Tần Phong hé miệng, không chút do dự cắn một cái!
Dị năng thôn phệ mặc kệ bộ phận nào của Tần Phong đều cường hóa lên, xương cốt, răng của Tần Phong đều là như vậy.
Nhưng là một nhân loại, đương nhiên hắn sẽ không dùng cách của dị thú nhưng bây giờ lại bị ép đến bất đắc dĩ.
Cũng may, thực vật biến dị này không có độc tố, vừa nãy chém giết những dây leo kia chảy ra nước, thậm chí còn mang theo múi thơm ngát!
Ngay sau đó, Tần Phong cảm giác được một luồng khí tức ngọt ngào chạy xuôi vào trong miệng!
Luồng chất lỏng này nhanh chóng truyền khắp cả người Tần Phong, thậm chí khiến hắn cảm thấy khí lực tràn đầy cả người.
Dường như không gian giam cầm ban đầu đột nhiên mở ra một khe hở, cơ bắp, xương cốt của Tần Phong đều trở nên sinh động.
Sự mệt mỏi một ngày lập tức tan rã, cảm giác đau đớn bị dây leo buộc chặt đều biến mất không thấy!
“Đồ tốt!”
Đôi mắt Tần Phong tỏa sáng, nhìn dây leo lại buộc chặt tới không chút do dự cắn một cái, nuốt ăn tinh hoa trong những dây leo kia.
Đối với thực vật biến dị chỉ là tổn thất mấy dây leo, nhưng với Tần Phong lại là thu được nguồn suối lực lượng.
Tần Phong như lại mở ra dị năng thôn phệ, bắt đầu điên cuồng ăn.
“Oanh!”
Một tiếng nổ vang truyền đến từ trong thân thể, mặc dù không có bất kỳ dao động năng lượng gì nhưng Tần Phong biết những thứ này giúp nhục thể của hắn đột phá đến cấp B5.
Không chỉ như thế, lực lượng nắm giữ hiện tại như hiểu rõ đạo lý trong nháy mắt.
Trước đó Tần Phong chỉ có thân thể cường hãn nhưng có nội lực gia trì nên lực lượng của thân thể cũng không rõ ràng, cứ như dùng một loại cốt thép đặc thù tạo dựng lên người máy vô cùng cứng ngắc.
Nhưng hiện tại người máy này đã được sửa chữa, rót vào hệ thống trí năng, bôi thêm dầu bôi trơn.
“Lên cho ta!”
Cánh tay Tần Phong vung mạnh lên lập tức cuốn lấy mấy chục sợi dây leo như dùng đũa cuốn mì sợi, những dây leo này quấn từng vòng từng vòng trên cánh tay Tần Phong.
Cuối cùng những dây leo này cũng có cực hạn, bị Tần Phong quấn lấy như thế nhanh chóng căng chặt, Tần Phong đột nhiên kéo một cái nhao nhao kéo ra từ trên mặt đất.
Thân thể Tần Phong không thay đổi nhưng lực lượng lại tăng mạnh, hung ác kéo những thực vật biến dị này lộn xộn.
Nâng cánh tay lên đưa dây leo đến bên miệng, Tần Phong từng miếng cắn nát ăn hết.
Về phần dây leo khiến hắn cảm thấy đau đớn trước đó, sau khi tấn thăng đến cấp B5 lại cảm thấy không đau không ngứa.
Tần Phong cũng mặc kệ người bên ngoài, không ngừng bắt đầu ăn.
Giằng co với thực vật biến dị, dây leo bị cắn đến bảy tám phần, cuối cùng cảm thấy e ngại từ bản năng, sau đó rút lui.
Nhưng một bộ phận dây leo đang quấn trên cánh tay Tần Phong muốn buông ra, Tần Phong lại không cho!
Tần Phong túm lấy sợi dây leo này, bị kéo vào sâu trong rừng rậm.
Chỉ sợ nơi này đã vượt qua vị trí xếp chồng trước đó, nhưng thời gian một buổi tối không gian xếp chồng lại lớn hơn chút, hiện tại Tần Phong hoàn toàn tiến vào một vị diện khác.
Nhưng Tần Phong cũng không nóng nảy.
“Rầm rầm!”
Dây leo nhanh chóng rút lui, cuối cùng đã đến điểm cuối,Tần Phong đã thấy được dáng vẻ của thực vật biến dị to lớn này.
Thứ này lại là một loại thực vật màu bạch ngọc đường kính khoảng bảy tám mét, cao hơn mười mét, nhìn bề ngoài như là một gốc cải trắng, trong khe hở cải trắng to lớn sinh ra vô số dây leo, lúc này những dây leo đó đang không ngừng co lại.
Tần Phong lập tức bị dây leo này kéo vào trong thực vật biến dị.
Một mùi thơm vô cùng nồng đậm truyền đến, mực nước còn dày đặc hơn thực vật biến dị đã ăn vào trước đó gấp mấy lần.
Bên trong thực vật biến dị này lại trống rỗng, dây leo hình thành một quả cầu không ngừng quấn quanh thứ gì đó, mùi hương tỏa ra lại ở vùng trung tâm.
Tần Phong thả lỏng bàn tay bắt lấy dây leo, dưới chân giẫm lên lá cây thực vật biến dị màu bạch ngọc, nhấc Thanh Vương đao lên!
Hai chân của hắn đạp vào thực vật biến dị mượn lực nhảy lên bảy tám mét thật cao, Thanh Vương đao hung hăng trượt xuống.
“Soạt!”
Dây leo vô cùng dày đặc, Tần Phong chém một đao xuống lại rạch ra một cái lỗ to lớn ở nửa bên quả cầu dây leo.
Dây leo bị cắt ra rầm rầm tán thành hai nửa, lực lượng xoay tròn hất bay một số dây leo bị Tần Phong chặt đứt, còn có một số vung múa cuộn lại để lộ ra món đồ ở trung tâm.
Bên trong như là một cái nhụy hoa bao bọc một vật chất trái cây hơi mờ.
Tần Phong hiểu rõ thực vật biến dị, đây chắc chắn là vị trí tinh hoa nhất của đối phương như là thụ tâm của hỏa thụ.
Tần Phong một đao chém ngang, chặn ngang chém xuống trái cây hơi mờ này.
“Rầm rầm!”
Dây leo vốn giương nanh múa vuốt lập tức xụi lơ.
Lá cây thực vật biến dị như cải trắng xung quanh nhao nhao khô héo, trong chớp mắt đã mất đi hoạt tính.
Nhưng trái cây trong tay vẫn tản ra mùi thơm mê người.
Tần Phong không chút khách sáo cắn một cái.
Thứ này vào miệng là tan lập tức cường hóa thân thể của Tần Phong, hắn cảm giác thân thể của mình có thể phát huy ra lực lượng như nổ tung, hoàn toàn khác với lúc bó tay bó chân trước đó.
“Nấc!” Tần Phong ợ một cái no nê, lần này thật sự ăn quá no.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo