Editor: Trâm Rừng

Người đàn ông cũng không có khó chịu, từ phía sau đi theo, "Muốn đi ra ngoài sao? Cùng nhau đi xuống đi." Vì phép lịch sự, Phù An An đã trò chuyện với anh ta trong thang máy.

Sau khi ra khỏi cửa khách sạn, mỗi người đi một hướng. Dù sao bây giờ mỗi một vòng trò chơi, rất khó để phân biệt được NPC và người chơi, Phù An An không muốn nói chuyện với người không quen biết cho nên cố ý chọn một con đường ngược hướng để đi.

Nhưng khi cô trở lại vào buổi tối, hai người lại gặp nhau. Phù An An đang ngồi xổm bên mép bồn hoa, nhìn đóa hoa mỏng manh kiều diễm ướt át. Có hai con bọ ngựa màu xanh ẩn hiện dưới những bông hoa, chúng đang thân mật với nhau mà không biết rằng có một người phụ nữ không biết xấu hổ đang ở bên cạnh nhìn trộm chúng.

Tuy nhiên, tại một khắc trước hai con bọ ngựa còn đang ngọt ngào nị nị bên nhau thì ngay sau đó, một trong hai con bọ ngựa đã nhào lên giết chết đồng loại của mình, thậm chí ăn luôn cái xác.

Phù An An đang tập trung nhìn bọn nó đã bị dọa cho sợ hãi và ngả người ra sau. Chu Cảnh Hữu vừa trở về bắt gặp cảnh này "Cô không sao chứ?"

Thấy bọ ngựa ăn thịt đồng loại, anh ta hiểu ngay chuyện gì nên nhiệt tình giải thích cho cô: “Hai con bọ ngựa này vừa chắc là vừa mới giao phối xong mà bọ ngựa cái đói bụng vì muốn sinh sản nên ăn luôn bọ ngựa đực. Có rất nhiều hiện tượng tương tự như vậy trong tự nhiên, người ta gọi nó là ăn thịt đồng loại.”

Phù An An nghe vậy đã hiểu nên coi trọng mấy phần đối với vị hàng xóm này. “Chào anh, anh thật hiểu biết nha.”

Chu Cảnh Hữu khẽ mỉm cười, giới thiệu với cô: "Tôi là phó giáo sư của trường đại học XX, năm nay hai mươi chín, còn độc thân. Bình thường tôi thích đọc sách viết về những phương diện này."

Nói xong, anh dừng một chút rồi nói thêm: “Gần đây tôi đang trong kỳ nghỉ, nghĩ mình cũng không còn trẻ, mong sớm tìm được một nửa của mình nên đến đây du lịch. "

“À.” Phù An An gật gật đầu.

“Còn cô thì sao?” Chu Cảnh Hữu hỏi.

“Tôi cũng tới đây du lịch.” Phù An An đứng dậy cùng anh ta đi về phía khách sạn, “Tôi tới để trải nghiệm phong tục địa phương.”

“Đúng vậy, tuổi còn trẻ thì nên đi du lịch mở mang kiến thức.” Chu Cảnh Hữu chặn cửa thang máy lại, ra hiệu cho cô đi vào trước, “Hai ngày nay tôi cũng tìm được rất nhiều tài liệu thú vị trong thư viện của trấn nhỏ."

“Đi du lịch còn đến thư viện sao?” Phù An An nghe vậy kinh ngạc, “Học bá như các anh thật là đáng sợ.”

Chu Cảnh Hữu cười ra tiếng, “Chỉ là do hứng thú khác biệt mà thôi. Tiểu Hoa tiểu thư, Cô thật là thú vị.” Phù An An nghe vậy liền lơ đễnh nghĩ, anh muốn thoát ế mà còn đi tới thư viện mới là người thú vị nha.

----------------------------

Về đến phòng, Phù An An ngồi ở trên giường xem tin tức cùng với xem điện thoại. Một mảnh bình tĩnh, vô cùng yên bình. Vẫn chưa có thông tin hữu ích nào trong thế giới bong bóng đầy màu hồng của giới trẻ này. Thông tin trò chơi thực sự là một vòng so với một vòng càng mơ hồ hơn.

Thị trấn tình yêu ngày thứ sáu.

Chỉ còn hai ngày nữa là đến lễ hội. Sáng sớm, có người gõ cửa phòng cô, người đến là Chu Cảnh Hữu mà cô đã gặp hôm qua.

Thầy giáo họ Chu cười với cô: "Theo thông lệ của thị trấn tình yêu, hôm nay là ngày kết vòng hoa, Tiểu Hoa tiểu thư có đi xem không?"

Ngày kết hoa, Phù An An đã đọc nó trên tài liệu, đây là điểm nổi bật chính của Lễ hội tình yêu. Các cô gái trẻ chưa chồng sẽ kết một vòng hoa vào ngày này và tặng cho người mình thích, nếu đối phương chấp nhận thì họ sẽ cùng nhau trải qua một lễ hội tuyệt vời trong Ngày lễ tình yêu. Tất nhiên, không tặng được cũng không sao, Ngày kết hoa sẽ không kết thúc cho đến Lễ hội tình yêu, nam nữ độc thân có thể nỗ lực thể hiện bản thân trong khoảng thời gian này để giành lấy người mình thích .

Nhưng anh ta muốn đi thì đi, tại sao phải gọi cô theo? Phù An An nhìn người đàn ông mà có duyên gặp mặt chỉ mới hai lần, nhưng lại cực kỳ nhiệt tình, cô rất bối rối không biết đối phương muốn làm gì. Anh ta cũng là người chơi đúng không? Bây giờ anh ta muốn dò xét thân phận của cô sao?

Suy nghĩ trong lòng quay cuồng, Phù An An trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, "Được, chúng ta cùng đi đi."

Nhìn nụ cười này, Chu Cảnh Hữu cảm thấy trái tim mình đã bị bắn trúng một mũi tên của Thần tình yêu.

0.18928 sec| 2395.063 kb