Cả hai sượt qua, Hổ vương màu đỏ hét thảm một tiếng.
Tần Phong nhanh chóng quay người, Thanh Vương đao lại chặt xuống.
“Phốc!”
Một cái đuôi màu hỏa hồng lập tức bị chém đứt.
“Ngao ô…” Lần này Hổ vương màu đỏ hoàn toàn phát ra tiếng kêu thảm bén nhọn, sau đó cũng không quay đầu lại phi nước đại lên trước.
Trên bụng của nó còn có miệng vết thương, ruột cũng rơi ra mấy đốt nhưng tốc độ cực nhanh, Tần Phong không có nội lực căn bản không có cách nào truy đuổi!
Hổ vương màu đỏ vẫn chạy mất!
Tần Phong không có nội lực, tất nhiên không đuổi kịp Hổ vương màu đỏ này, nhưng đối phương bị hắn ép lùi tất nhiên không có khả năng trở về.
“Tập hợp, đi mau!” Tần Phong rống giận.
Những người kia thấy Tần Phong mạnh mẽ như vậy, trong lòng cũng yên tâm hơn chút.
“Người này lợi hại như vậy, chắc chắn có thể đưa chúng ta ra ngoài!”
“Dù sao người chết chưa chắc là ta!”
“Nhanh, đừng tụt lại phía sau!”
Một đám người nhao nhao chạy đến từ trong công trình kiến trúc, đi theo sau lưng Tần Phong, Tần Phong kéo cái đuôi của lão hổ bị trảm xuống, trực tiếp vác ở trên vai mình.
Khí tức thú vương vô cùng cường đại, chỉ cần có những khí tức này thì dị thú đẳng cấp thấp khác cũng không dám đến tập kích.
Tần Phong cầm cái đuôi hổ này, có thể có một phần bảo vệ.
Hắn quay đầu nhìn đám người hỗn loạn, trong đó có mấy tên nam nhân ỷ vào dáng người cao lớn tất nhiên chiếm cứ vị trí sau lưng Tần Phong.
Tần Phong đưa chân cũng đạp một cái, dù hắn đã khống chế lực lượng nhưng người này vẫn bị hắn đạp ra xa 2 mét.
“Đừng để ta nói lần thứ hai, bảo vệ nữ nhân và hài tử, nam nhân đều đứng ngoài cho ta, nhanh hành động!”
Dù hiện tại Tần Phong không có ý thức lực và nội lực, hắn cũng có lực uy hiếp, ánh mắt của hắn hẹp dài lại sắc bén liếc qua đám người này, dù trong lòng những nam nhân kia không ngừng chửi mắng nhưng vẫn chột dạ, nhao nhao nhường vị trí bảo vệ những nữ nhân và hài tử ở bên trong.
Tần Phong dẫn đội ngũ đi ra ngoài.
Có lẽ cái đuôi hổ kia thật sự có tác dụng, sau đó Tần Phong cũng không gặp được dị thú gì, đi nửa giờ cuối cùng đã dẫn đám người đi đến cửa thành.
Nhưng lúc phong cảnh bên ngoài xuất hiện, tất cả mọi người sợ ngây người.
“A, xảy ra chuyện gì, từ khi nào ngoài thành có nhiều bụi cây gai như vậy!”
“Nhìn cái này giống như rừng rậm, không có khả năng, ruộng lúa của ta còn ở bên kia!”
“Điều này… Điều này còn đi thế nào? Phải đi vào rừng rậm sao?”
Tất cả mọi người mê mang, lúc này ngay cả sắc mặt Tần Phong cũng thay đổi.
Vì hôm qua Tần Phong rời đi nơi này vẫn là một mảnh đất trống trải, hơn nữa đúng là vị trí trồng trọt của Sùng Lạc thành, bây giờ lại bị một mảnh rừng rậm bụi gai bao trùm.
Thậm chí, chỗ đỗ xe trước đó đều bị bụi gai bao trùm, thông đạo không gian của Bạch Ly là phải phải áp sát vào không gian xếp chồng mở ra, bây giờ vị trí này lại là phía sau một mảnh bụi gai.
“Các ngươi chờ ở chỗ này, ta đi xem một chút!”
Tần Phong ném cái đuôi hổ xuống đất, làm vậy có thể đảm bảo trấn áp dị thú khác, không để bọn nó chạy tới.
Tần Phong cầm Thanh Vương đao chậm rãi sờ soạng về phía mảnh rừng cây kia, nhưng trong lòng của hắn mơ hồ có một loại dự cảm xấu.
Ngay lúc này, bảy tám cái dây leo đưa ra từ trong rừng cây, nhanh chóng bao vây Tần Phong kéo vào trong rừng rậm.
Tần Phong căn bản chưa kịp phản ứng.
Trong chớp mắt, Tần Phong đã biến mất ở rìa rừng rậm, những người khác đều giật mình.
“A, vị đại nhân kia sẽ không bị giết chết đi!”
Giữa đám người lập tức lan truyền sự lo lắng!
Lúc này sắc mặt Quản Thiện cũng trắng bệch, tốc độ của dây leo còn có khí tức tản ra sau khi di chuyển đều nói cho Quản Thiện biết thực lực của dị thú này.
Lại là một dị thú cấp B2.
Nếu là lúc có nội lực, tuy Quản Thiện chưa chắc có thể đối phó dị thú này, nhưng chạy trốn lại không thành vấn đề.
Nhưng hiện tại Quản Thiện lại biết, đừng nói đối phó, chạy trốn cũng khó có khả năng!
“Lùi lại, trước tiên lùi lại, lên trên tường thành!”
Mọi người liên tục không ngừng gật đầu, đi theo Quản Thiện lên trên tường thành.
Trước khi Quản Thiện rời đi còn không quên lấy cái đuôi hổ này.
Chỉ trong chớp mắt, đám người đã rút lui sạch sẽ.
…
Một giờ trước, ở bên ngoài, người của căn cứ Phong Lê đã đến!
Nghe nói tổng giám đốc rơi vào trong không gian xếp chồng, còn là không gian xếp chồng quỷ dị như vậy, những người này giật mình nhưng thấy dáng vẻ không lo lắng của Bạch Ly, trong lòng cũng thả lỏng.
Có Bạch Ly ở đây như có người đáng tin cậy.
“Bạch đại nhân, tổng tài đại nhân đã đang tập hợp!”
Người giám sát màn hình vội vàng hô lên.
Bạch Ly lập tức đi tới.
“Người hơi nhiều!”
“Không sao, chỉ cần người đều đi ra là được!” Bạch Ly nói, “Chuẩn bị phi hành khí, dây thừng và giàn giáo cũng chuẩn bị kỹ càng!”
“Vâng!”
Xung quanh thật sự bị thực vật biến dị xâm lấn, nhưng trên bầu trời không có trở ngại cũng không có gì khác biệt với Bạch Ly.
Nhưng nàng cũng không ngăn cản những người khác rời đi, ở lại chỉ vướng tay vướng chân.
Bạch Ly rời khỏi sở chỉ huy, muốn bay lên không trung mở ra bình chướng không gian từ bên trên.
“Ta khuyên ngươi đừng làm như vậy!” Một giọng nói truyền đến, Bạch Ly cảnh giác quay đầu lại, phát hiện lại là Z!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo