“Người bên trong hoàng thành này toàn là những người từng bóc lột chúng ta, chúng ta chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi.”
Thật sự là như vậy sao?
Vị trí mà Tiểu Nhị đang ở là bên ngoài thành, những căn nhà ở ngoài thành cũng không thấy tốt đến đâu.
Hắn ta rơi vào hoang mang.
Nếu như đại ca ở đây, có lẽ có thể giải thích cho hắn ta, đáng tiếc đại ca không còn nữa rồi…
Ngay khi hắn ta đang mê man, bầu trời vốn đang sáng sủa bỗng nhiên đổ cơn mưa lớn.
“Sao trời lại mưa?”
Không ai biết tại sao, nhưng mưa có lớn như thế nào cũng không thể ngăn chuyện cướp bóc lại.
Ào ào ào!
Mưa càng lúc càng lớn, táp vào người, bắt đầu gây đau đớn.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết vọng ra, hơn nữa không chỉ một tiếng, mà nó nối đuôi nhau vang lên, âm thanh này đầy ắp trong hoàng thành, khiến cho người ta rợn cả tóc gáy.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía tiếng kêu thảm thiết vọng tới.
Mưa!
Là nước mưa!
Dường như nước mưa đã hóa thành lưỡi dao sắc bén vô tận, rơi vào người, lập tức xuyên thủng người đó, gần như khiến người đó tử vong ngay tại chỗ.
Không ít người cũng nhìn thấy cảnh này, bọn họ bắt đầu hoảng loạn, chạy khắp nơi tìm chỗ tránh mưa, nhưng cho dù trú vào đâu, nước mưa này hệt như biết lần theo dấu vết, vẫn sẽ rơi xuống người, cuối cùng gây ra cái chết.
Dần dần, có người phát hiện ra, nước mưa không giết hết tất cả mọi người, mà chỉ giết một bộ phận.
“Hình như những kẻ đó đều từng giết người.”
Cuối cùng có người phát hiện ra quy luật, toàn bộ người tử vong đều là người tùy tiện giết chóc.
Sau khi phát hiện ra điều này, mọi người đều dừng lại, không lâu sau đã biến thành một đội quân chưa từng đụng chạm đến bách tính.
Cho dù hiện giờ cơn mưa này chỉ giết những kẻ đã giết chóc, nhưng không ai dám đánh cược.
“Đây chính là căn cơ của đế đô sao?”
Có người cảm thấy đây là căn cơ của đế đô, nhưng không ai biết nguyên nhân thật sự.
Mà người khởi xướng tất cả chuyện này đang đưa mắt nhìn về hướng của hoàng cung.
“Hô Phong Hoán Vũ: Phá giới hạn +1(1%)”.
Những ngày qua, Vương Thăng đã có thu hoạch rất lớn về Hô Phong Hoán Vũ, “Hô Phong Hoán Vũ” cấp 8 của hắn đã nhanh chóng hoàn thành một lần phá giới hạn.
Ngay sau khi hoàn thành, hắn dùng năng lượng của mình để vận hành Hô Phong Hoán Vũ, kỹ năng này đạt tới cấp chín, đến gần mức phá giới hạn.
Vì vậy hắn tranh thủ cho kịp thời cơ, lợi dụng năng lượng của mình để luyện tập ngay bên trong căn phòng, cuối cùng ngay một khắc trước khi xuất quan, “Hô Phong Hoán Vũ” đã phá giới hạn.
Mà nước mưa biết giết người, chính là hiệu quả sau khi đột phá giới hạn, một hiệu quả làm người ta kinh ngạc.
Tiếp theo, còn có thể lợi dụng tông sư bên trong hoàng cung để thử uy lực…
Tông sư của hoàng thất ở kinh thành đã chết toàn bộ, nhưng trong quân khởi nghĩa vẫn còn có sự tồn tại của tông sư.
Đối với việc giết đám tông sư này, Vương Thăng cũng không có chút áp lực tâm lý nào, chủ yếu là vì chuyện của những người này làm không khác súc sinh là mấy.
Cướp của giết người phóng hỏa, không chuyện ác nào mà không làm.
Hắn dùng thần niệm bao trùm hết toàn bộ hoàng cung, đúng thật là trong cung không thiếu tông sư, thậm chí còn có vài người quen.
Nhưng những người đó không phải là mục tiêu hắn chú ý tới, hơn mười tông sư ở bên trong đây có một số người biểu hiện sát khí cực kì rõ ràng.
Vương Thăng chẳng cần phải biết xem tướng cũng nhìn ra bọn họ toàn là những người tay dính mạng người, mà còn là mạng người vô tội.
Năng lực này là sau khi học được “Thiên Địa Đạo Tắc Giải Tích”, trong lúc vô tình hắn đã phát hiện ra.
Trong quá trình học tập nâng cao thuật “Hô Phong Hoán Vũ”, hắn mới phát hiện ra cách dùng này của tinh thần lực, sát khí kiểu này cũng chỉ là một cách vận dụng tinh thần lực thôi, nhưng nó bị động.
Nếu giết chết quá nhiều người vô tội thì họ sẽ để lại một chút lực lượng tinh thần ở trên người đã giết mình.
Hơn nữa, loại lực lượng này cực kỳ bí mật, hắn cũng là có kỹ năng nên mới phát hiện ra.
Còn có một loại nữa là khi giết chết kẻ địch, cũng sẽ để lại tinh thần lực, có điều nó biểu hiện ra khác với sát khí, Vương Thăng gọi nó là sát khí, trên thân hắn cũng có, có thể xua tan, nhưng không cần thiết.
Sát khí và sát khí, hai cái tên y hệt nhau nhưng lại khác nhau hoàn toàn.
Sát khí của hắn là lấy tiêu chuẩn từ việc giết chết quân khởi nghĩa ở ngoài ngoại thành.
Tuy rằng đây lần đầu tiên hắn sử dụng, nhưng căn cứ vào hành vi vừa rồi quân khởi nghĩa, cách thức này có lẽ không vấn đề gì.
Nhưng trong nội tâm của Vương Thăng cũng có chút cảm thán, thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, càng ngày càng không để ý đến những thứ bên ngoài, trong chớp mắt vừa rồi, số người hắn giết chết đã hơn vặn.
Sau khi giết hết, tâm lý của hắn cũng không có dao động gì mấy.
Ngay cả bản thân hắn cũng không biết đây có phải là chuyện tốt hay không?
…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo