Editor: Trâm rừng
Cho đến khi Từ Thiên lấy một cái bao lì xì từ trong túi ra, đưa về phía Phù An An, “An An cho cô này.”
Phù An An: "Từ ca ca, đây là cái gì?"
Từ Thiên từ máy tính ngẩng đầu lên, "Cô không phải muốn thi lấy bằng lái xe sao? Trong đó chỉ có nửa triệu, mua xe để luyện tập đi."
“Hả?” Cầm năm trăm ngàn mua xe chỉ để luyện tập, các đại ca đều là những phú hào a!
Phù An An suy nghĩ một chút liền lắc đầu, vì hố Đại Cường Ca mấy ngàn khối mà cô đã che giấu lương tâm, 500.000...... Không được đâu.
“Không cần khách khí cùng chúng ta.” Từ Thiên lại nói một câu.
“Mua xe làm chi? Tô ca có mấy chiếc xe thể thao, thích chiếc nào thì lấy chiếc đó ra luyện tập đi.” Tô Sầm không cam lòng rớt lại phía sau.
Sau đó, giống như một con quay, anh ở bên cạnh Phù An An một lúc, chạy một lúc đến chỗ của Từ Thiên, bây giờ anh lại ở trước mặt của Phù An An, vừa giơ lên điện thoại di động trên tay vừa hào hứng tán gẫu về chiếc xe mới mua của mình, "Tiểu An An, để anh cho em xem bộ siêu tập xe yêu thích gần đây..."
Nhìn xem những chiếc xe có màu sắc giống như cầu vòng làm Phù An An cảm giác cô không phù hợp để xen lẫn trong một đám thổ hào.
“Các ngươi đang làm cái gì?” Một giọng nói lạnh lùng từ trên lầu truyền đến, Tô Sầm như lò xo nhảy sang bên kia ghế sô pha, sau đó lập tức đứng dậy. Không ai có thể ngờ rằng con người cũng có thể có hệ số đàn hồi lớn như vậy.
“Phó Ca, anh xuống rồi.”
Phù An An cười cười với anh, thản nhiên nói: "Tôi còn định đi lên gọi anh xuống ăn cơm.”
Phó Ý Chi lạnh lùng "hừm" một tiếng, như thể ai đó nợ tiền của anh vậy. Phó ba ba thường xuyên như vậy nên Phù An An không có cảm giác chút nào, thậm chí thu hồi ánh mắt tự tìm niềm vui.
Căn phòng yên tĩnh trong chốc lát, cho đến khi Phó Ý Chi nói ngồi xuống. "Thưa ngài, tất cả các thành viên cốt cán của 'Mang' đã được thông báo." Từ Thiên ngẩng đầu lên và báo cáo với Phó Ý Chi.
"Chúng ta đã sắp xếp cuộc họp này tổ chức ở đảo M, thời gian đã định là sáng ngày mai, sáng mai đám người Lão Nghiêm cũng vừa lúc tỉnh dậy.”
“Ừm.” Phó Ý Chi ngồi ở giữa gật đầu.
Nhìn ba người họ, có cảm giác như cô là người duy nhất không biết phải làm gì. Sau đó Phù An An hỏi, "Phó ca, anh định làm gì vậy?"
"Sau khi trò chơi được nâng cấp, sẽ có rất nhiều thay đổi trong tổ chức và sẽ có một cuộc họp quy mô lớn vào ngày mai." Từ Thiên giải thích cho Phù An An
"Đều là thành viên cốt cán của Mang, tổng cộng có hai ngày họp mặt, lúc đó cô cũng đi làm quen với mọi người."
"Hả? Ồ." Phù An An gật đầu, vốn tưởng rằng cuộc họp chỉ là một cuộc họp bình thường, nhưng ai biết rằng sáng hôm sau, cô đã được anh Đại Cường chở đến trung tâm mua sắm.
Từ trang phục đến kiểu tóc đều chỉn chu mất hết mấy tiếng đồng hồ. Bây giờ ở một thẩm mỹ viện tư nhân nào đó, để chuyên gia trang điểm riêng của ngôi sao xxx vẽ một lớp trang điểm trị giá hàng trăm nghìn.
Phù An An chịu khó nhịn ngứa, không động đến đường kẻ mắt vừa mới vẽ xong, "Đại Cường ca, chỉ là gặp mặt thôi mà, có cần thiết như vậy không?"
“Rất cần thiết.”
Tô Sầm gật đầu, "Trước đây, Phó gia là hạt nhân của Mang, còn bốn người chúng tôi có thể được coi là cấp cao nhất. Bây giờ cô là người thứ năm, lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, chúng ta luôn phải nhiều chỉnh chu chính thức một chút. Phó gia sẽ không lo lắng về những chuyện lặt vặt như vậy, Từ Thiên là một người đàn ông thẳng thắn, anh ấy không bao giờ nghĩ đến những việc này, Nghiêm Sâm Bác vẫn còn đang thông quan trong trò chơi, bây giờ chỉ có một mình anh Tô có thể quan tâm tới cô thôi.”
Sau khi nói xong, Tô Sầm yên lặng nhìn Phù An An sau khi diện xong quần áo, cô vốn đã mềm mại lại dễ thương, bây giờ càng khiến cho người ta không thể rời mắt.
Tô Sầm chạm vào trái tim anh sau đó khoa trương nói: "Nếu không biết chân chính tiểu An An là người như thế nào, anh chắc chắn sẽ động tâm mất."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo