Bọn họ hiểu biết nhiều hơn về sức mạnh cấp bá chủ, ngay sau khi Vương Thăng đánh chết Nghiệt Long, một số nhân tài đặc biệt được bọn họ nuôi dưỡng đã cảm nhận được cái gì đó.
Gần như cùng lúc đó, một mệnh lệnh được truyền ra.
“Trước kia kiêng kỵ bị đánh trả, hiện giờ tất cả nhân thủ không cần phải rút lui nữa, tăng cường sức mạnh cho quân khởi nghĩa, tấn công đế đô, khiến cho Đại Chu bị diệt vong hoàn toàn!”
Thế lực cấp bá chủ cũng có nhân tài đặc thù của mình, mặc dù không cường đại như của Quan Tinh Cốc, nhưng vẫn có thể cảm ứng được một số chuyện lớn.
Ngay sau khi Vương Thăng tiêu diệt Nghiệt Long, người của tất cả thế lực cấp bá chủ cũng cảm ứng được, bây giờ ra tay với Đại Chu, sẽ không gặp phải bất cứ sự đánh trả nào.
Vì vậy toàn bộ bốn thế lực cấp bá chủ - Thiên Đao Thành, Linh Kiếm Cốc, Thần Nữ Phong, Lâm Hải Thành hành động, phái nhân thủ của mình ra.
Đặc biệt là Linh Kiếm Cốc và Thiên Đao Thành, ăn phần lớn thứ còn sót lại của Vĩnh Niên Vương, biết rõ nhất rốt cuộc căn cơ của hoàng thất mạnh mẽ đến mức nào, vì vậy rất hăm hở với chuyện tấn công đế đô.
Ban đầu lực lượng đánh trả vẫn còn đó, nên bọn họ định đen ăn đen với quân khởi nghĩa, nhưng xem ra bây giờ không cần làm như thế nữa.
Không ngờ lại có người giải quyết lực lượng đánh trả.
Mặc dù không biết rốt cuộc người đó đã kích hoạt lực lượng đánh trả của hoàng triều như thế nào trong khi hoàng triều vẫn chưa diệt vong, nhưng đến giờ phút này, chuyện ấy không còn quan trọng nữa.
Tiêu diệt Đại Chu mới là chuyện quan trọng nhất.
Vì vậy quân khởi nghĩa ở chung quanh đế đô phát hiện, bỗng nhiên lại có thêm mấy lực lượng quân khởi nghĩa có sức mạnh cường đại, ai nấy đều sẵn sàng chiến đấu.
Mà cùng lúc đó, huyện An Thủy ở Thục Châu, Tinh có thể tính là người kế thừa Quan Tinh Cốc, nên tất nhiên có thể thôi toán ra rất nhiều thứ, hắn cũng biết Đại Chu đã diệt vong, thậm chí “tên” cũng sẽ không còn, cái tên thật sự mất đi tức là không còn gì nữa.
Hắn thấy được ích lợi to lớn trong đó.
“Huyền Dương Công, có thể phái tất cả võ giả cấp tông sư đến đế đô, nhìn xem có thể nhân lúc chiến loạn đạt được một số lợi ích hay không, bí tịch võ đạo và cả sách thông thường cũng là mục tiêu của chúng ta.”
Huyền Dương là tên tự của Mạc Dương, bây giờ Tinh xưng hô với hắn cũng rất tôn kính, đây là điều Tinh cố gắng xây dựng nên.
“Tranh đoạt với những thế lực cấp bá chủ kia, không xảy ra vấn đề sao?”
Mặc dù sức mạnh đã được tăng lên với biên độ rất lớn, nhưng Mạc Dương vẫn biết thực lực bây giờ của bên mình vẫn còn kém xa thế lực cấp bá chủ, không muốn để cho người của mình đi nộp mạng vô ích.
“Yên tâm, Đại Tông Sư sẽ không đích thân ra tay, như vậy rất mất thể diện, hơn nữa chúng ta cũng không đụng vào đồ trong kho bí tịch, sẽ không xảy ra chuyện gì, đến lúc đó cứ việc mang đi thứ tốt nhất, có thể mang đi bao nhiêu thì mang đi bấy nhiêu.”
Tinh đã lên kế hoạch từ lâu, nên tất nhiên sẽ không để cho người bên mình vô duyên vô cớ tổn thất lực lượng.
Có những lời này, cuối cùng Mạc Dương gật đầu một cái, sau đó quyết định tự mình dẫn người đến đế đô.
Bởi vì thời gian gấp rút, tất cả những người đi lần này đều là võ giả cấp tông sư, tranh thủ chạy tới đế đô trong vòng một tuần. Vội vã di chuyển
đương nhiên là nhanh hơn cách đi đường nhàn nhã, vừa đi cừa nghỉ của Vương Thăng rất nhiều.
Mà Tinh có thể cảm ứng được chuyện này, thì tất nhiên Nguyệt cũng không có bất kỳ khó khăn gì.
Nhưng Nguyệt không giống Tinh, không biết là ai đã đánh tan lực lượng đánh trả sau cùng của Đại Chu, Nguyệt vẫn có suy đoán.
“Có lẽ Vương Thăng đại nhân đã đến đế đô rồi chăng?”
Nếu nói thiên hạ ai có thể làm được điều này, trong nhận thức của Nguyệt chỉ có Đại Tông Sư thuộc thế lực cấp bá chủ và Vương Thăng, nhưng Đại Tông Sư thuộc thế lực cấp bá chủ lại không muốn đối mặt với lực lượng đánh trả nên mới nâng đỡ quân khởi nghĩa, bởi vậy cuối cùng chỉ có thể là Vương Thăng.
Nhưng Nguyệt cũng không rõ, rốt cuộc Vương Thăng kích hoạt lực lượng đánh trả của hoàng triều sắp diệt vong như thế nào.
Dĩ nhiên, hắn cũng không lo lắng, mặc dù lực lượng đánh trả đó không dễ trêu chọc, nhưng nó không uy hiếp đến Vương Thăng.
Bây giờ chỉ cần chờ đợi tin tức, nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ khi biết được tình hình cụ thể, hắn mới có thể đưa ra phán đoán thích hợp được.
…
Mà lúc này, Vương Thăng gây ra một loạt biến động đã trở lại Võ phủ.
“Tiểu thúc, thúc đã về rồi!”
Đám người Vương Linh Vi thật sư vui mừng, tất nhiên chúng cũng có thể cảm nhận được khí tức cường đại bộc phát ở bên ngoài vào lúc trước.
Chúng cũng không ngu ngốc, biết rất có thể việc này có liên quan tới Vương Thăng, cho nên có hơi bận lòng, bây giờ Vương Thăng trở lại,
chúng mới hoàn toàn bình tĩnh lại.
“Trở về rồi, có thể còn phải ở lại đây mấy ngày, sau đó sẽ rời khỏi.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo