“Đây là Sở Phàm, đừng nhìn cái tên này của hắn, hắn không hề tầm thường!” Nhân viên nghiên cứu kia chỉ đầu óc của mình, nói: “IQ của Sở Phàm rất cao, thậm chí dưới tình huống hắn chưa tiêm vào thuốc thức tỉnh đã có một bộ phận ý thức lực, có thể cách không khống chế vật, loại năng lực này lại không biết mất trong vị diện xếp chồng này!”
Tần Phong lập tức giật mình, đồng thời hỏi: “Ngươi có thể mở ra trang bị phù văn không gian không?”
Sở Phàm đẩy kính mắt, nghiêm túc nói: “Không thể, ý thức lực của ta khác với các ngươi!”
Lần này Tần Phong không khỏi hơi thất vọng, nếu có thể mở ra trang bị phù văn, lấy ra số lượng lớn bột đuổi thú, Tần Phong có thể chống đỡ bảo vệ cư dân toàn thành rút lui.
Nhưng hiện tại hiển nhiên không được.
“Vậy đi thôi!”
“Ừm!”
Sở Phàm gật đầu, đồng thời có ngươi đi đến giao một bình thủy tinh nhỏ cho Tần Phong, bình thủy tinh này còn có thiết bị dưỡng khí tự động, bên trong xuất hiện một loại sinh vật giống với báo biển, không nhìn kỹ còn tưởng là một con chuột nước, dù sao thứ này lại chỉ có kích cỡ bằng một ngón tay.
Đây chính là Thôn phệ thú?
Vậy cũng quá nhỏ!
Đương nhiên, nếu quá lớn có khả năng Tần Phong dẫn đi cũng rất phiền phúc, có lẽ Z sẽ không để Tần Phong tới lấy!
Sở Phàm dẫn theo Tần Phong đi đến một thông đạo khác, nhưng Tần Phong nhanh chóng nhíu mày, vì khoảng cách này lại là đi ra ngoài thành!
“Đây là cửa ra vào ở ngoài thành? Hiện tại chỗ này là không gian xếp chồng, nếu quá xa có lẽ đường đi đã sớm bị phong bế!”
Sở Phàm lạnh nhạt nhìn thoáng qua Tần Phong, đặc biệt để ý huy chương trên ngực Tần Phong cùng vũ khí trong tay một chút, lúc này mới lên tiếng nói: “Nơi này có thể ra ngoài, tài liệu thí nghiệm của chúng ta đều rút ra như thế này!”
Trong lòng Tần Phong hơi thay đổi như có điều suy nghĩ, cũng không ngăn cản Sở Phàm này nữa.
Chẳng mấy chốc, đã đi đến điểm cuối của thông đạo này, Sở Phàm mở ra một cánh cửa, bọn họ thật sự đi ra ngoài!
Không chỉ như thế, nơi này lại giấu trong đất trồng trọt, ở đằng xa còn có lửa lớn hừng hực đang thiêu đốt, lại cách chỗ mà Tần Phong vừa rút lui không xa!
Sắc mặt Tần Phong lại thay đổi: “Nơi này không thể ở lại, đi mau!”
Nơi này lại là ngoài thành, vừa nãy Tần Phong đã săn giết thực vật biến dị ở nơi này, còn tụ tập một nhóm lớn dị thú rắn độc.
Thật ra Tần Phong có nghĩ đến, cũng vì hắn săn giết những thực vật kia, cộng thêm ở vị diện này chỗ có sinh vật đều có thể ẩn chứa năng lượng, cho nên những rắn độc này mới đến cắn nuốt những dây leo nhỏ vụn mà Tần Phong còn chưa kịp cắn nuốt.
Cho nên, nơi này tuyệt đối là đại bản doanh dị thú, lần này Sở Phàm đã chọc phải tổ ong vò vẽ.
“Ha ha ha ha ha!”
Sở Phàm lại phát ra tiếng cười điên cuồng.
Rõ ràng hắn ta còn nhỏ tuổi, thậm chí còn chưa thức tỉnh nhưng lúc này nụ cười mang theo sự non nớt của hài tử, lại có một loại quỷ dị khiến người ta rùng mình.
“Ta trốn ra được, cuối cùng ta đã trốn ra được!”
Hắn ta cười ha ha, sau đó rút súng bên hông bắn về phía Tần Phong.
“Ầm!”
Một phát này bắn thẳng vào vị trí mà Tần Phong đang đứng.
Thực lực của một hài tử, có mạnh hơn cũng không có khả năng mạnh hơn Tần Phong.
Sắc mặt Tần Phong lạnh băng nhìn Sở Phàm.
“Ngươi cố ý? Vì lừa ta đến nơi này?” Tần Phong nặng nề nói.
Trên khuôn mặt non nớt của Sở Phàm lại xuất hiện vẻ điên cuồng, “Không sai, Z đáng chết, những nhân viên nghiên cứu này đều đáng chết, ngươi là chó săn của Z, ngươi cũng đi chết đi!”
“Cạch cạch cạch cạch cạch cạch!”
Súng ống liên tục bắn ra, loại súng ống đời cũ này, hỏa dược thấp kém này cũng chỉ có tác dụng ở thế giới này, ngay cả tiểu hài tử cũng có thể nổ súng.
Thế nhưng đây căn bản không đánh trúng Tần Phong.
Sắc mặt Sở Phàm trở nên âm trầm, buông vũ khí trong tay xuống.
Lúc này Tần Phong cũng ngừng di chuyển bước chân, mở miệng nói: “Xem ra ngươi và Z có thù, tuy ta tiếp nhận nhiệm vụ của hắn nhưng ta không có liên quan gì với hắn, thậm chí rất có thể đối địch với hắn, hắn muốn rút máu của ta, lấy ta ra làm vật thí nghiệm!”
Thật ra Tần Phong có một cách để khống chế Sở Phàm, nhưng nhìn thiếu niên Sở Phàm nhỏ yếu này lại nghĩ đến mình trước khi sống lại.
Lại nói, thí nghiệm của Z thật sự táng tận lương tâm, không chỉ hủy diệt Tần Phong, còn có rất nhiều người khác.
Sở Phàm cười lạnh nói: “Một năng lực giả cấp B nho nhỏ lại dám nói đối địch với Z, ai cho ngươi sự tự tin đó?”
Lúc này Tần Phong cũng không có cách nào giải thích, vì nơi này là cầm cố chi địa, Tần Phong không có cách nào thể hiện ra thực lực của mình.
“Ngươi không muốn rời đi vậy ta thả ngươi đi, đưa Thôn phệ thú cho ta, nhưng tốt nhất ngươi cùng ta vào trong thành tìm một chỗ an toàn trước đó!”
Đáng tiếc, hiển nhiên Sở Phàm không tin Tần Phong.
Hắn ta nghiêm mặt, sau đó lại bật cười ha hả, “Ngươi lừa gạt ai chứ? Huống chi, ngươi cảm thấy nơi này có chỗ nào không an toàn sao? Phải biết rằng, đây mới là chỗ an toàn nhất, thế giới này thật sự quá tốt đẹp, là thế giới lý tưởng của ta, con chip mà những người kia cài vào thân thể ta không có tác dụng, dị năng và cổ võ đều biết mất, chỉ có ta, ta sẽ trở thành người thống trị thế giới này!”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo