Chỉ đi lên thang trời, Tần Phong cũng phải tốn ba phút mới đi hết được, thoạt nhìn vô cùng mỏi mệt, nếu dựa theo tốc độ trước kia của hắn, e rằng không đến vài giây đã lướt qua nơi này.
Cuối cùng, xuyên qua thông đạo không gian màu đen, Tần Phong cảm giác được tất cả trở nên khác biệt.
Nội lực và ý thức lực lập tức quay về trong thân thể của hình, hoặc phải nói vốn dĩ ở trong cơ thể hắn, lại bị giam cầm không có cách nào vận chuyển.
Hiện tại, tất cả đều trở về!
Không chỉ như thế, lúc này trên Thanh Vương đao phát ra tiếng ông ông như có sự thay đổi dữ dội gì đó!
Tần Phong còn chưa kịp nhìn, một luồng khí tức cường đại đã chèn ép đến, năng lực giả cấp A.
Lúc này, không chỉ Tần Phong, ngay cả năng lực giả khác cũng cảm giác được.
Trên bầu trời, một người lăng không đi đến từ một nơi xa, vị trí này là điểm đạo tiêu không gian của Sùng Lạc thành.
Theo đối phương càng ngày càng gần, một số người đã nhận ra thân phận của hắn ta.
Thành chủ Sùng Lạc thành, Lưu Sùng!
Trước đó Sùng Lạc thành bị chiếm đóng, Lưu Sùng không đến, hiện tại giải cứu được một nhóm người, hắn ta lại xuất hiện!
Dù nhìn thế nào, sự xuất hiện của người này sẽ mang đến biến cố rất lớn cho những người khác.
Lúc này, còn có một nhóm người đã leo lên xe bay của Tần Phong, trong đó bao gồm rất nhiều năng lực giả cấp thấp.
Những năng lực giả này thực lực không phải quá mạnh, lại là hy vọng tương lai, đám người bọn họ nhận được càng nhiều tin tức hơn cả người bình thường.
Bọn họ biết Lưu Sùng không phái người đến nghĩ cách cứu viện, hoặc phải nói không có bất kỳ ai nghĩ cách cứu viện, chỉ có tập đoàn Phong Lê.
Chiếc thang trời cuối cùng đã khiến bọn họ đầy thiện cảm với tập đoàn này.
Sự xuất hiện của Lưu Sùng lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, hắn ta cũng nhìn thấy hình tức hiện tại, nặng nề nói: “Người phụ trách nơi này đâu, các ngươi quyết định như thế nào, đây là muốn đưa người đi đâu?”
Trên sân thượng phi thuyền, Bạch Ly đã thấy Tần Phong nên nàng là người đầu tiên truyền âm cho Tần Phong, nói cho Tần Phong biết quyết định của mình!
Tần Phong cũng không cảm thấy quyết định của Bạch Ly có sai lầm gì, gật đầu tỏ vẻ đồng ý, lúc này mới quán chú nội lực vào giọng nói lan truyền ra.
“Ta là Tần Phong tổng giám đốc tập đoàn Phong Lê, chuyện nơi đây do ta phụ trách.”
Lần này, Tần Phong không lấy ra tên tuổi tướng quân liên minh Hoa Hạ.
Vì Lưu Sùng từ bỏ Sùng Lạc thành, Thượng Hàm cũng triệt tiêu nhiệm vụ, Tần Phong ở lại nơi này là đại diện thân phận cá nhân, Bạch Ly cũng đại diện cho tập đoàn Phong Lê xuất hiện ở nơi này.
Tần Phong tiếp tục nói: “Ta đã phân phó cho nạn dân được cứu ra chọn đến những thành thí khác, hoặc là lựa chọn về Phong Lê thành cùng ta!”
Ánh mắt Lưu Sùng dừng trên người Tần Phong lập tức nhíu mày, dường như rất khó chịu với dáng vẻ máu me khắp người của Tần Phong.
Hơn nữa, những vết máu đó chỉ là máu dị thú cấp thấp mà thôi, giết nhiều hơn có thể làm gì chứ, sau khi đi ra tranh công sao?
Lưu Sùng hơi khó chịu nói: “Tại sao phải đi theo ngươi? Đều ở lại đây, chỉ cần có người sẽ nhanh chóng thành lập được thành thị, qua hơn nửa tháng sẽ xây dựng lại một Sùng Lạc thành!”
Dù sao Lưu Sùng cũng cần thủ hạ, những thủ hạ này tốt nhất là người đi ra từ trong thành thị của mình, nếu tuyển nhận thủ hạ ở nơi khác đến đầu quân còn phải bỏ ra một số tài nguyên nữa.
Đương nhiên, Lưu Sùng trở về, quan trọng nhất là xử lý sáu năng lực giả cấp B đã trốn ra ngoài.
Đây mới là điều mà hắn ta nhìn trúng.
Nếu không có một ai trốn ra ngoài, hắn ta có thể mặc kệ không hỏi, chỉ có một người thì hắn ta cũng có thể tùy ý sắp xếp, nhưng những người này đều đi ra ngoài, hắn ta không đến dàn xếp những người này thì không có khả năng!
“Về phần ngươi, ta sẽ nói về nhiệm vụ lần này với vực trưởng, cho ngươi một phần quân công!” Lưu Sùng vung tay lên như đuổi một tên ăn mày, muốn đuổi Tần Phong rời đi!
Sắc mặt Tần Phong lại thay đổi.
“Ta đến nơi này là đại diện cá nhân, đại diện tập đoàn của ta đến hành động, ta cứu người ra thì ta có quyền xử lý, bọn họ cũng có quyền lựa chọn đi hay ở, chuyện này không phải một mình ngươi nói là được!”
Lưu Sùng trợn mắt giận dữ nhìn Tần Phong, “Ngươi đang nói chuyện với ai? Với thân phận của ngươi cũng dám đứng ở chỗ này diễu võ giương oai với ta?”
Tần Phong nghiêm nghị nói: “Vậy ngươi có thân phận gì chứ? Thành chủ Sùng Lạc thành sao? Bây giờ thành thị của ngươi đang ở trong không gian xếp chồng, đã biến mất khỏi vị diện này, nếu ngươi muốn tỏ ra uy phong thì tự cứu người trong thành thị ra!”
Lưu Sùng cười lạnh một tiếng, “Ngươi cho rằng ngươi cứu bọn họ một lần thì ngươi có thể khống chế suy nghĩ của những người này? Vậy bây giờ ngươi hỏi xem bọn họ có bằng lòng rời đi không?”
Tần Phong nói: “Được, vậy thử một chút đi!”
Tần Phong hất cằm về phía Bạch Ly, nói: “Lại mở một mục lựa chọn bình dân cho tất cả mọi người, xem lựa chọn của bọn họ là cái gì!”
Bạch Ly gật đầu, không hề chậm trễ gửi ra tin tức.
Lúc này, phía sau những lựa chọn trước đó còn có một dòng nữa!
Đó là xây dựng lại Sùng Lạc thành!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo