Nhưng lúc đang than thở, bên Tần Phong lại bóp cò súng!
“Lạch cạch!”
Lại một dị thú nằm xuống đất.
Lúc này Tần Phong nhíu chặt lông mày, động tác trong tay không dừng lại chút nào!
Dị thú nhiều lắm!
Lực lượng một người vô cùng có hạn, nhưng sớm chặn đánh sẽ có thể kéo dài chút thời gian, để những dị thú kia ngửi được mùi máu tanh bắt đầu lùi lại.
“Cộc!”
“Cộc!”
“Cộc!”
“Cộc!”
Tiếng động gần như nối thành một mảnh.
Nếu không phải Ninh Hâm đứng bên cạnh Tần Phong, dùng ống nhòm nhìn chằm chằm phía xa, hắn ta cũng nghi ngờ Tần Phong bắn súng không.
Nhưng ở giao lộ ngoài ngàn mét đã hoàn toàn trở thành một mảnh vũng máu, hơn mười dị thú ngã xuống.
Nhưng dị thú vẫn không ngừng tiến lên từ bốn phương tám hướng, cuối cùng những dị thú này đã bị các năng lực giả bảo vệ vòng ngoài phát hiện, bọn họ chưa từng căng thẳng như vậy.
Những dị thú này thực lực không cao lắm, cũng như rắn độc xanh biếc trước đó, thậm chí chỉ là dị thú cấp G, cấp F, nhiều lắm có mấy con cấp E mà thôi.
Thật ra khu vực này cũng là địa bàn của con Hổ vương mà Tần Phong gặp trước đó, vì Hổ vương chết đi, cộng thêm sau khi không gian xếp chồng khiến khí tức pha loãng, mấy dị thú này mới có thể bị hấp dẫn tới.
Nhưng dị thú hình thể quá lớn lại không dám tới, chỉ có dị thú cỡ nhỏ mới không nằm trong chuỗi thức ăn của Hổ vương này, những dị thú cao cấp đó e ngại khí tức của Hổ vương, dù bây giờ còn chưa xác định có phải Hổ vương đã chết rồi không.
Điều này cũng cho đám nhân loại Tần Phong thời gian thở dốc.
Mặc dù như thế, không có dị năng và nội lực chống đỡ, thực lực của những người này thật sự khiến người ta lo lắng.
“Cạch cạch cạch cạch cạch cạch!”
Tiếng súng ống liên tục nổi lên, đánh những dị thú kia thành cái sàng, máu tươi chảy ngang.
Chỉ là tốc độ của những dị thú này cũng nhanh chóng, một bầy khỉ lập tức leo lên cao ốc, trí tuệ của bọn nó cũng không kém, lách qua tầm ngắm của những năng lực giả này nhảy lên nóc cao ốc.
“Chi chi!”
Con khỉ hét lớn một tiếng, đột nhiên bắt lấy thân thể một nhân loại ném ra khỏi cao ốc.
“A!!!”
Năng lực giả kia hét thảm, trên người cũng không mang dù nhảy hay là cánh lượn, hoàn toàn không cách nào khống chế bản thân trên không trung.
“Ầm!”
Một tiếng động nặng nề vang lên, năng lực giả này lập tức nện xuống đất biến thành một bãi bánh thịt!
Năng lực giả trên cao ốc lập tức rối loạn.
Hỏa lực áp chế tầm xa cũng thả lòng, điều này khiến càng nhiều dị thú sắp xông vào đám người ở quảng trường trung tâm!
Họng súng của Tần Phong thay đổi, nhắm thẳng vào tòa nhà xa xa.
“Cộc!”
Một con khỉ lớn còn đang diễu võ giương oai lập tức bị viên đạn của Tần Phong bắn xuyên qua đầu.
“Cạch cạch cạch cạch cạch cạch…”
Từng viên đạn bắn xuống, chưa đến ba mươi giây đám khỉ trên tòa cao ốc đối diện đều bị một phát súng bắn nổ đầu!
Cuối cùng những năng lực giả này đã được cứu, nhưng vị trí giao lộ đã có dị thú lao vào.
“A! Nổ súng, hỏa lực áp chế!”
“Cứu mạng!”
“A a a…”
Vốn đám năng lực giả này đều là người khá lợi hại, lúc chưa có không gian xếp chồng, bọn họ sinh sống ở Sùng Lạc thành tất nhiên đều là năng lực giả cấp D cấp C!
Nhưng hiện tại bọn họ gần như là binh đầu pháo hôi, căn bản không ngăn cản nổi những dị thú kia tiến công.
Trong dị thú, bầy sói hành động nhanh chóng đã đến, hiển nhiên dị thú dẫn đầu là một thú vương cấp E, ít nhất cao năm mét, dài bảy tám mét, trước đó không đáng kể chút nào, bây giờ lại trở thành sự tồn tại bá chủ.
“Ngao ô!”
Lang vương mở ra cái miệng lớn như chậu máu, một phát cắn năng lực giả kêu lớn tiếng nhất, một cắn này khiến nguyên tại chỗ chỉ còn lại hai cái chân lẻ loi trơ trọi!
Lang vương chỉ nhai mấy cái đã nuốt năng lực giả này vào trong bụng.
Bầy sói khác cũng nhảy qua chướng ngại, chạy tới đánh giết những nhân loại kia, mấy dị thú sói xám giết chết một nhân loại, xé rách ngay tại chỗ, nhai nuốt từng miếng lớn.
Cảnh tượng này đầy khí tức máu tanh và sự sợ hãi tử vong.
Tần Phong bỏ thêm một viên đạn pháo, nâng cánh tay lên nhắm về phía giao lộ.
“Vèo!”
Tiếng gào thét khẽ truyền đến, một viên đạn pháo bắn ra từ trong pháo tay của Tần Phong, xẹt qua một đường cong trên không trung đánh trúng giao lộ đằng xa.
“Oanh!”
Tiếng vụ nổ phá hủy to lớn khiến toàn bộ thế giới đều run rẩy theo, có thể thấy lực chiến đấu của hỏa lực này mạnh mẽ đến mức nào.
“Ngao ô!”
“Ô ô ô…”
Ba bốn con dị thú sói xám bị Tần Phong nổ chết, còn lại hai ba con cũng bị trọng thương.
Chỉ là Lang vương lại linh hoạt tránh thoát, một đôi con ngươi vô tình khóa chặt Tần Phong.
“Nhanh để bọn họ rút lui! Hỏa lực yểm hộ!” Tần Phong lớn tiếng nói.
Lúc này trong lòng Ninh Hâm cũng vô cùng bối rối, nếu có thể nói thật ra hắn ta càng muốn đi trước, chứ không phải ở lại nơi này.
Ninh Hâm không nhịn được vội vàng nóng nảy rống giận: “Đi như thế nào, còn có nhiều người như vậy, không đi được, mẹ nó, nhanh đánh đi, giết những dị thú kia!”
Ninh Hâm gào thét như thế lại phát hiện trong chớp mắt, Tần Phong lại đã biến mất không thấy!
Hắn ta vội vàng nhìn xuống dưới lầu, lại phát hiện một bóng người mở ra cánh lượn.
Tần Phong nhảy xuống!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo