Chương 437. Mục tiêu mới (2)

 

 

May mắn thay, khả năng khứu giác và thính giác không bị sương mù đỏ che chắn, những người có dị năng có thể biểu hiện phép thuật của mình, sau khi phải trả giá vài mạng người, cuối cùng họ cũng đã tìm ra được phạm vi của sương mù đỏ. Có người may mắn còn lao đến căn cứ quân sự của Đế Đô. Sau khi báo cáo tên của Thượng Ất, quân đội Đế Đô đã hào phòng chia sẻ các bức ảnh vệ tinh về sương mù đỏ về căn cứ Tổ Ưng.

 

Siêu thảm họa thứ ba, sương mù đỏ, không chỉ bao phủ Đế Đô, ngoại trừ một vài khu vực ở cao nguyên phía Tây Bắc thì nó gần như đã bao phủ toàn bộ đất nước Trung Quốc, thậm chí cả một số quốc gia nhỏ gần lãnh thổ Trung Quốc.

 

Tóm lại, sự xuất hiện của sương mù đỏ giống như một nhà tù, ngăn cách hoàn toàn Trung Quốc với các quốc gia khác, đồng thời cũng ngăn cách căn cứ Tổ Ưng với các căn cứ khác của con người. Bất cứ ai muốn bước qua màn sương mù này đều phải trải qua thử thách sinh tử và chưa kể đến việc phải tìm kiếm thức ăn trong rừng rậm.

 

Số lượng người sống sót ở Đế Đô đã bắt đầu giảm mạnh, trong vài tháng đầu trẻ sơ sinh chết trên diện rộng, vô số người sống sót đã đập ngực nguyền rủa ông trời, họ vô cùng tức giận trước sự tàn ác của ông trời.

 

Họ không hiểu tại sao, rõ ràng loài người vừa mới thích nghi với thời kỳ mạt thế và khôi phục được một chút sinh lực, thì trong nháy mắt, ông trời đã mang đến một màn sương đỏ lập tức biến những nỗ lực trước đó của họ thành hư không.

 

Sự tàn khốc của những ngày tận thế một lần nữa được đặt ra trước mặt mọi người, buộc con người phải nhận ra sự thật là – dường như chưa bao giờ ông trời muốn buông tha cho con người, sự yên bình của những tháng trước đó chỉ là một giấc ngủ ngắn, bây giờ ông ta lại vung đao tàn sát toàn bộ thế giới loài người.

 

Nhưng trong căn cứ Tổ Ưng thì lại là một khung cảnh khác, nó tạo nên sự tương phản tuyệt đối với sự ảm đạm của những nơi tập trung con người khác bị sương mù đỏ bao phủ.

 

 

Dưới sự lãnh đạo của Thượng Ất, từng cái cây to lớn bị bật gốc lên. Những thân cây cứng cáp được đẽo thành những tấm gỗ mỏng đều nhau rồi chở đến khu vực xây dựng công trình, rễ cây thì bị đập dập tại chỗ tạo thành những mảnh gỗ vụn rồi rải trên bãi đất trống rộng lớn đã được dọn sẵn, đợi gió và hơi nóng cho khô rồi vận chuyển đến các lò nung của căn cứ Tổ Ưng trở thành nhiên liệu tốt nhất.

 

Còn nhìn ra rìa của căn cứ, hàng vạn cây thiên tuế to lớn nối đuôi nhau dài gần mấy kilomet. Nhìn từ xa nó giống như một bức tường thành tự nhiên khổng lồ. Khi một số con thú biến dị to lớn từ trong rừng đến, chúng sẽ bị chặn lại bởi những cây thiên tuế to lớn này. Vỏ cây và những tán lá sắc nhọn của cây thiên tuế sẽ khiến những con thú khổng lồ này nhìn thôi đã thấy khiếp sợ mà phải quay đầu bỏ đi.

