“Ai!”
Giọng nói non nới lại mang theo vẻ sắc bén truyền ra.
Lúc này, Tần Phong đã xác định thân phận của đối phương.
“Sở Phàm! Là ta.” Tần Phong mở miệng cũng không che giấu thân phận của mình, đứng dậy.
“Là ngươi!” Sở Phàm không ngờ Tần Phong lại xuất hiện ở đây, “Không phải ngươi đi rồi sao? Tại sao lại trở về?”
Trong mắt Sở Phàm có chút nghi ngờ, nhưng ánh mắt nhìn về phía Tần Phong lại không có vẻ thù địch như trước đó.
Sở Phàm thật sự hận Z, hơn nữa còn muốn hủy diệt tất cả của Z nhưng điều này không có nghĩa Sở Phàm bị thù hận che mất, oán hận tất cả.
Trải qua thời gian một ngày, hắn ta cũng thấy hành động của Tần Phong hoàn toàn khác biệt, hơn nữa Tần Phong cũng để lộ thân phận.
Tập đoàn Phong Lê, tập đoàn này cũng không thuộc phạm vi thế lực của Z.
“Ta trở về xử lý nơi này một chút, ngươi đã tham gia nghiên cứu cũng biết xác những dị thú này sẽ mang đến điều gì, có lẽ chỉ trong thời gian một ngày, nơi này lại biến thành một mảnh trùng thú!”
Đôi mắt Sở Phàm lấp lóe, lúc này mới lên tiếng: “Ngươi và Z không giống nhau lắm!”
“Ta vốn không cùng một bọn với hắn!” Tần Phong đầy mỉa mai nói: “Nhưng nếu ta là ngươi, ta sẽ không xuất hiện vào lúc còn chưa nắm chắc điều gì!”
“Không cần ngươi quan tâm việc của ta, ngươi biết cái gì? Thôn phệ thú do một tay ta bồi dưỡng, thế giới này cũng là dựng lên cho ta!” Trong mắt Sở Phàm xuất hiện vẻ điên cuồng, “Chỉ cần ta ở nơi này, Z cũng không dám đi vào, ta bồi dưỡng Thôn phệ thú, không quá một năm có thể khiến Thôn phệ thú trở thành sự tồn tại cấp bậc thú thần!”
Đối với Sở Phàm, thế giới này thật sự là cơ duyên lớn nhất với hắn ta.
“Thời gian một năm?” Tần Phong cũng ngạc nhiên.
Thời gian một năm thật sự quá nhanh, dù là Tần Phong từ khi sống lại một đường khải hoàn hát vang, cũng phải tốn thời gian ba năm mới có thể đến thực lực hiện tại!
Tuy so với trước khi sống lại, thực lực của hắn đã vượt xa khi đó, nhưng trên mặt chứng minh thân phận năng lực giả, hắn còn chưa đạt đến cấp A rất nhiều người ngước nhìn.
Nhưng ngay sau đó Tần Phong lại lắc đầu: “Vậy ngươi còn có thể trở về không? Nếu không có ta!”
Thật ra không có Tần Phong, Sở Phàm cũng không có khả năng nắm giữ Thôn phệ thú!
Vì trong trí nhớ kiếp trước của Tần Phong, Sùng Lạc thành đã là cầm cố chi địa, cả tòa thành thị đều đã hủy diệt nhưng không xác định được là vì sao.
Hơn nữa, không có Tần Phong lại lấy ra tế bào Thôn Thiên, lấy cái gì chế tạo Thôn phệ thú?
Sở Phàm chắc chắn bị nhốt ở nơi này, thật sự không cách nào trở lại vị diện ban đầu.
Tất cả đều là dấu vết để lại do cánh bướm kích động.
Sở Phàm cũng ngạc nhiên, sau đó ánh mắt lóe lên, nói: “Trước đó ngươi nói ngươi và Z không cùng một bọn? Kẻ địch của kẻ địch là bạn, không bằng chúng ta liên thủ thì sao?”
Liên thủ tất nhiên có thể thoải mái ra vào nơi này, Sở Phàm đã từng thấy thủ đoạn của Tần Phong, dù là thang trời hay thông đạo không gian đều có thể thấy được sau lưng Tần Phong có một đoàn đội rất to lớn.
Lúc này, trong lòng Tần Phong cũng hơi dao động.
“Đã vậy, ngươi cũng phải cho ta thấy chút thành ý, ta là tướng quân của liên minh nhân loại, có một số việc ta không có cách nào ngồi yên không để ý đến, đã có thể cứu ra càng nhiều người hơn, ta cũng không hy vọng những người này cứ chết như vậy, chắc chắn ngươi sẽ luôn ở lại nơi này, vậy giúp ta cứu ra càng nhiều người hơn đi!”
Tần Phong dừng một chút, còn nói thêm: “Ngươi cũng biết những huyết nhục dị thú này có thể kích phát tiềm lực của nhân loại, để người bình thường càng cường đại hơn, ngươi bồi dưỡng thêm một nhóm người đi! Vậy người nơi này ít nhất sẽ tiếp tục sống sót càng nhiều hơn!”
Có đôi khi, cho người cá không bằng dạy người cách lấy cá!
Tần Phong không có khả năng đi cứu từng người, bỏ qua cơ hội lần thứ nhất, những người còn lại đã không có dũng khí liều chết rời khỏi địa điểm an toàn, so với thúc giục bọn họ rời đi, không bằng để bọn họ đối mặt với nguy cơ, ép buộc bản thân phải cường đại, sau đó đi ra ngoài từng chút một.
Tần Phong nói: “Ta sẽ cách một tháng mở ra thông đạo không gian một lần, nhưng ngươi phải biết mỗi một lần thông đạo không gian mở ra sẽ có Thú triều, cho nên ngươi phải nắm bắt thời gian!”
Hiển nhiên Sở Phàm thấy rất bất mãn với ý kiến này của Tần Phong.
“Ngươi coi ta là thuộc hạ để phân phó sao? Ai lại đi quan tâm những người kia?”
Tần Phong lại thản nhiên mỉm cười, “Bây giờ ngươi còn chưa có vốn liếng hợp tác với ta đâu!”
Hiển nhiên Sở Phàm thấy không phục, cười lạnh nói: “Ngươi đừng coi thường Thôn phệ thú của ta! Ở chỗ này, ngươi không có nội lực và ý thức lực, căn bản không có tư cách nói chuyện với ta như vậy!”
Lúc hai người nói chuyện, Thôn phệ thú còn đang ăn uống thả cửa, thân thể cũng dần tăng lên, xem ra năng lực hấp thu của đối phương tuyệt đối không kém hơn Thôn Thiên.
Có lẽ, lúc bồi dưỡng dị thú này cũng đặc biệt tinh luyện đặc tính này của Thôn Thiên.
“Nó? Hiện tại cũng chỉ có thể là một sự tồn tại liếm đồ bỏ đi!”
“Ngươi!!!!”
Hiển nhiên Sở Phàm không phục cách nói của Tần Phong.
Nhưng ngay sau đó dưới chân Tần Phong khẽ động, lấy tốc độ cực nhanh lao về phía Thôn phệ thú và Sở Phàm, hắn bộc phát tốc độ tuyệt đối trong nháy mắt, Sở Phàm dùng mắt thường cũng không thể bắt được Tần Phong.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo