Nhìn lượng máu không còn nhiều lắm của mình, mồ hôi lạnh của Tiêu Phàm ứa ra, nhanh chóng lấy ra dược liệu bổ sung mạng sống đã chuẩn bị trước trong ba lô ra, há mồm trút hết vào miệng.

Aina nhìn gương mặt đẹp trai gần trong gang tất của Tiêu Phàm đang bổ nhào vào người mình, cảm thụ được nhiệt độ Tiêu Phàm tản ra, tim đập kịch liệt, sắc mặt cũng đỏ lên theo.

Nhìn thấy Tiêu Phàm lấy ra dược liệu bổ sung máu, lúc này Aina mới phản ứng lại, luống cuống tay chân đi tới bên cạnh Tiêu Phàm vung ra vài chiêu trị liệu.

Nhìn thấy sinh mệnh của mình từ từ tăng lên do bổ sung dược liệu và được Aina chậm chạp trị liệu, tỏng lòng Tiêu Phàm thầm than, NPC nhũ mẫu Aina này tuy rằng thừa sữa nhưng lại quá chậm trễ trong việc trị liệu.

Nếu có Đại Ca Cầm Đầu ở đâu, có lẽ khoảng khắc hắn mới bị quả cầu lửa của con chim lớn kia đập vào thì trị liệu của Đại Ca Cầm Đầu cũng vừa kịp lúc tới, trực tiếp làm tiêu hao tổn thương do kẻ thù gây ra, mà khi hắn sắp chết thì Aina mới ra tay cứu trợ, chênh lệch về kỹ năng thật là quá lớn.

Ngay tại lúc Tiêu Phàm khôi phục giá trị sinh mệnh, Thần Phách Chu Tước cũng không dừng lại hành động của nó, đập đôi cánh đang bốc lửa đuổi theo tới.

Thần Phách Chu Tước càng tới gần, không khí xung quanh Tiêu Phàm càng trở nên nóng nực oi bức...

Tiêu Phàm nhìn chăm chú và Thần Phách Chu Tước đang cách bản thân ngày càng gần, hai mắt chậm rãi trở nên đỏ sậm, không biết ở là vì hình ảnh đang bốc cháy của Thần Phách Chu Tước in lên mắt của Tiêu Phàm hay là bởi vì đó là thứ vốn có của Tiêu Phàm.

...

"Irina, Irina, em sao rồi, có cảm thấy tốt hơn không?"

Irina chậm rãi mở hai mắt, cả người cảm giác không có sức, cơ thể có chút kiệt sức.

"Mèo con, đừng khẩn trương, chú của ta xử lý luôn tốt nhất, chú của ta nói, con mèo trắng này là vì bị trọng thương sau đó lại quá mệt mổi, sức đề kháng giảm xuống thấp, rồi trên đường chạy tới đây không cẩn thận bị trúng gió nên mới ngất xỉu. Bây giờ chú của ta sẽ thi triển vài chiêu trị liệu, chỉ cần nghỉ ngơi thêm một chút là sẽ khỏi hẳn." Thái Thập Tam tự tin nói với Tom Cruise.

Mà người chú trong miệng của Thái Thập Tam này, tất nhiên là Đại Ca Cầm Đầu đang im lặng đứng trên đài cao.

"Irina, đều là tại anh, nếu không phải vì anh thì em cũng không bị thương."

"Hơn nữa, sau khi em bị thương còn phải dẫn anh chạy trốn khỏi con mèo lớn kia. Đều là do anh vô dụng nên ngươi mới bị bệnh!" Tom Cruise nhìn bộ dáng tiều tụy của Irina thì tự trách nói.

Irina nhìn Tom Cruise đỏ ửng mắt đứng bên cạnh rõ ràng là đã khóc, trong lòng có chút cảm động, liếc nhìn bốn phía, phát hiện ra bên cạnh chỉ có thêm hai người Thái Thập Tam và Đại Ca Cầm Đầu, có chút bất an hỏi: "Aina đâu?"

"Lúc tôi và chú tôi chạy tới nơi này, cũng chỉ nhìn thấy mèo con của anh Phàm đang ôm cô gào khóc, thật là đáng thương, còn về phần hồ ly tinh ngực lớn kia, chúng tôi không nhìn thấy, có lẽ còn chưa tới đây." Thái Thập Tam nghe Irina nhắc tới Aina, nghĩ tới dáng người của Aina khiến cô có ấn tượng sâu này, có chút không phục nói."

"Ai gào khóc chứ! Ngươi nhìn nhầm rồi! Lúc đó gió lớn, mắt ta bị cát bay vào!" Tom Cruise nghe thấy Thái Thập Tam nói bản thân gào khóc trước mặt Irina có chút xấu hổ, lập tức đỏ mặt phản bác.

"Cứu mạng! Có người không? Mau lại đâu giúp ta, cầu xin ngươi, hu hu..." Thái Thập Tam giả giọng học theo Tom Cruise oa oa khóc lên.

"Không phải! Ta không phải như vậy, meo!" Tom Cruise nhìn bộ dáng buồn cười của Thái Thập Tam, đánh chết cũng không thừa nhận hành động lúc trước của bản thân.

Lúc này Irina nhíu mày, lầm bầm nói: "Aina vẫn chưa tới sao?"

...

Lúc này có hai người đi từ đằng xa tới: "Quân Sư Phúc Hắc, không phải là tôi chê bai anh, nói thật, bây giờ anh như người già rồi ấy, cảm giác tốc độ của anh và con rùa ban nãy cũng không khác nhau là mấy đâu."

"Cút đi, đây là bởi vì hạn chế chức nghiệp trong trò chơi, ông đây là phù thủy, tốc độ di chuyển vốn là không cao, nếu ông đây chọn làm lưu manh đòi nợ ngay từ đầu thì tôi cam đoan là ngay cả đèn xe của tôi anh cũng không nhìn thấy!"

"Vậy sao anh không đổi đi? Tôi cảm thấy anh chọn làm phù thủy già là để che giấu khuyết điểm anh già đi nên thể lực không tốt."

"Vớ vẩn, tôi làm cố vấn Bang Long Hổ, sao có thể chọn loại chức nghiệp thô tục như vậy, cả ngày cầm dao cầm gậy đánh nhau, có gì hay ho chứ! Nhìn anh đi, có chạy nhanh hơn một chút nhưng lại không có đầu óc, không nhận biết được phương hướng thì có gì hay. Nếu tôi là anh thì thà đâm đầu vào cây chết luôn cho xong."

" Tên Quân Sư Phúc Hắc đáng chết này! Anh nói ai không có đầu óc!"

"Thế nào, không phục sao? Tôi nói anh đấy! Cả ngày ngoại trừ làm bừa thì có còn gì nữa không!"

...

Tuy rằng Quân Sư Phúc Hắc và Bạch Diện Thư Sinh cãi nhau ầm ĩ nhưng tóm lại vẫn bình an vô sự đi tới đài cao.

"Tại sao đến bây giờ hai người họ vẫn chưa đến đây?" Irina vừa mới phục hồi lại, sắc mặt cũng không được coi là tốt, hơn nữa cơ thể vẫn còn yếu, thấy Aina thật lâu vẫn chưa tới, cô vừa hoảng sợ vừa sốt ruột.

Mà lúc này ở mắt trận của Thú Thần Diễn Võ Trận ngoại trừ Tiêu Phàm và Aina thì tất cả mọi người đều đã có mặt đầy đủ.

"Này mèo trắng, không cần phải lo lắng đâu, theo tình huống hiện giờ thì hồ ly tinh ngực lớn hiện đang ở cùng một chỗ với Phàm ca, có Phàm ca ở bên cạnh thì cô ta sẽ không sao đâu." Thái Thập Tam vô cùng tự tin nói, cô vô cùng tin tưởng vào thực lực của Tiêu Phàm.

"Đúng vậy, tên Mệnh Phàm này mặc dù có chút háo sắc nhưng thực lực không tệ, có Mệnh Phàm ở bên cạnh cô ấy, hẳn là cô ấy cũng không có chuyện gì đâu." Quân Sư Phúc Hắc cũng tin tưởng khẳng định nói, rồi sau đó hắn ta đổi giọng: "Nhưng mà hai người họ lâu như vậy cũng có chút kỳ lạ, ngay cả tôi chạy chậm nhất cũng đã đến nơi rồi, tên nhóc Mệnh Phàm này lại chạy rất nhanh, tại sao bây giờ vẫn chưa thấy tới?"

Nghe được lời nói của Quân Sư Phúc Hắc, sắc mặt Irina lại thêm khó nhìn.

Quân Sư Phúc Hắc nhìn thấy vẻ mặt của Irina, vội vàng nói: "Ôi, cô cũng không cần quá lo lắng đâu, tôi thấy nhất định là trong lòng tên nhóc Mệnh Phàm này lại có ý đồ đen tối gì rồi. Dù sao thì hiện giờ hai bọn họ cô nam quả nữ, cơ hội hiếm thấy, têm nhóc Mệnh Phàm này không thừa dịp kiếm chác trên người em gái ngực lớn, thù không xứng với danh hiệu nổi tiếng "Lich King" của hắn rồi."

"Rất có thể, tên nhóc Mệnh Phàm rất đáng khinh." Bạch Diện Thư Sinh nghe lời nói của Quân Sư Phúc Hắc, gật đầu tỏ vẻ tán thành.

"Đúng vậy, hơn nữa tính cách nữ NPC Aina kia thuần khiết như tờ giấy trắng vậy, tên Mệnh Phàm này có lẽ chỉ cần nói vài lời ngon ngọt, cô ta liền hoa mắt mà chạy theo rồi, có khi bây giờ bọn họ đang nắm tay mà tâm sự chuyện tình yêu đấy."

"Cũng có khả năng tiến thêm một bước nữa rồi đó, ha ha."

"Ha ha."

Quân Sư Phúc Hắc và Bạch Diện Quân Sư vô cùng ăn ý mà cười dâm đãng.

Thái Thập Tam rốt cuộc nhịn không nổi nữa, gân xanh nổi hết lên trán, roạt một tiếng rút ống tuýt bên hông ra.

Quân Sư Phúc Hắc phát hiện tình hình phía sau, trong lòng giật mình, thâm tình nhìn Bạch Diên Thư Sinh đối diện: "Thư Sinh..."

Bạch Diện Thư Sinh nhìn thấy biểu hiện của Quân Sư Phúc Hắc lúc này lập tức biết cô chủ nhỏ đã nổi lửa vì lời nói của mình, vì không để bị lửa thiêu cháy, chỉ có thể hợp tác nói với Quân Sư Phúc Hắc: "Quân Sư..."

"Thư Sinh..."

"Quân Sư..."

...

Hai người cứ nói như vậy, tình cảm tràn đầy, nắm tay nhau đi ra xa.

"Lại như vậy nữa!"

Thái Thập Tam nhìn hành động của Quân Sư Phúc Hắc và Bạch Diện Thư Sinh, thầm mắng một câu.

Chứng tỏ Thái Thập Tam nhìn thấy nhưng không thể trách hành động của Quân Sư Phúc Hắc và Bạch Diện Thư Sinh, mỗi lần cô tức giận, hai tên dở hơi này luôn làm như vậy để chạy thoát.

Nhưng mà trải qua màn náo loạn như vậy của Phúc Hắc Quân Sư và Bạch Diện Thư Sinh, Thái Thập Tam vốn đang vô cùng tự tin lại trở nên vô cùng hoảng loạn, bởi vì thấy Tiêu Phàm thật sự có khả năng bị con hồ ly tinh ngực lớn kia dùng hành động đê tiện quyến rũ mất rồi.

2.20192 sec| 2427.773 kb