Tiêu Trần búng tay cái choách: "Đi thôi, thử xem có tìm được cái gì tốt không."

Dứt lời, Tiêu Trần lại bắt đầu tìm kiếm khắp mặt đất.

Hai cô gái ngây ngốc theo sau lưng Tiêu Trần.

Nói đến cũng kỳ quái, rõ ràng vỏ trứng bao phủ bọn họ đen tối vô cùng, nhưng hai người bị bọc bên trong lại có thể cảm nhận những thứ bên ngoài rất rõ ràng.

Hai người lại sinh ra cái nhìn mới với thực lực của Tiêu Trần.

Tiêu Trần vớt một cái vòng cổ lên, thất vọng lắc đầu. Tuy là thuộc tính kim, phẩm chất cũng không kém, nhưng vào tay Tiêu Trần thì chẳng có tác dụng mẹ gì.

Tiêu Trần vừa định ném đi thì trong đầu lại nhoáng lên ánh chớp.

Không phải nhà có một cái thị trường giao dịch Tiêu Đại Đầu đấy à? Không bằng nhặt nhạnh đống sắt vụn này ném lên thị trường giao dịch bán đấu giá, như vậy cũng có thể tăng danh tiếng của tiệm.

Tuy mình chướng mắt mấy thứ này, nhưng với những người tu hành khác thì mấy thứ rách nát này đều là bảo bối có thể gặp khó có thể cầu mà!

Tiêu Trần cảm thấy rất ổn. Nếu bán đống sắt vụn này đi, sau đó thu mua linh thạch thuộc tính kim số lượng lớn, rồi chịu khó một chút tự mình tinh luyện chút tinh thạch, như vậy ngày chữa trị thân đao chẳng phải gần kề đấy sao.

"Mình đúng là nhân tài mà, há há há!"

Tiêu Trần cười phá lên như tâm thần, làm hai cô gái đằng sau rợn cả sống lưng. Nhìn một khung xương khô ngửa mặt lên trời cười to thật sự hơi khủng bố.

Tiêu Trần một tay đeo vòng cổ lên cổ mình, bắt đầu gió cuốn mây tan cướp đoạt bảo bối rơi rải rác dưới đất.

Chỉ lát sau, trên người Tiêu Trần đã treo đầy đủ loại đồ vật, thoạt nhìn đúng kiểu nhà giàu mới nổi đua đòi.

Riêng đủ loại vòng cổ kỳ quái đã có hơn mười cái, còn các loại vòng tay, khuyên tai, phi kiếm, linh tinh lủng củng đủ thể loại thứ.

Tiêu Trần không khỏi cảm khái, đường đường đại đế như mình từ khi nào thành bà buôn đồng nát rồi.

‘Leng keng leng keng, leng keng leng keng. ’

Theo bước chân của Tiêu Trần, chúng bảo bối treo trên người hắn không ngừng va chạm, phát ra âm thanh dễ nghe.

Hình ảnh này làm Thánh Nữ hâm mộ không thôi, chỉ kém chảy nước miếng.

Cả người Tiêu Trần treo lủng lẳng bảo bối, vui tươi hớn hở đi về phía hài cốt thật lớn bên kia. Thoạt trông Tiêu Trần nhặt đồng nát còn nhặt đến hoan hỉ vô cùng.

Hai cô gái không hơi sức đâu mà phỉ nhổ hình tượng của Tiêu Trần bây igowf nữa. Toàn thân trên dưới là bảo bối sặc sỡ sắc màu, từ xa nhìn lại như một cây thông Noel treo đầy đèn màu vậy.

Kim Hương Ngọc đỡ trán, lên tiếng nhắc nhở: "Anh trai à, không phải có nhẫn trữ vật ở trong đống đấy à? Cậu nhét hết mấy thứ này vào nhẫn là được rồi."

Tiêu Trần khiếp sợ nhìn Kim Hương Ngọc: "Nhét vào trong nhẫn sao có thể show ra sự giàu có của tôi? Cô đúng là đồ đàn bà tóc dài óc ngắn."

Kim Hương Ngọc trợn mắt há hốc mồm, đầu óc hàng này không thành vấn đề thật chứ?

Người khác đều có tiền không lộ ra ngoài. Hắn thì ngược lại, treo khắp mình mẩy, cứ như sợ người khác không biết mình có một đống bảo bối vậy.

Ba người đi vào dưới di hài thật lớn kia, uy áp khổng lồ cũng càng ngày càng mạnh.

Thấy di hài lớn như một tòa núi này, hai người sau lưng Tiêu Trần đều không nhịn được lau mồ hôi lạnh trên trán. Nếu thứ này còn xác sống phải đáng sợ đến mức nào.

Tiêu Trần đá một khối có vẻ là xương sườn bên cạnh, vậy mà lại phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.

Tiêu Trần gật gù, hàng này lúc sống hẳn là một sinh vật tiếp cận Thần Đạo tam cảnh, thậm chí rất có khả năng là tồn tại cao nhất trong tam cảnh.

Chỉ có sinh linh tiến vào Thần Đạo tam cảnh mới có thể xưng là đại năng, đồ chơi này đủ để phong làm nửa đại năng rồi.

Tiêu Trần dẫn hai người đi vào trong hài cốt, khiến Tiêu Trần ngạc nhiên là bên trong di hài vậy mà lại có rất nhiều kiến trúc và tế đàn kì dị, hơn nữa mặt đất còn trải đá phiến màu xanh.

Vừa thấy là biết có người dựng lên, chỉ là Tiêu Trần không hiểu người nào nhàn không có việc rắm gì làm lại đi chui vào chỗ quỷ quái này gây sóng gió.

Kiến trúc là những căn nhà nhỏ tạo hình khác nhau, thoạt nhìn có loại cảm giác quái dị không thoải mái.

Nhìn thoáng qua khiến người ta sinh ra cảm giác khủng bố như thứ đồ chơi này là chuẩn bị cho người chết vậy.

Hơn nữa, trên nhà còn dán đủ loại phù chú nhiều kiểu dáng, quỷ dị vô cùng.

Cứ chín nhà nhỏ vây thành một vòng tròn, giữa vòng tròn đều có một tế đàn.

Trên tế đàn điêu khắc một loại sinh vật đầu chim thân hươu.

Tiêu Trần nhớ tới lời em gái Chu kia nói bên ngoài.

Phong Bá Phi Liêm hình như chính là sinh vật đầu chim thân hươu.

Trên tế đàn có ngọn lửa màu xanh biếc đang cháy, chiếu rọi bóng đêm dày đặc trong hài cốt lập lòe như Quỷ Vực âm u.

Kim Hương Ngọc thấy mấy căn nhà và tế đàn này thì căng thẳng cực điểm.

 

0.52879 sec| 2409.313 kb