“Ta còn tưởng rằng là thủ đoạn khống chế tâm thần của tà phái, nhưng giờ trông lại không giống cho lắm!”
Tiêu Trần cảm nhận những mảnh linh hồn vỡ vụn trong không trung rồi lẩm bẩm một câu.
Từ lúc tiếng ca hát vừa rồi vang lên, Tiêu Trần đã nghĩ rằng tiếng niệm này là một phương tiện để cướp đoạt thân thể và khống chế tinh thần, nhưng bây giờ, trông nó có vẻ như giống như một phép chiêu hồn quy mô lớn.
Những ánh huỳnh quang màu lục chui ra từ những căn phòng nhỏ kia đang tập trung về nơi phát ra những lời niệm.
Nhìn những ánh đèn huỳnh quang màu xanh lục này, Tiêu Trần cũng hiểu được sự hữu dụng của những căn phòng nhỏ này.
Dùng thần hồn để nuôi dưỡng những mảnh vỡ linh hồn, ngay cả Tiêu Trần cũng chưa từng thấy phương pháp nào như vậy.
Trong lòng dâng lên sự tò mò, Tiêu Trần tăng nhanh tốc độ, chạy về phía nơi tụ tập ánh sáng màu xanh lục.
Khoảng cách càng gần, những tiếng ca hát hỗn tạp ngày càng rõ ràng hơn.
Một cảnh tượng kỳ lạ hiện ra trước mặt.
Cách đó không xa xuất hiện một Tử Mẫu Liên Hoàn Trận, một trận chính kèm theo chín trận phụ.
Trong trận chính có hai người đeo mặt nạ dở khóc dở cười đang thực hiện nghi lễ chiêu hồn với một điệu nhảy kỳ lạ.
Còn trong mỗi trận phụ nối tiếp bên cạnh trận chính thì đều có một người đứng đeo mặt nạ vặn vẹo, xoay người cùng với hai người trong trận chính.
Nhìn thoáng qua, Tiêu Trần đã nhận ra Thánh Nữ mặc áo choàng trắng, còn những người mặc đồ đen còn lại, Tiêu Trần không biết là kẻ xui xẻo nào.
Lúc này, cô ta đang đeo một chiếc mặt nạ, xoay người thành những tư thế khó có thể tưởng tượng, theo những nhịp điệu kì lạ trong trận phụ.
Hình bóng của Tiêu Trần lập tức biến mất tại chỗ, khi xuất hiện trở lại thì hắn đã ở bên cạnh Thánh Nữ rồi.
Một trận lửa dữ dội chợt bao trùm lấy Thánh Nữ, Tiêu Trần kéo cô ta ra khỏi trận đồ.
Ngọn lửa linh hồn ẩn chứa trong biển thức của Thánh Nữ đột nhiên bùng cháy, thiêu rụi toàn bộ ý thức tà ác đang điều khiển cơ thể cô ta.
Cảm thấy lễ chiêu hồn có vấn đề, hai người trong trận chính quay đầu nhìn Tiêu Trần.
Họ không ngừng vặn vẹo cơ thể, buổi lễ chiêu hồn đang ở thời khắc mấu chốt, nếu dừng lại vào lúc này thì tất cả những nỗ lực trước đó đều mất trắng.
Thánh nữ tỉnh lại, ngơ ngác nhìn Tiêu Trần: “Tôi, hình như tôi đã có một giấc mộng.”
Tiêu Trần gật đầu, đó là chuyện bình thường, sau khi bị khống chế thì thường xảy ra biểu hiện mất trí như vậy.
Tiêu Trần nhặt chiếc mặt nạ rơi trên mặt đất lên và đeo lên mặt mình.
Hắn mỉm cười nhìn vào trận chính, sau đó nói với hai người chủ trì buổi lễ chiêu hồn trong trận chính: “Hãy tiếp tục đi! Tôi sẽ xem xem các người có thể gọi ra thứ gì.”
Tiêu Trần sử dụng hỏa diễm phong để bảo vệ Thánh Nữ, còn mình lập tức nhảy vào trận phụ, cùng xoay người với hai người trong trận chính.
“Phụt.”
Tiếng máu phun ra vang lên từ dưới mặt nạ của người đàn ông cao lớn.
“Tên thần kinh này ở đâu ra vậy, không bị phệ hồn âm khống chế thì thôi đi, bây giờ còn đang chủ động tiến vào trận pháp chiêu hồn, đầu óc tên này có vấn đề thật rồi!”
Hộc máu thì hộc máu, những nghi lễ chiêu hồn vẫn phải tiến hành.
Cách đó không xa, một người đàn ông đeo mặt nạ đen cũng kinh ngạc nhìn hành động của Tiêu Trần.
“Tên này bị úng não rồi ư? Chuyện người khác muốn tránh cũng không được, thế mà hắn ta lại đi lên.”
Tiêu Trần có một tật xấu, đó là rất dễ sinh lòng tò mò với những thứ mà hắn chưa từng nhìn thấy.
Tiêu Trần tỏ ra thích thú với nghi lễ chiêu hồn xa lạ trước mặt, vì nhàn rỗi nên mới muốn đi vào trải nghiệm một lát.
Cảm nhận những động tác này, Tiêu Trần phát hiện ra chúng rất thần kỳ, tất cả đều tuân theo một số quy luật không thể giải thích được.
Khi điệu nhảy kỳ lạ diễn ra, Tiêu Trần phát hiện ra rằng có một sức mạnh đang kéo lấy linh hồn của hắn, như thể muốn kéo nó ra khỏi cơ thể hắn vậy.
Tiêu Trần gật đầu, trong lễ chiêu hồn này, dường như phải có thứ gì đó hy sinh.
Tiếng ngâm càng lúc càng lớn, trong những đàn thờ bao quanh những căn phòng nhỏ, những ngọn lửa xanh bỗng bùng cháy dữ dội.
Những hình bóng kỳ lạ leo lên từ ngọn lửa xanh đang bốc lên.
Cùng với âm thanh tiếng hát, cơ thể những bóng ma này vặn vẹo lại một cách kỳ lạ, như thể chúng đang nhảy múa cho tiếng hát vậy.
Lúc này, nếu ai đó từ trên trời nhìn xuống thì họ sẽ phát hiện ra.
Bên trong bộ xương, vô số bóng ma xuất hiện trên tế đàn, biểu diễn những vũ điệu kỳ lạ một cách chỉnh tề và đồng đều, cảnh tượng này quả thực vô cùng tráng lệ và mê hoặc lòng người.
Vô số ánh sáng huỳnh quang màu xanh lục tụ tập ở đây, tạo thành một thứ kỳ lạ có đầu chim và thân hươu ngay trên trận đồ.
Tiêu Trần biết rằng thứ này chắc chắn là Phong Bá Phi Liêm trong truyền thuyết.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo