Nhưng đại nhân vật ở trong mắt bọn họ, lúc này thân thể chia lìa, ngay cả một câu cuối cùng cũng chưa kịp nói xong.

Chuyện tiếp theo khiến bọn họ sụp đổ đã xảy ra. Tất cả mọi người trong đại sảnh của biệt thự đều phát hiện có một thiếu niên đang đứng bên cạnh mình.

Tư thế giống hệt nhau, tất cả đều là đứng sóng vai nhưng hướng lại ngược nhau.

Thoáng chốc đã có sáu cái đầu bay lên, lúc này cả đại sảnh biệt thự như đang tấu lên một khúc giao hưởng, khi bản giao hưởng kết thúc, đài phun nước cũng phụt lên.

Mặc dù đài phun nước này có màu đỏ của máu nhưng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nó.

Đương nhiên, thảm nhất vẫn là những người trung niên, lão niên, trong một khắc cuối cùng của đời người, ngay cả một câu cuối cùng cũng không thốt lên lời.

Tiêu Trần tuỳ tiện nhấc một cái đầu lên, lấy điện thoại di động trên người một thi thể ra, lại ngoắc ngoắc ngón tay với quả cầu đen, sau đó đi về phía cửa.

Quả cầu đen giống như cái đuôi nhỏ, theo sát phía sau Tiêu Trần.

Tiêu Trần đã sử dụng Sưu Hồn Thuật, khi bước đến cửa hắn ném cái đầu trong tay đi.

Thông qua Sưu Hồn Thuật, biết được việc mệnh bài bị kích hoạt có liên quan đến một người tên là Mặc Ly, về phần nguyên nhân thì Tiêu Trần không muốn hỏi tới, dù sao cũng đều là chữ chết, còn tìm nguyên nhân làm quái gì.

Tiêu Trần nhìn lên bầu trời, bây giờ đã khoảng ba giờ chiều, ánh nắng vẫn rất gay gắt.

Toàn bộ khu vực xung quanh biệt thự máu chảy đầy đất, những kẻ canh giữ bên ngoài biệt thự không ai ngoại lệ, đều bị nổ tung đầu mà chết.

Màu trắng của não hòa lẫn màu máu đỏ tươi, cực kỳ giống mấy miếng thịt ba chỉ.

Tiêu Trần nhướng mi: “Bây giờ vẫn còn kịp ăn bữa chiều nhờ!"

Tiêu Trần mở danh bạ điện thoại, tìm thấy số điện thoại của người tên là Mặc Ly kia.

Sau khi gọi xong, một giọng nói trẻ tuổi vang lên bên tai Tiêu Trần: "Nhị thúc công, có chuyện gì vậy?"

Thúc công: chú của bố.

Thúc công: chú của bố.

"Hèm hèm."

Tiêu Trần ho khan mấy tiếng, sau đó mới mở miệng nói chuyện. Lúc này, giọng của hắn đã chuyển thành âm thanh già nua.

"Đang ở đâu? Ông có chuyện muốn nói." Tiêu Trần hỏi.

“Nhị thúc công, giọng ông bị sao thế?” Đầu dây bên kia nghi ngờ hỏi.

"À, dạo này ăn nhiều tôm hùm đất quá nên cổ họng bị viêm.” Tiêu Trần há miệng là bắt đầu bịa chuyện.

“Tôm hùm đất á?” Đầu dây bên kia rõ ràng là đã nổi lên nghi ngờ.

Mí mắt Tiêu Trần giật giật mấy cái, hắn rất muốn giết quách con hàng này cho xong, nhưng lại không biết đối phương đang ở đâu, cho nên chỉ có thể kiên nhẫn nói tiếp: "Chuyện của cháu gia chủ biết hết rồi đây, bố mẹ cháu muốn ông đến thương lượng biện pháp đối phó."

Đây là tin tức do Tiêu Trần sưu hồn mà có, nhà họ Mặc thực sự là một gia đình gia phong nề nếp, tiếng tăm ở Ma Đô cũng không tệ.

Nhưng đôi khi trong nồi nước kiểu gì xuất hiện vài viên cứt chuột, Mặc Ly chính là viên cứt chuột này.

Nghe vậy, bên kia rõ ràng là đã hoảng sợ, lo lắng nói: "Nhị thúc công, làm sao ông nội biết được thế?"

Trên mặt Tiêu Trần đầy hắc tuyến nói: "Không biết, chúng ta gặp mặt rồi nói sau."

"Được, được ạ, cháu đang ở câu lạc bộ Minh Nguyệt."

Tiêu Trần ném điện thoại xuống đất, một đạp giẫm thành bánh nướng: "Con gà luộc này, nói nhảm nhiều ghê."

...

Trong câu lạc bộ Minh Nguyệt.

Đại thiếu gia nhà họ Mặc, Mặc Ly đang ngồi ở phòng riêng, không khí trong phòng rất ngột ngạt, quần ma loạn vũ.

Tuy cách đây không lâu đã xảy ra một chuyện kỳ ​​lạ trên người cô gái tóc ngắn có thể gọi là cực phẩm, thịt mỡ đến miệng còn bay mất, nhưng điều này cũng chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của gã ta.

Dù sao trên đời này mỹ nhân xinh đẹp không ít, chỉ cần gã ta nguyện ý, dạng đàn bà nào mà không đoạt được tới tay.

Nhưng cuộc điện thoại vừa rồi lại khiến tâm trạng của Mạc Ly hỏng bét, nếu ông nội thật sự biết những chuyện gã đã làm thì có lẽ gã sẽ bị đánh gãy chân mất thôi.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Mặc Ly càng ngày càng khó coi.

Mấy cô gái yêu kiều bên cạnh Mặc Ly thấy sắc mặt gã không tốt, một trong số đó là một cô gái có body siêu ma quỷ, nở nụ cười nũng nịu hỏi: “Đại thiếu gia, có chuyện gì khiến ngài phiền lòng sao? "

Nói xong, cô ta quấn lên như rắn nước. Ban đầu cô gái vốn tưởng rằng có thể lấy lòng đại thiếu gia nhà họ Mặc, nhưng lại bất ngờ ăn cái tát.

"Cút! Cút đi! Cút hết cho ông!" Mặc Ly tát vào mặt cô gái, nhưng vẫn chưa hết giận, lập tức tàn nhẫn đạp mạnh vào bụng cô ta.

Tâm tình Mặc Ly không tốt, vô thức kéo theo một luồng khí thế từ trong người ra, cú đá này trực tiếp đá văng cô gái ra ngoài.

Cô gái đập thật mạnh vào tường, trong miệng nôn ra máu, nhìn dáng vẻ của cô ta giống như sắp chết không thể cứu được nữa.

“Mau quẳng ra ngoài cho chó ăn cho tao.” Mặc Ly rống lên, hai gã đàn ông mặc đồ đen nha chóng bước vào, lôi cô gái ra như một con chó chết.

 

0.14848 sec| 2404.773 kb