Nơi này là thiên đường thuộc về người thắng, địa ngục của kẻ thất bại!
Lưu Sùng vung tay lên, một đạo tiêu không gian bị hắn ta kích hoạt, hắn ta cũng không thèm quan tâm những người muốn ở lại xây dựng Sùng Lạc thành, không chậm trễ chút nào bước vào thông đạo không gian rời khỏi nơi này.
Đợi sau khi hắn ta rời đi, người của tập đoàn Phong Lê hoan hô trước tiên.
“Phong Lê tất thẳng!”
“Tần tổng tất thắng!”
“Tần tổng vạn tuế!”
Những người muốn đi theo Tần Phong cũng mỉm cười, bọn họ không lựa chọn sai, thậm chí đặt cược vào kho báu, vào tương lai, tất nhiên có một người vô cùng cường đại, bọn họ chỉ cần đi theo bước chân của hắn chắc chắn sẽ không sai.
Bây giờ bóng dáng cả người đẫm máu kia đã là ngọn núi cao có thể ngước nhìn, lại không thể chạm đến trong lòng những người này.
Cùng lúc đó, trận chiến này được chiếu lên chiến võng, cũng khiến tất cả năng lực giả trong liên minh Hoa Hạ chấn động, đồng thời gây ra sóng to gió lớn.
“Lưu Sùng thành chủ là Cổ võ giả cấp A1, thực lực cường hãn, thiên phú cực tốt, trên mặt thực lực nắm giữ Vạn kiếm thuật khiến người ta nhìn mà than thở, hắn lại thua như thế, rốt cuộc người đối diện là ai!”
“Ngươi không nhận ra Tần Phong sao, là thiên kiêu năm ngoái đấy!”
“Thiên kiêu? Không phải các ngươi nói đùa sao, loại người trẻ tuổi kia, từ năm ngoái đến năm nay đã có thể đánh bại Lưu Sùng thành chủ?”
“Ta kể cho các ngươi nghe Tần Phong này…”
Một đám người đều đang nhiệt tình bàn tán, lúc này sự tích về Tần Phong mới thật sự truyền ra.
Trong tương lai, loại video này sẽ được vô số Cổ võ giả lặp đi lặp lại quan sát, không vì gì khác, cũng là vì đây là trận quyết đấu của năng lực giả cao cấp rất hiếm có.
Sau đó, những người này càng thấy tò mò về võ kỹ của Tần Phong!
Một năng lực giả nắm giữ tuyệt chiêu võ kỹ cấp S có thể đối đầu với cấp A, rốt cuộc là gì.
Những năng lực giả kia chiếu chậm, phóng to, kiểm tra từng chút một, cuối cùng có một người không xác định nói.
“Vì sao có chút giống Vạn trượng u hồn trảm?”
Thật ra rất nhiều người biết đến võ kỹ Vạn trượng u hồn trảm này.
Tuy việc đã qua trăm năm nhưng toàn bộ cấp S liên minh Hoa Hạ vẫn là những cường giả nghe nhiều nên thuộc kia, để lại từng đoạn truyền thuyết hoặc là uy danh hiển hách.
“Nói như vậy cũng hơi giống, chỉ là u hồn của Tần Phong là loại thú, u hồn của Lâm Vạn Trọng là hình người!”
“Chắc chắn là vậy, nguyên nhân này còn không đơn giản sao, năm đó Lâm ma đầu đã tru diệt trăm vạn người mới khiến ma công của hắn đại thành, nếu không phải vì hắn táng tận lương tâm như thế, sao lại có nhiều cấp S vây công hắn?”
“Đúng vậy, không ngờ Tần Phong lại học tập võ kỹ này.
“Võ kỹ chính tà không quan trọng, phải xem là ai dùng, Tần Phong dùng võ kỹ này để săn giết dị thú thì không thành vấn đề!”
Những người khác cũng đồng ý với câu nói này, không ai để ý đến việc Tần Phong có học tập công pháp tà ác này hay không.
Nhưng có một vài người lại rất để ý.
…
Tầng chín Long Đô, Long Nhạc, Long Vân Ích tụ tập một chỗ, thậm chí bên cạnh còn có một nữ tử dáng vẻ đoan trang cao quý đang xem video ở trên màn hình.
“Vừa mới qua bao lâu, hắn đã thật sự nắm giữ được tinh túy!”
Long Nhạc cũng gật đầu, khuôn mặt nghiêm nghị hơn.
Nhưng nữ tử còn lại hơi cong khóe môi, cười nói: “Tần Phong? Thú vị!”
…
Trong một hội sở hào hoa của Long Đô, hơn mười gia chủ cùng tụ hội.
Nhưng tiếp theo những người này không hẹn cùng nhận được truyền tin, sau đó im hơi lặng tiếng mở ra hình ảnh, trận chiến của Tần Phong và Lưu Sùng xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Vốn còn là buổi liên hoan trò chuyện vui vẻ lại trở nên tẻ nhạt vô vị, sắc mặt của bọn họ còn hơi hoảng hốt.
“Tần Phong, lúc trước đã ước định ba năm với chúng ta đúng không?” Một người mở miệng hỏi.
Những người khác đều nghĩ đến chuyện này, lúc này đều cảm thấy mỉa mai.
“Ba năm? Lúc ấy tưởng là hắn kéo dài thời gian, bây giờ suy nghĩ một chút thật sự là cho chúng ta cơ hội, đừng nói ba năm, chỉ mới thời gian một năm, hiện tại Tần Phong không phải người mà chúng ta có thể động vào!”
“Chỉ sợ qua một thời gian, tập đoàn Phong Lê kia sẽ trở thành quái vật khổng lồ!”
Người có mặt đều hơi thất bại, sau đó không thể không khâm phục, mấy người muốn ra tay với Tần Phong lại chưa ra tay không khỏi thấy may mắn vì sự do dự cảu mình.
Hiện tại, tất nhiên không có ai muốn có ý tưởng với Tần Phong!
…
Trong liên minh Hoa Hạ, thậm chí thế lực hắc ám, thế lực khác đều thấy được video này, đều có suy nghĩ khác biệt.
Chỉ là những điều này không liên quan đến Tần Phong.
Sau khi Lưu Sùng rời đi, cuối cùng Tần Phong hoàn toàn thư giãn, quay về trên phi thuyền.
Nhưng chỉ vừa bước vào nơi này, lông tơ trên người Tần Phong đã dựng đứng, một loại cảm giác rất nguy hiểm truyền đến, ý thức lực của Tần Phong nhanh chóng khóa chặt một người.
“Sao ngươi lại ở trên phi thuyền của ta!”
Hiển nhiên Z không thèm để ý đến sắc mặt Tần Phong, đầy phấn khởi nhìn máu trên người Tần Phong.
Khóe miệng Tần Phong giật giật, tức giận nói: “Ngươi cho rằng những dị thú kia có thể là đối thủ của ta? Số máu này là của bọn chúng!”
Trên mặt Z lộ vẻ tiếc nuối rất rõ ràng, căn bản không có bất kỳ che giấu gì.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo