Tiêu Phàm thì còn có thể cố gắng chống chọi nhưng còn Aina trên lưng Tiêu Phàm lại phát hiện bản thân cô có chút không bình thường rồi.
...
Vu tộc tuyển chọn vu nữ đều chọn những thiếu nữ thần khiết tốt đẹp nhất trong trận doanh Thú Nhân.
Con gái càng thuần khiết thì khi tiếp xúc với người khác phái lại càng mẫn cảm, mà Aina lại vừa hay thuộc loại này.
Tiêu Phàm không ngừng tránh né công kích của Thần Phách Chu Tước, Aina phía sau lưng Tiêu Phàm không thể cảm nhận được sự vững vàng như trước nữa, bắt đầu lắc lư kịch liệt.
Chút lắc lư này đối với Aina mà nói thì chẳng là gì cả, dù sao bình thường khi cô ngồi trên xe ngựa chuyên dụng của Vu tộc đi đến đoạn đường nhấp nhô thì còn xóc nảy kinh hơn vậy nhiều.
Nhưng không biết hôm nay thế nào, Aina cảm thấy bản thân mình lắc lư trên lưng của Tiêu Phàm có chút trở nên kì quái rồi.
Chỉ cần bước chân của Tiêu Phàm đột ngột chuyển hướng tránh khỏi công kích, ngực của Aina cũng theo quán tính mà lắc lư theo đụng chạm vào lưng của Tiêu Phàm mà khi chạm vào, Aina liền cảm thấy bản thân cô có chút tê dại, cộng thêm với việc ngửi thấy mùi hương đàn ông trên người Tiêu Phàm truyền tới càng khiến cho bản thân cô trở nên nóng hơn rồi.
Cô có chút mê luyến với cảm giác thần kỳ ở trên người mình nhưng càng nhiều hơn là sợ hãi, vì để tránh cho loại cảm giác này xuất hiện, Aina càng bám chặt vào cô Tiêu Phàm hơn. muốn để cho bản thân cô vững vàng thêm một chút trên lưng của Tiêu Phàm.
Nhưng việc này đối với Tiêu Phàm mà nói thì chảng phải là chuyện tốt gì, vốn Tiêu Phàm đã mệt tới mức thở hổn hển, cổ bị Aina tóm chặt như vậy hô hấp lại càng trở nên khó khăn, thậm chí suýt chút nữa là bị sặc.
"Aina, thả lỏng tay ra một chút, anh không thở được, đừng sợ, có anh ở đây rồi." Tiêu Phàm vội vàng khuyên nhủ nói, hắn cho rằng Aina quá sợ hãi con chim to lớn đằng sau nên mới ôm chặt hắn như vậy.
Aina nghe Tiêu Phàm nói cô đang ôm cổ hắn quá chặt nên chỉ có thể thả lỏng tay ra, cơ thể lại bắt đầu xóc nảy lên theo bước chân chạy của Tiêu Phàm.
Theo sự xóc nảy, ngực của Aina sau lưng Tiêu Phàm khi thì va chạm, khi thì ma sát, cảm giác tê dại từng đợt ập về phía Aina, có lúc cô thậm chí không thể nhịn được mà bật ra vài câu rên rỉ.
Vì không để cho Tiêu Phàm nhìn thấy vẻ kì quái của bản thân, Aina chỉ có thể dùng một tay ôm lấy cô Tiêu Phàm, tay kia bịt chặt lấy miệng của mình, tránh cho cô không khống chế nổi mà bật ra âm thanh.
Lúc này Tiêu Phàm hết sức chăm chú, không buông bỏ phòng bị với hồn Chu Tước phía sau mình, tránh né những công kích mà nó bắn tới, Aina phía sau lưng Tiêu Phàm thì không ngừng nhẫn nhịn cảm giác kì quái trong cơ thể mình.
...
Đúng lúc này, một quả cầu lửa bắn ra, bắn về Tiêu Phàm phía trước!
Tiêu Phàm quyết định thật nhanh chóng, lập tức ngừng lại, tránh khỏi công kích của Chu Tước.
Nhưng Aina sau lưng Tiêu Phàm không thể khống chế nổi bản thân, cả người ập vào lưng Tiêu Phàm, lúc Aina ập vào lưng Tiêu Phàm cũng là lúc cô rốt cục cũng không thể chịu đựng được nữa mà bật ra tiếng rên rỉ...
Âm thanh của Aina vô cùng động lòng người, êm tai như là tiếng nàng tiên cá giữa biển khơi mê hoặc nhưng người thủy thủ.
Nhưng đáng tiệc Tiêu Phàm không có ý tới sự khác thường của người sau lưng.
Hắn vẫn còn hoảng sợ bởi quả cầu lửa nổ tung ngay trước mắt.
Tuy rằng Tiêu Phàm tránh thoát khỏi tấn công của Thần Phách Chu Tước nhưng Aina phía sau lưng Tiêu Phàm rốt cục không thể nhịn được nữa rồi.
Aina lúc này thực sự không muốn nằm sau lưng Tiêu Phàm nữa, bởi vì cô không biết vì sao bản thân mình lại trở nên kỳ quái sau mỗi lần xóc nảy như vậy, cơ thể lại nóng lên, cuối cùng không kìm lòng được mà phát ra tiếng kêu.
Cho nên Aina đẩy lưng Tiêu Phàm ra, nức nở cầu xin Tiêu Phàm: "Brahma, đặt em xuống đi, cầu xin anh, đặt em xuống đi..."
Tiêu Phàm không biết phía sau lưng mình đã xảy ra chuyện gì, tại sao bỗng nhiên Aina lại giãy dụa muốn đi xuống chứ?
Nhưng Tiêu Phàm biết lúc này không phải là thời điểm để thả Aina xuống bởi vì con mãnh thú đang phát ra cầu lửa kia thực sự quá nguy hiểm.
"Aina đừng sợ, có anh ở đây rồi, chờ thêm một lát nữa, chúng ta sắp tới mắt trận rồi."
"Không, em không cần, bây giờ em phải đi xuống, cầu xin anh đấy..."
Aina chết cũng không muốn nằm trên lưng Tiêu Phàm thêm một chút nào nữa bởi vì cô sợ bản thân lại không kìm được mà phát ra những tiếng rên rỉ ngượng ngùng, cho nên cô dùng hết sức mình nhảy xuống khỏi lưng Tiêu Phàm.
Bị đẩy mạnh một cái, Tiêu Phàm rốt cục không đỡ được Aina nữa, Aina ngã xuống khỏi lưng Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm cảm thấy có chút cáu giận, em gái NPC này không hiểu sao lại náo loạn sau lưng mình, đang muốn hỏi cô một vài câu bỗng nhiên nhìn thấy có ánh lửa đang nhanh chóng bay về phía mình.
Hỏng bét!
Tiêu Phàm lấn người lên phía trước, chạy tới chỗ của Aina...
Aina vừa mới ngã xuống khỏi lưng Tiêu Phàm, có chút đau đớn, đưa bàn tay xoa xoa chỗ đau sau đó ngẩng đầu lên thấy bóng dáng của Tiêu Phàm xuất hiện trước mặt mình, rồi một quả cầu lửa bay tới từ phía sau đập vào người Tiêu Phàm nổ tung!
...
Irina mang theo Tom Cruise dựa theo chỉ dẫn nhanh chóng bay về phía trước, bất giác xuyên qua một tầng màng mỏng manh, mà cùng lúc đó, Thần Phách Bạch Hổ đang đuổi theo sau cũng ngừng lại truy đuổi.
Tiếp theo đó trước mặt Irina xuất hiện một tòa tháp cao, cô bay qua đó, thuận tiện thả Tom Cruise xuống đất, quan sát bốn phía, tự nhủ nói: "Nơi này hẳn là mắt trận của Thú Thần Diễn Võ Trận rồi."
Sắc mặt Irina có chút lo lắng: "Xem ra bây giờ Aina vẫn chưa tới, hi vọng bên phía cô ấy không xảy ra tình huống không hay nào."
Lúc này Tom Cruise bước nhanh tới, sốt ruột nói với Irina: "Irina, miệng vết thương của em sao rồi, có nặng lắm không? Meo?"
"Không sao cả." Nói xong, Irina cảm giác cảnh vật trước mắt lay động, sau đó biến thành màu đen rồi ngã xuống.
Lúc này Tom Cruise mới phát hiện bụng của Irina đã nhuộm đỏ màu máu, nó run rẩy vươn móng vuốt tới trán của cô, phát hiện ra trán cô đã vô cùng nóng bỏng: "Irina, em đừng làm anh sợ, em bị sao vậy? Có người không, mau tới cứu Irina đi! Người dọn phân số 1! Ngươi đang ở đâu! Mau tới đây! Mau tới đây!"
"Brahma! Anh đừng làm em sợ! Tất cả là lỗi của em! Là do em tùy hứng mới làm hại anh biến thành như vậy! Anh mau tỉnh lại đi, sau này em sẽ nghe lời anh nói! Đừng bỏ em đi!"
Aina nhìn thấy Tiêu Phàm vì bảo vệ bản thân mà bị quả cầu lửa của Thần Phách Chu Tước đập vào nổ tung, lập tức đi tới bên cạnh nâng người hắn lên, nắm lấy hai vai Tiêu Phàm dùng sức lay, vừa lay lại vừa khóc.
"Đừng lay nữa, anh vẫn chưa chết, em còn lay nữa thì anh sẽ ngất mất!"
Tiêu Phàm vừa mới bị quả cầu lửa của Thần Phách Chu Tước đập trúng, tiếng nổ mạnh khiến cho hắn có chút ù tai, mà Aina lại lay hắn mạnh như vậy, Tiêu Phàm cảm thấy vô cùng khó chịu. vội vàng lên tiếng cản lại hành động của Aina.
Aina nhìn thấy Tiêu Phàm không sao cả. từ từ ngừng lại nói: "Thật là tốt quá, thật là tốt quá, anh không làm sao thật là tốt, em vừa nhìn thấy anh bị quả cầu lửa đập vào, thật sự làm em sợ muốn chết."
Aina lo lắng vỗ ngực, theo động tác của Aina, hai con thỏ ngọc trước ngực lại rung lên.
Tiêu Phàm gian nan ổn định lại bản thân mình, lập tức xem xét trạng thái hiện giờ của mình, nhìn vào giá trị sinh mệnh còn lại của mình, Tiêu Phàm biến sắc thầm nghĩ, hay lắm, hắn mới có trúng một chiêu, giá trị sinh mệnh lập tức tụt xuống đáy chỉ còn có 10%, may là con chim lớn kia không thêm chút sức mạnh nữa nếu không thì dù chỉ bị chút lửa bắn vào, có lẽ hắn cũng lập tức sẽ phải đi gặp diêm vương.
Tiêu Phàm đang suy nghĩ liền phát hiện ra tiếng gió vang lên bên tai, nhìn thấy ánh sáng chiếu rọi mãnh liệt, trong lòng hắn cả kinh, còn nữa à!
Chẳng quan tâm tới gì nữa, Tiêu Phàm lập tức bắn người về phía Aina!
"Oành!"
Chỗ Tiêu Phàm vừa ngồi lập tức nổ tung, đất đá vang khắp nơi, mấy cục đá bằng hạt đậu văng vào người Tiêu Phàm, giá trị sinh mệnh của hắn lại tụt thêm một phần.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo