Tình trạng của Hoàng Thiên cực kỳ đặc thù.

 

Cậu ta cảm thấy đầu đau như búa bổ, nguyên nhân là do tinh thần lực của cậu bé quá mạnh.

 

Đây không phải là chuyện không tốt.

 

Tinh thần lực cường đại, nếu không có cơ thể khỏe mạnh để cân bằng thì không khác nào gặp tai họa.

 

Nếu Hoàng Thiên là võ giả thì không sao, chỉ cần bồi bổ để cường tráng hơn thì cơ thể sẽ từ từ tiếp nhận tinh thần lực này, thậm trí còn giúp cậu bé tu luyện võ đạo đến một trình độ nhất định.

 

Nhưng với thể trạng bây giờ của cậu bé thì không thể trở thành võ giả.

 

Kết quả cuối cùng chờ đợi cậu bé chỉ có một. Đó là khi tinh thần lực bành trướng đến mức độ nhất định, cơ thể không thể tiếp thu được thì sẽ…

 

BÙM!

 

Đầu cậu ta sẽ nổ tung như pháo hoa, chết không toàn thây, hơn nữa còn vô cùng đau đớn.

 

 

“Nổ tung như pháo hoa, chết không toàn thây, còn rất đau đớn?” Biết được vận mệnh của mình, Hoàng Thiên đột nhiên rùng mình.

 

Chỉ nghĩ đến thôi cậu bé đã thấy sợ.

 

“Đại nhân, chỉ cần trở thành võ giả là có thể giải quyết vấn đề sao?” Hoàng Thiên nhìn Vương Thăng đầy hy vọng. Cậu bé không muốn chết, hơn nữa cậu ta còn có muội muội.

 

Nhưng cậu ta thấy Vương Thăng lắc đầu rất nhanh, hắn nói: “Sở dĩ ta nói ngươi đặc biệt là vì, ngay từ đầu tinh thần lực của ngươi đã bị nén lại, khi ngươi dần lớn lên, chúng sẽ từ từ phóng thích. Nếu ngươi tu luyện từ nhỏ, có lẽ còn có thể đuổi kịp.”

 

“Nhưng ngươi đã lớn đến tuổi này, khả năng cao là tinh thần lực của người đã giải phóng được chín phần, thậm trí còn đạt đến thực lực cường giả. Nếu đây không phải là thực lực của bản thân ngươi, có lẽ ngươi đã sớm xảy ra chuyện.”

 

“Nhưng thực lực của ngươi dù sao cũng có giới hạn. Thân thể của ngươi sắp đạt tới cực hạn. Nếu bây giờ trở thành võ giả, ngoại trừ đạt tới cấp bậc tông sư trong vòng nửa năm, nếu không, không thể cứu được nữa.”

 

Hoàng Thiên phát hiện vấn đề hơi muộn. Nếu bây giờ tu luyện Khí Huyết Võ Đạo, căn bản không còn kịp.

 

Vương Thăng đã dùng thần niệm tra xét, một khi tinh thần lực tiềm tàng của Hoàng Thiên phóng thích xong, đó cũng là thời điểm cậu bé sẽ chết.

 

Mà thời gian chỉ còn một đến hai tháng, trở thành võ giả thì không còn kịp.

 

Hắn nói xong, Hoàng Thiên còn chưa kịp phản ứng, muội muội của cậu bé đã quỳ xuống.

 

“Xin ngài cứu mạng ca ca ta. Ta nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp ơn nghĩa của ngài.”

 

Lúc này Hoàng Thiên mới kịp phản ứng, cũng quỳ xuống ngay lập tức.

 

 

Cậu bé muốn sống. Bởi nếu cậu chết, không biết muội muội sẽ bị bắt nạt như thế nào.

 

Vương Thăng không thay đổi sắc mặt, dùng thần niệm đỡ bọn họ dậy nói: “Không phải ta tùy tiện đưa các ngươi về. Ta đã có cách.”

 

Hoàn cảnh của Hoàng Thiên hơi phức tạp, phần lớn mọi người đều nghĩ Hoàng Thiên chỉ có thể chờ chết. Đến cả những Đại Tông Sư đứng đầu, khi đối mặt với tình huống này cũng chỉ đành bó tay.

 

Nhưng Vương Thăng không như vậy.

 

Hoàng Thiên còn có một cách giải quyết, chính là con đường tu luyện tinh thần.

 

Với hoàn cảnh đặc biệt của cậu bé thì có thể đạt tới cấp bậc Đại Tông Sư trong thời gian ngắn. Một khi phát huy hết tài năng của mình, chắc chắn có thể trở thành Đại Tông Sư đứng đầu như Kiều Niệm.

 

“Cầu xin đại nhân dạy ta.” Hoàng Thiên không hề do dự nói.

 

Cậu bé không cảm thấy người trước mặt sẽ lừa mình. Đối mặt với hy vọng sống sót, cậu ta không muốn buông tha dễ dàng.

 

Ta sẽ dạy, nhưng có một số việc ta phải nói rõ với ngươi.” Vương Thăng nghiêm túc nói.

 

Hoàng Thiên càng thêm cung kính, nói: “Mời đại nhân nói, bất cứ việc gì ta đều sẽ làm được.”

 

Vương Thăng nhìn cậu bé như vậy thì gật đầu, nói:

 

 

 

“Chỉ có hai việc, ngươi nhất định phải nhớ rõ hai việc này.”

 

“Đầu tiên, không phải tự nhiên ta cho ngươi truyền thừa, cái gì cũng có lý do.”

 

“Có thể nói, ta lợi dụng ngươi làm mồi nhử, ngươi tu luyện thứ này sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, thậm chí còn có thể bỏ mạng, có tu luyện hay không, chính ngươi tự quyết định!”

 

Kiều Niệm tu hành kinh văn này cũng đã chịu ảnh hưởng rất lớn. Hắn muốn biết, nếu Hoàng Thiên tu luyện có thể gọi “Thiên Phụ” tới hay không.

 

Hoàng Thiên chính là mồi nhử, nên chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

 

Nhưng cũng chưa chắc sẽ là như vậy, đưa ra mồi nhử, đồng thời hắn cũng muốn kiểm chứng lời lão tú tài.

 

Lão tú tài có nói, con đường tu luyện tinh thần là thủ đoạn phá cục, nhưng không thể tu luyện từ từ mà yêu cầu một lần là xong.

 

Hoàng Thiên rất phù hợp với tiêu chuẩn này, cậu bé có thể trở thành cường giả trong thời gian ngắn.

 

Đây cũng là một trong những yếu tố hắn chọn Hoàng Thiên.

 

“Ngươi có muốn tu luyện không?”

 

Hoàng Thiên không hề do dự gật đầu. Đây chính là cơ hội của cậu bé, không tu luyện cũng chết, cậu ta không còn lựa chọn nào khác.

 

“Nếu ngươi đã đồng ý tu luyện thì ta sẽ nói điều thứ hai.”

 

“Thứ ta dạy ngươi là bí tịch có tên là “Thiên Niệm Kinh”, là bí kíp sau khi ngươi tu luyện có thể sử dụng sức mạnh trong đầu. Có người phó thác cho ta, nhờ ta tìm cho hắn một truyền nhân.”

 

“Ngươi rất thích hợp, nên ta mới truyền lại cho ngươi. Việc ngươi cần làm là tiếp tục truyền thừa bí tịch này, không để nó kết thúc.”

 

 

1.50510 sec| 2423.734 kb