Một số người bị mắc kẹt đều thấy tuyệt vọng.

Nhưng cũng có một bộ phận hôm qua liều chết chạy ra ngoài thành, thậm chí cùng chống đỡ rắn độc biết được tin tức, cộng thêm Lý Viễn Sơn và Quản Thiện tuyên truyền, bọn họ cũng biết trưa nay sẽ mở ra thông đạo không gian một lần nữa, bọn họ còn có hy vọng chạy đi.

Cho nên những người này đã sớm đến đây, thậm chí cả đêm không ngủ chạy đến vị trí quảng trường trung tâm.

Thậm chí trong phòng ốc xung quanh cũng có rất nhiều người bò ra.

‘Sau hôm nay, e rằng tòa thành thị này sẽ hoàn toàn yên tĩnh lại, người ở lại sẽ không ra ngoài nữa, nhưng những điều này là tuyệt vọng cũng là hy vọng mới với bọn họ!’

Tần Phong nghĩ đến, lại nở nụ cười mỉa mai.

Nếu hôm nay không có dũng khí lao ra, vậy sau này người ở lại cũng chỉ đợi bị mắc kẹt đến chết ở đây, lại không đi chém giết dị thú.

Nhưng con người bị ép đến cực hạn, ai biết sẽ xảy ra điều gì?

Trong số những người này, chắc chắn có sự tồn tại tương lai hào quang rực rỡ.

Thậm chí, Tần Phong đang dần có một kế hoạch mới.

Lúc nghĩ như vậy mặt trời đã càng lên càng cao, thời gian mở ra thông đạo không gian cũng càng ngày càng gần.

Chẳng mấy chốc, trên không thành thị nổi lên một mảnh ánh sáng bạc, sau đó một điểm đen xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, càng lúc càng lớn che khuất đỉnh đầu của bọn họ.

Đã trải qua chuyện ngày hôm qua, tất cả những người này đều hoan hô như biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng chiếc hộp sắt trong tưởng tượng chưa từng xuất hiện, ngược lại một cái cầu thang dựng từ sắt thép hạ xuống.

Chiếc cầu thang này vô cùng đơn sơ, thậm chí loang lổ lốm đốm, một bộ phận tấm sắt và cốt thép có màu sắc không giống nhau nhưng bây giờ nhìn lại rất dữ tợn, hùng vĩ!

Cầu thang này hạ xuống từ chỗ cao bốn trăm mét trên bầu trời, càng lúc càng lớn khiến người ta nhìn cũng tràn đầy áp lực cực lớn, lại tràn đầy hy vọng.

Đây chính là một chiếc thang trời.

“Soạt!”

Bên cạnh thang trời vốn có thứ gì đó cuốn lại, lúc này như bị lôi ra, một tấm vải bạt cực lớn lại rơi xuống, nền đỏ chữ đen, mấy chữ to tung bay như rồng bay phượng múa!

“Phong Lê chế tạo!”

Bên ngoài, phi thuyền khống chế thang trời đã hạ xuống không gian xếp chồng từng chút một, theo việc hạ xuống bọn họ xuyên qua sương mù màu xám có thể thấy lít nha lít nhít chấm nhỏ, như đang ngửa đầu nhìn bọn họ đang đứng ở chỗ cao.

Không cần nghĩ, những người này cũng biết chiếc cầu thang này có ý nghĩa gì với người phía dưới.

Trên máy truyền tin, video do máy không người lái quay được đã truyền ra ngoài, lúc này người trong không gian xếp chồng đều rất kích động, biết ơn, thậm chí trào ra nước mắt.

Trong tập đoàn Phong Lê, nhân viên kỹ thuật bận rộn cả ngày lại có một loại cảm giác vinh dự to lớn.

“Không phí công lão tử vất vả cả một buổi tối làm ra thứ này!”

“Không phải người ta nói làm việc tốt không để lại tên sao? Chúng ta viết tập đoàn Phong Lê như vậy có phải hơi huênh hoang không!”

“Thành chủ Sùng Lạc thành cũng mặc kệ, chẳng lẽ chúng ta còn không thể tuyên truyền cho tập đoàn của chúng ta một chút? Chúng ta bỏ sức vô ích sao? Trên thế giới đâu có chuyện tốt như vậy!”

“Đúng vậy, cũng chính vì Tần tướng quân phụ trách, vực trưởng hạ nhiệm vụ, ngươi xem cấp B khác đi, đều chạy cả rồi!”

“Không sai, vẫn thích người như Tần tướng quân hơn!”

“Đương nhiên, chính chúng ta cũng cố gắng!”

“Ai, không biết vì sao ta lại bị bản thân làm cho cảm động!”

Bọn họ cố gắng đổi lại từng mạng sống, đây là một việc rất vĩ đại.

Theo thang trời hạ xuống, dù không nghe được tiếng động nhưng bọn họ lại có thể cảm giác được, lúc này lực lượng nặng nề của thang trời tiếp xúc mặt đất phát ra một tiếng “đông”, bụi đất tung bay.

Phi thuyền thả lỏng dây thừng, thang trời nối liền hai thế giới, trên cùng của thang trời ở bên ngoài, một Dị năng giả hệ kim cấp C thả ra dị năng lập tức tạo thành một đoạn thang càng thêm hào hoa thoải mái dễ chịu, so sánh với chiếc cầu thang đơn sơ trong vị diện xếp chồng này đúng là cách biệt một trời.

Nhân viên kỹ thuật lập tức mắng.

“Móa, lão tử hàn điện bảy, tám tiếng, không bằng đối phương làm trong ba phút!”

“Tức chết người, vì sao ta không phải Dị năng giả!”

“Ha ha, nếu ngươi là Dị năng giả, vậy ngươi cũng không cần hàn bậc thang này rồi!”

Những người này đều thả lỏng mỉm cười.

Nhưng đúng lúc này tiếng chấn động ông ông truyền đến, mọi người ngạc nhiên nhìn về phía bộ đàm, sau đó thay đổi sắc mặt.

Trong máy truyền tin của bọn họ truyền lại hình ảnh do máy không người lái truyền về, một đám dị thú chạy ra từ trong rừng rậm ngoài thành, dần hội tụ thành một dòng lũ.

Hôm qua thông đạo không gian mở ra, nhìn như không gây ra biến cố to lớn gì, trên thực tế đã xảy ra!

Thực vật đều đang biến dị, dị thú cũng bị dụ tới chỉ là chưa từng xuất hiện.

Bây giờ, thông đạo không gian lại mở ra, hiển nhiên lần này đã dụ dỗ bọn họ, những dị thú này như là cá mập ngửi được mùi máu tanh chen chúc đến.

“Đừng nói chuyện nữa, nhanh!”

“Lập tức, lập tức!”

Mọi người bắt đầu buộc chặt một số thùng đựng hàng ném vào trong vết nứt không gian, bên trong đều chứa thuốc cấp cứu và súng ống cấp G.

Trong chốc lát, những người này đều bận rộn công việc.

0.09573 sec| 2405.477 kb