 

Bất cứ khi nào họ nhìn thấy cảnh này đều phải nín thở, những người trong căn cứ Tổ Ưng phải vỡ òa lên cảm thán và sung sướng. Khi Thượng Ất yêu cầu mọi người gieo hạt, họ vẫn không hiểu tại sao, nhưng cảnh tượng trước mặt đã hoàn toàn thuyết phục được mọi người. Ai có thể nghĩ rằng những hạt cây được trồng cách đây hai tháng, dưới tác động của khí hậu đặc biệt của ngày tận thế và sương mù đỏ kỳ lạ, sẽ ngay lập tức biến thành bức tường thành tốt nhất chống lại những con vật quái dị khổng lồ.

 

Nhưng mọi người vẫn có chút lo lắng, bởi cây thiên tuế có hình dáng giống như chiếc bình úp ngược, thân cây tuy dày nhưng mỗi cây đầu có khe hở khoảng 2 đến 3 mét, đối với một số sinh vật nhỏ thì để chui qua những chỗ này sẽ không khó. Những ngày gần đây, hầu hết các vụ việc bị thú rừng cắn trong căn cứ đều là do những kẽ hở này gây ra.

 

Về vấn đề này, Thượng Ất đã đề xuất một kế hoạch mới, anh tổ chức một vài nhóm người đi vào rừng tìm một số cây gai thích hợp để cấy ghép chúng vào các vết nứt của thiên tuế để khiến cho nó khít lại.

 

Tất nhiên, nhiều người được điều đi, nhưng kết quả thì không được hài lòng cho lắm. Những cây thích hợp thì có khả năng thích nghi kém và chúng không thể sống được, hoặc là chúng cực kỳ hung hãn, phá hủy môi trường sống của cây thiên tuế, thậm chí là trực tiếp bóp nghẹt tán cây thiên tuế.

 

 

Tóm lại, trong việc xây dựng hệ thống phòng ngự cho căn cứ Tổ Ưng chỉ có thể nói là đã đạt được một số kết quả nhất định, dựa vào số lượng lớn vách gỗ cũng có thể tạm thời giải quyết được vấn đề an toàn của căn cứ, còn điều khiến người trong căn cứ Tổ Ưng thực sự tự hào đó chính là việc trồng trọt và tích lũy lương thực.

 

Dưới sự bảo vệ của các chiến binh trong căn cứ Tổ Ưng, đội tìm kiếm thức ăn của căn cứ mỗi ngày không chỉ có thể mang về một ít thịt từ rừng mà khi may mắn thì còn có thể có cả trái cây. Đội chuyên trồng trọt chịu trách nhiệm trồng cây ăn quả thì sẽ chôn các hạt giống có quả nhanh nhất bên hồ Tổ Ưng đầy nước để ươm những giống cây ăn quả tươi.

 

Có thể nói, với số lượng nước dồi dào trong hồ Tổ Ưng, hầu hết các loại ra quả ăn được thì nhóm trồng trọt này đều có thể trồng được.

 

Càng ngày càng có người nhận ra hồ Tổ Ưng thực sự là một bảo vật quý hiếm, dần dần một số lời đồn phóng đại đã lan truyền trong căn cứ, nói rằng nước hồ Tổ Ưng có thể trực tiếp nhân đôi năng lượng sinh học, hoặc mất đi hồ Tổ Ưng tương đương với việc mất mạng, phụ nữ mang thai uống nước hồ Tổ Ưng thì có thể sinh con trai…

 

Tất nhiên, Thượng Ất biết đây đều là những tin đồn do Triệu Khiêm tung ra. Ông già này là người có khả năng thao túng nhân tâm và ham muốn của mọi người nhất, ảnh hưởng trực tiếp nhất đó chính là lời nói của ông ta khiến mọi người trong căn cứ đều thề sống chết bảo vệ hồ Tổ Ưng khỏi người ngoài và quái vật biến dị.

 

Nhưng thời gian qua, những vấn đề mới cũng theo đó mà xuất hiện.

 

Có thể là do ngọc bội hình đàn cổ hoặc là do sương mù màu đỏ xuất hiện trong thời gian dài đã thúc đẩy sự phát triển trí thông minh của Thượng Nhạc Nhạc, chưa đầy một tuổi rưỡi mà những ngày gần đây cậu bé đã luôn cầm trên tay nhiều cuốn sách khác nhau để xem và hỏi tất cả mọi người mà cậu bé có thể gặp với giọng điệu non nớt.

 

 

1.23342 sec| 2404.789 kb