[Hệ thống nhắc nhở: Đã tìm thấy giá trị đặc thù trong cơ thể người chơi có thể xứng đôi với lực nguyên tố, đó là giá trị chân khí, trước mắt, đang thử chuyển đổi…]
Nhìn thấy thông báo này của hệ thống, Tiêu Phàm hít một hơi thật sâu, tim đập rộn ràng.
[Hệ thống nhắc nhở: Chuyển đổi thành công, giá trị chân khí đạt mức giới hạn cao nhất, trước mắt, hạn mức cao nhất là 150.]
[Hệ thống nhắc nhở: Chuyển đổi thành công, giá trị chân khí đạt mức giới hạn cao nhất, trước mắt, hạn mức cao nhất là 200.]
…
[Hệ thống nhắc nhở: Chuyển đổi thành công, giá trị chân khí đạt mức giới hạn cao nhất, trước mắt, hạn mức cao nhất là 3000.]
…
Nhìn đến đây, Tiêu Phàm vui vẻ nhướng mày, ngây ngô nở nụ cười.
Ui chao, Thân Sĩ Chuyên Tinh, lần này mày ngạo kiều, ba ba tha thứ cho mày đó nha ~
Giá trị chân khí 3000, tương đương với 1 phút sử dụng Ngự Kiếm Thuật, lượng chân khí này thật sự là một bước đột phá lớn, mình đây là trong họa có phúc sao?
Phải biết rằng, cái thứ đồ chơi giá trị chân khí này Tiêu Phàm vẫn luôn không tìm thấy cách để tăng được nó lên, không nghĩ tới chỉ cần uống một chút máu chim thì đã không hiểu sao mà đột phá rồi, mặc dù quá trình hơi thống khổ một chút, chẳng qua cũng đáng giá.
Tiêu Phàm đang muốn tiếp tục xem, chợt thấy một bóng người đang đi về phía mình…
…
Aina chống pháp trượng vội vã đi về phía Tiêu Phàm rơi xuống, bây giờ nhìn thấy Tiêu Phàm bình yên vô sự, rốt cục thở dài một hơi, sau đó cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực nào, trước mắt tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.
“Này, em sao vậy? Đừng dọa anh chứ!”
Aina trước khi hôn mê nghe được tiếng hô gấp gáp của Tiêu Phàm truyền đến bên tai.
…
Tiêu Phàm nhìn thấy Aina chạy đến trước mặt mình rồi đột nhiên ngất xỉu, lập tức đi lên đỡ cô dậy, trong lòng hốt hoảng, vội mở cột đội ngũ, kiểm tra thanh trạng thái của Aina.
Nhìn thấy lượng HP lúc này của AiNa, sắc mặt Tiêu Phàm trắng nhợt.
5%?!
Cái cô em này đã làm cái gì vậy hả? Vì sao HP còn thấp hơn so với cái tên thương binh rơi máy bay như mình đây vậy?!
Không được, không thể đợi thêm nữa, mình phải xử lý thật nhanh mới được!
NPC không giống với người chơi, lượng HP của người chơi là vật số hóa, tụt về không đại biểu cho sự tử vong.
Nhưng lượng HP của NPC còn phản ánh trạng thái khỏe mạnh, nếu thấp quá trong một thời gian dài, sẽ nguy hiểm cho tính mệnh.
Tiêu Phàm bắt đầu luống cuống tay chân mở túi của mình tìm thuốc bổ sung HP, nhưng mà lúc kiểm tra, Tiêu Phàm mới phát hiện ra rằng, trải qua cuộc chiến vừa rồi, số thuốc hắn đem đi đã sớm dùng sạch trong lúc chiến đấu mất rồi.
Tiêu Phàm nhìn sắc mặt tái nhợt của Aina, vò vò đầu, nóng nảy vô cùng.
Hắn bỗng nhiên nhớ đến một việc, lập tức lấy ra cái đạo cụ mà hắn vẫn chưa hề dùng qua là [Đạo Cụ Trên Bàn Ăn], trong lòng thầm cầu nguyện, bảo bối của tao, lần này nhờ cậy cả vào mày, mày nhất định phải giúp tao nha!
…
Lúc Tiêu Phàm phụ việc ở phía sau quán rượu Blue đã từng nhờ độ thuần thục kỹ năng sinh hoạt tăng lên mà lĩnh ngộ hai kỹ năng Chuyên Tinh Thân Sĩ, theo thứ tự là [Không Còn Một Mảnh] và [Món Ăn Mị Lực].
[Món Ăn Mị Lực] là một kỹ năng trị liệu, có thể thông qua việc tiêu hao giá trị mị lực của bản thân mà ngẫu nhiên tạo ra một thực phẩm bổ sung HP, cũng căn cứ vào chủng loại của thực phẩm mà kèm theo hiệu ứng buff.
Đây là một kỹ năng vô cùng không phù hợp để sử dụng trong lúc chiến đấu, bởi vì muốn dùng nó để bổ sung HP nhất định phải thực hiện hai bước, đó là sản xuất thực phẩm và ăn nó.
Trên chiến trường, chiến sĩ cũng không phải là rau dưa, [Món Ăn Mị Lực] bổ sung HP chậm chạp lề mề như thế, đối với chiến sĩ đang chiến đấu chẳng khác gì là một kích chí mạng, chẳng qua nó hoàn toàn có thể dùng sau trận chiến, giống như lúc này…
Nhưng mà Tiêu Phàm vẫn có chút bất an lo lắng đối với kỹ năng mới này, dù sao biểu hiện nhất quán của kỹ năng Chuyên Tinh Thân Sĩ vẫn luôn tương đối xảo quyệt.
Từ đẳng cấp [Chuyên Tinh Gia Chính] tăng lên mà học được kỹ năng [Không Còn Một Mảnh], cùng với tác dụng phụ của điều kiện sử dụng [Thời Gian Dọn Rác] trước đó đã đủ chứng minh cái đặc tính lừa tình của kỹ năng Chuyên Tinh Thân Sĩ, mà cái kỹ năng tăng thêm sau khi [Chuyên Tinh Nấu Nướng] tăng cấp là [Món Ăn Mị Lực] sẽ lại là cái dạng gì đây?
Nói thật, Tiêu Phàm đối với cái kỹ năng mới này hoàn toàn chẳng có chút chờ mong nào, chỉ có nỗi lo lắng chất chồng.
Nhưng mà nhìn Aina hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt tái nhợt, hô hấp dần dần yếu ớt trước mặt mình lúc này, Tiêu Phàm biết hiện tại hắn không thể kiểu cách nữa, chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống mà thôi.
Tiêu Phàm tập trung tư tưởng nhìn chăm chú bộ đồ ăn trên tay mình, đưa ngang khay, nâng cái nắp lên, vẻ mặt trang nghiêm.
Chứng kiến thời điểm xảy ra kỳ tích!
Món Ăn Mị Lực!
Sau khi Tiêu Phàm dùng kỹ năng mới của mình, trực tiếp mở cái nắp trên bộ đồ ăn ra.
Lúc này một vệt sáng vàng phóng thẳng lên trời, giống như lúc sinh ra Thần Khí, vô cùng khoa trương.
Lúc này Tiêu Phàm cũng ngây ngẩn cả người, không phải vì cái đặc hiệu đặc biệt cool của kỹ năng này mà là bởi vì cái món thức ăn mà hắn đã tạo nên nhờ vào kỹ năng [Món Ăn Mị Lực].
...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo