Trong tình tình tu luyện theo con đường tinh thần còn chưa thông dụng và cường đại, gần như có thể nói thần niệm chính là thứ hoàn toàn không có cách hóa giải.

 

Thật ra thì điều này cũng là một trong những nguyên nhân Vương Thăng cảm thấy Khí Huyết Võ Đạo nông cạn, phàm là một con đường tu luyện, cho dù thật sự không hoàn mỹ đi chăng nữa, thì cũng không nên có thiếu sót quá mức rõ ràng, nhưng thiếu sót của khí huyết võ đạo có phần rõ ràng quá rồi.

 

Nếu như thế giới này không có con đường tu luyện tinh thần thì thôi, nhưng từ chuyện của Kiều Niệm, lão tú tài, Bạch Liên Yêu Vương, rõ ràng cho thấy có con đường tu luyện tinh thần.

 

Nếu như thiếu sót to lớn thế này không được bù đắp, sau này khi hai con đường này được truyền bá ra ngoài, người tu luyện Khí Huyết Võ Đạo chính là đồ chơi của người tu luyện sức mạnh tinh thần.

 

Vương Thăng hưởng thụ sự tiện lợi từ loại sức mạnh của thần niệm, nhưng cũng sẽ không ngăn cản sự lan truyền của Tinh Thần Võ Đạo.

 

Mặc dù thời gian tu luyện của hắn rất ngắn, nhưng cũng biết rằng trở nên mạnh mẽ dựa vào việc ngăn cản khác người tu luyện, giúp cho mình đứng ở vị trí cao nhất, thì sớm muộn gì cũng sẽ bị kéo xuống.

 

Thứ Vương Thăng mong muốn là sức mạnh tuyệt đối, chứ không phải là áp chế người khác tu luyện, bí tịch trong kho sách này chính là quân lương giúp hắn đạt được sức mạnh.

 

Không làm kinh động bất kỳ ai, hắn ngao du bên trong kho sách, vừa ghi chép bí tịch vào trong ngọc giản, vừa tùy tiện lật xem.

 

Nếu như gặp phải thứ gì vô cùng có giá trị với hắn, hắn sẽ lấy bản chính đi.

 

 

Không thể không nói, không hổ là hoàng triều thống trị năm trăm năm, độ đầy đủ của bí tịch vượt quá tưởng tượng.

 

Vương Thăng cũng từng có được rất nhiều bí tịch giống trong này.

 

Nói tổng thể tức là bên ngoài có cái gì thì gần như trong đây cũng có hết, thậm chí cũng không thiếu thứ bí tịch gia truyền của gia tộc võ giả gì hết, bên ngoài không có thì trong này có, chủng loại vô cùng phong phú.

 

Vương Thăng càng thu thập càng đau tim, đau tim cho kho sách bí mật của hoàng tộc bị tiểu hoàng chủ hủy diệt.

 

Chắc chắn bí tịch ở trong đó càng khiến người ta khiếp sợ hơn.

 

Đáng tiếc bây giờ nói những thứ này đã chậm, hắn cũng chỉ có thể thu gom bí tịch của chỗ này.

 

Nhưng mà hắn quên chuyện đau tim rất nhanh.

 

Bởi vì hắn thấy được nơi cất giữ sách chuyên nghiên cứu về “Càn Khôn”.

 

Bản thân bí tịch về Càn Khôn vô cùng thần bí, hoàng tộc chuyên môn nghiên cứu về nó, không chỉ có như vậy, còn có sách được thu gom từ bên ngoài.

 

Chẳng hạn như sách luận đàm nghiên cứu về giả thiết “Siêu Viễn Cự Ly Không Gian Di Động” Vương Thăng lấy được từ lúc đầu, tác giả đó để lại không ít thành quả nghiên cứu, đáng tiếc phần trước do kiến thức hắn có được toàn là thứ rời rạc.

 

Nhưng bí tịch võ đạo ở bên trong kho sách của hoàng chủ lại có bản gốc đầy đủ, rồi được đóng lại thành một quyển, hắn chỉ lật xem đại vài cái, toàn là nội dung vô cùng đầy đủ, không chỉ có nội dung hắn đã gom góp được, còn có cả nội dung hắn chưa lấy được.

 

Có cuốn sách này, chắc chắn độ tiến triển “Càn Khôn” của hắn sẽ nhanh chóng tăng lên một khoảng theo thời gian.

 

Còn có những thứ sách nghiên cứu khác, cũng có giá trị không thấp.

 

 

“Có lẽ cho dù chỉ có một quyển như vậy, thì cũng được tính là đáng giá rồi!”

 

Nhưng niềm vui bất ngờ không chỉ có một chút xíu như vậy.

 

Hắn còn tìm được loại bí thuật Kiếm Hóa Vạn Thiên của Đại Tông Sư Ngô Thanh Phong của Linh Kiếm cốc, mặc dù không phải là bản đầy đủ, nhưng đối với hắn mà nói, cũng là thu hoạch to lớn, có thể dùng để tham khảo.

 

Mặc dù về số lượng thì bí tịch võ đạo trong kho sách không bằng một góc của kho chứa sách phổ thông, nhưng thời gian ghi chép dài hơn rất nhiều, chủ yếu do bí tịch võ đạo cũng phức tạp hơn.

 

Tốn rất nhiều thời gian, hắn mới ghi chép xong toàn bộ bí tịch, còn những quyển có giá trị nhất với hắn thì hắn mới cầm bản gốc đi.

 

Sau khi kiếm được đầy túi, rủng rỉnh rồi, Vương Thăng mới rời khỏi hoàng cung, tiếp tục đi xem thứ khác.

 

Mà sau khi hắn rời khỏi, bí thuật tinh thần trong hoàng cung cũng được gỡ bỏ, gần như không có bất kỳ ai phát hiện ra điều khác thường, duy chỉ có mỗi tộc lão và hoàng chủ biết một số nội tình nhưng cũng không nói gì.

 

Bọn họ không có khả năng trêu chọc vào loại cường giả đó, bọn họ sợ hãi nhiều hơn là tức giận.

 

Hoàng cung là một nơi được ưa chuộng, nếu tiếp tục ở lại nữa thì không biết còn đụng độ loại cường giả như thế nào nữa.

 

Lần này có gặp may, cường giả đó không muốn lấy mạng của bọn họ, lần tiếp theo thì sao?

 

Cho nên tộc lão lập tức đi chuẩn bị, chuẩn bị để rút lui.

 

Không chỉ có bọn họ, còn có rất nhiều thế lực cũng chuẩn bị, đặc biệt là quân khởi nghĩa.

 

Đế đô bùng nổ ánh sáng, rất nhiều người theo dõi tình tình ở đế đô cũng thấy được, bèn lập tức bẩm báo tin tức này lên trên.

 

 

1.58320 sec| 2422.008 kb