Cánh lượn dẫn theo Tần Phong xông về phía Lang vương này.
“Ngao ô…”
Lang vương cũng rống giận, sau đó đột nhiên nhảy vọt một cái, thân thể khổng lồ giẫm lên nhà cao tầng, toàn bộ thân hình như là bay lên, Tần Phong ở trong ánh mắt của nó như là một con châu chấu nhảy nhót, một chân là có thể giết chết.
Cả hai đụng vào nhau trên không.
Trên sân thượng cao ốc, năng lực giả khác đều trợn to mắt nhìn tất cả, trái tim treo lên cao cao.
Không thể phủ nhận, Tần Phong cũng là người mạnh nhất trong số bọn họ, nếu Tần Phong tử vong hoặc là chiến bại sẽ là một sự đả kích vô cùng to lớn với bọn họ.
Lúc này trên cánh tay trái Tần Phong mang theo pháo tay to lớn, tay phải còn cầm Thanh Vương đao đen kịt, hành động của hắn vô cùng trôi chảy.
“Vèo!”
Trong nháy mắt thu hồi cánh lượn sau lưng khiến Tần Phong không đến mức không cách nào linh hoạt khống chế thân thể của mình ở trên không, theo cánh lượng thu hồi thân thể của hắn rơi xuống, lại đối đầu chính diện với Lang vương.
“Ngao!”
Lang vương mở ra cái miệng rộng như có thể một phát nuốt Tần Phong vào.
Tần Phong giơ tay phải lên, Thanh Vương đao nhắm thẳng vào cái miệng lớn như chậu máu của Lang vương.
“Phốc!”
Đao cắt vào cái miệng rộng của Lang vương.
“Soạt!”
Tần Phong lướt qua không trung rơi xuống mặt đất, hai chân giẫm vào đường cái, mặt đất cũng rạn nứt theo lực lượng to lớn của hắn.
Trên bầu trời, Lang vương còn đang lơ lửng, nhìn từ bên cạnh dường như thân thể Lang vương không nhúc nhích, chỉ nhìn từ chính diện mới biết được thân thể Lang vương đã bị chia thành hai!
Còn chưa đến thời gian một tức, xác Lang vương dừng trên không trung đã rơi xuống, máu tươi phun ra mặt đất, trong nháy mắt tinh thần của mọi người phấn chấn, sĩ khí to lớn!
“Tần tướng quân! Tần tướng quân giết chết thú vương!”
Mọi người đều đang hoan hô như đánh thắng trận chiến lớn gì đó!
“Đừng vui mừng quá sớm, nhanh công kích, đừng để những dị thú kia xông lại, bảo vệ mọi người rút lui!”
“Đi mau, mau lên!”
“Người rút lui đến biên giới tìm kiến trúc ẩn nấp!”
Đám người ở biên giới đã sớm hỗn loạn nhưng hiện tại những nhân loại này đã không đi được, bọn họ không có đường lui, khắp nơi đều là dị thú, bọn họ bị bao vây!
Trên thang trời, tất nhiên những người kia cũng nghe được tiếng Tần Phong bắn ra pháo tay, lúc mặt đất chấn động, thang trời cũng chao đảo theo khiến tiếng hét sợ hãi vang lên khắp nơi, thậm chí có người rơi xuống bậc thang trời.
Nhưng không ai quan tâm những điều kia, bọn họ đều liều mạng chạy, liều mạng chen chúc lên trên, bọn họ biết đây mới là đường ra sau cùng.
Những người đi ra ngoài tất nhiên thấy được phong cảnh bên ngoài, đặc biệt là năng lực giả cấp B đầu tiên đi ra, sau khi thông qua khu vực không gian xếp chồng trở về vị diện của mình, cả người đều tràn ngập lực lượng.
Ý thức lực có thể điều động, phù văn tràn ngập, thang trời hào hoa bên ngoài như đi lên thiên đường.
Sự so sánh hoàn toàn khác biệt này thật sự khiến người ta cảm nhận được cái gì gọi là sống sót sau tai nạn.
Chỉ là, lúc này trong không gian xếp chồng vẫn đang nước sôi lửa bỏng.
Thang trời rộng ba mươi mét, dù mỗi giây có năm mươi người đi ra, không ngừng phun ra nuốt vào, một phút cũng chỉ có 3000 người, mười phút chỉ 30000 người!
Nhưng cả Sùng Lạc thành có bao nhiêu người?
Có thể thông qua thời gian một ngày chạy tới lại có được bao nhiêu?
Trong quảng trường lít nha lít nhít, ít nhất có hơn mười vạn, nhưng dị thú đã bao vây bọn họ.
“Lui lại, lui lại nữa!”
“Móa nó, các ngươi chạy mau, đi mau!”
“Ngăn lại!”
Các năng lực giả rống giận để những người bình thường kia đi nhanh hơn chút, nhanh chóng rời đi, nhưng tốc độ căn bản không tăng lên được.
Tần Phong di chuyển ở vòng ngoài của đám người, điên cuồng săn giết dị thú.
Tốc độ của hắn tăng nhanh đều dựa vào thân thể để di chuyển, nhưng dùng mắt thường cũng không cách nào bắt được, nơi hắn đi qua đơn giản như một cơn gió.
Nơi hắn đi qua, trên mặt đất chỉ còn lại xác dị thú.
Nhưng lực lượng của một mình Tần Phong quá nhỏ bé!
Lúc này, người ở quảng trường trung tâm đã bớt đi một phần ba, vòng phòng ngự của nhân loại không ngừng thu nhỏ, nhưng theo sau đó cũng là càng ngày càng nhiều dị thú lao đến.
Xé rách trận địa nhân loại bất cứ lúc nào, lại lao vào giữa đám đông cắn xé.
Ngay thời điểm này sinh mệnh sẽ mất đi trong nháy mắt.
“A a a!”
Cả người Tần Phong đẫm máu, chỉ có cánh tay máy móc giơ lên, vung lên, chạy, giết chết tất cả kẻ địch trong tầm mắt!
Tần Phong chỉ là một đạo tàn ảnh, nơi đi qua xoắn nát những máu thịt kia, mùi máu tanh không ngừng tràn ngập.
Nơi Tần Phong đi qua như là một dòng suối nhỏ màu máu uốn lượn.
Động tác của hắn quá nhanh, thường mọi người vừa bị dị thú đánh giết, Tần Phong đã giết đến đây, trong nháy mắt xoắn nát con dị thú này, sau đó vèo một cái biến mất không thấy gì nữa.
Nhưng động tác của Tần Phong không nhanh, vẫn bị rất nhiều người thấy hiện tại hắn đang cả người đẫm máu như một tên đao phủ không có tình cảm gì, dù là dị thú gì đều giết toàn diện không tha!
Vòng quanh chỗ nhân loại tụ tập đã tạo thành một vòng vây, nhưng nơi giữa vòng vây và nhân loại này lại là một dòng sông máu!
Đây là Tần Phong giết ra!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo