Nhưng Tần Phong nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, tuy vô số dây leo đã biến mất nhưng vẫn có rất nhiều thực vật đang sinh trưởng, điều này khiến Tần Phong căn bản không phân biệt rõ nơi nào là biên giới.
Tần Phong đi về, muốn xem thử mấy cổng thành khác có phải cũng bị bụi gai này bao phủ hay không, hắn tin tưởng chắc chắn bây giờ mình đang bị Bạch Ly nhìn chằm chằm, chỉ cần hắn có thể lần mò đến biên giới, Bạch Ly có thể mở ra thông đạo không gian.
Ngay lúc này, trên bầu trời xuất hiện một thông đạo không gian lớn khoảng bàn tay, Tần Phong không có cảm giác cũng không ý thức được, nhưng ngay sau đó một đám pháo hoa nổ tung trên đỉnh đầu, Tần Phong lập tức ngẩng đầu lên.
“Ầm!”
Sau khi pháo hoa nổ tung, còn có một bình thủy tinh rơi xuống từ trên bầu trời còn mang theo dù nhảy cỡ nhỏ.
Dù nhảy chậm rãi rơi xuống, đủ để Tần Phong chạy đến vị trí rơi xuống của dù nhảy.
Bình thủy tinh bị Tần Phong đánh nát, bên trong là chữ viết tay miêu tả thí nghiệm còn có suy đoán của Z, vì đề phòng xuất hiện tình huống thực vật xâm lấn toàn thành, bọn họ đề nghị Tần Phong tụ tập tất cả cư dân trong thành thị, đưa ra ngoài trong một lần.
Nhưng Tần Phong đã giết chết thực vật biến dị cấp B kia, chắc tạm thời an toàn, những người được Tần Phong đưa ra dù sao cũng là thông qua chém giết để đi ra, lại để bọn họ quay về tương đương với đi một chuyến vô ích.
Cho nên Bạch Ly quyết định nửa tiếng sau mở ra thông đạo không gian đón người.
Tần Phong vung tay lên mấy cái tỏ vẻ đã hiểu, lúc này mới trở về nơi vừa nãy.
Lúc này, đám người đứng trên tường thành đều nhốn nháo.
“Tần tướng quân, ha ha, ngươi không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì tốt!” Quản Thiện vội vàng nói, lại nói hắn ta còn có chút tiếc nuối, vừa nãy Tần Phong bị kéo vào trong bụi gai, hắn ta căn bản không nghĩ đến việc cứu đối phương còn cầm cái đuôi hổ kia đi, hiện tại nghĩ thế nào cũng thấy xấu hổ!
“Ừm!” Tần Phong lên tiếng không để ý đến, hắn có năng lực đánh bại bụi gai đương nhiên sẽ không nghĩ đến việc cầu xin người khác cứu mình, cho nên sẽ không để ý đến sự chột dạ của Quản Thiện, người khác nghĩ như thế nào không liên quan quá nhiều đến hắn.
Tần Phong nói: “Sau nửa giờ, mọi người cùng nhau rời đi, vì để tránh đến lúc đó chen chúc hỗn loạn, hiện tại bắt đầu xếp hàng!”
Tất nhiên người xung quanh không muốn chờ một khắc nào, đặc biệt là Dị năng giả trong những năng lực giả kia, hiện tại bọn họ rất yếu ớt, ai biết người chết kế tiếp có phải bọn họ hay không.
Cho nên nghe thấy còn phải đợi nửa giờ, những người này đều hơi nóng nảy không nhịn được phàn nàn, tiếng nói chuyện vô cùng hỗn tạp.
Tần Phong lập tức quát một tiếng: “Có im hay không, sợ không có dị thú đến đây ăn các ngươi sao? Tất cả im miệng cho ta!”
Nhưng số người Tần Phong dẫn theo cũng có một hai ngàn, Tần Phong không có nội lực hô lên như vậy có vài trăm người nghe được đã không tệ rồi, cũng may những người này đều sợ hãi, sau khi nghe thấy Tần Phong nổi giận quát lên đều nhao nhao ngậm miệng, không chỉ như thế còn kéo những người khác để bọn họ im miệng, nếu dụ dị thú đến chẳng phải hại chết mình sao?
Một truyền mười, mười truyền trăm, những người này đều yên tĩnh lại, dù sao đây là nơi hoang dã, những người này vẫn tiếc mạng!
“Giao cho ngươi!” Tần Phong phân phó Quản Thiện để hắn ta xếp hàng, tất nhiên Quản Thiện cũng gật đầu, để những người này xếp thành từng hàng 100 người, hơn nữa quy định không được nhúc nhích.
Thời gian nửa tiếng, cuối cùng đám người kêu loạn đã bình tĩnh lại.
Lúc này, trên bầu trời đột nhiên tối đen, những người này theo bản năng ngẩng đầu lại thấy một mâm tròn bằng bạc cực lớn xuất hiện.
Sau đó, bên trong mâm tròn xuất hiện màu sắc đen nhánh, không chỉ như thế một thứ như hộp sắt hình vuông rơi xuống từ bên trên.
“Loảng xoảng!”
Hộp sắt rơi trên mặt đất, mới phát hiện là một nơi có diện tích dài rộng mười mét.
“Đội thứ nhất, đội thứ hai, đội thứ ba, đội thứ tư đi lên!” Tần Phong vội vàng nói.
Diện tích 100 mét vuông, Tần Phong lại muốn để bốn trăm người chen chúc lại.
Nhưng những người này không có ý kiến gì, nhao nhao tràn vào bên trong.
Trong hộp đầy người, bay lên, biến mất trong thông đạo tối tăm, sau đó lại có một cái hộp rơi xuống.
Tần Phong để Quản Thiện phụ trách bên này, bản thân lại cảnh giác nhìn rừng rậm bên ngoài.
Ban đầu, rừng rậm kia thật sự không xảy ra tình huống đặc thù gì, nhưng chẳng mấy chốc đã có tiếng sột soạt sột soạt truyền đến, cây cối cũng lắc lư theo.
Tần Phong quan sát một lúc, ngạc nhiên phát hiện những cây cối kia lại đang sinh trưởng!
Sau đó, dưới một cây cối ở gần biên giới lại mọc ra một mảnh cây nấm, không chỉ như thế màu sắc của những cây nấm này vô cùng đỏ tươi, hiển nhiên ẩn chứa cực độc!
Lúc này, ngay cả Tần Phong không dám đặt chân vào trong vùng rừng rậm này nữa.
“Nhanh lên, tăng tốc hành động!”
Tần Phong thúc giục.
Những người này cũng muốn tốc độ nhanh hơn, nhưng dù sao số người nhiều lắm, mỗi lần sắp xếp bốn trăm người cũng cần 25 lần, không chỉ như thế vì thông đạo không gian mở ra, đám người ở gần cổng bắc đều thấy được, tất nhiên biết đây là có người đến cứu bọn họ, thế là nhao nhao lao ra từ trong cao ốc ẩn nấp.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo