Hiện tại Lý Viễn Sơn rất muốn xé nát tờ giấy này, không nói cho bất kỳ kẻ nào biết, nhưng hiện tại người nắm giữ quyền chủ động hiển nhiên không phải Lý Viễn Sơn.
Dù Lý Viễn Sơn không nói với Tần Phong thì như thế nào? Cái hộp tiếp đón trước đó do người bên ngoài khống chế, sau khi thấy bọn họ đối phó Tần Phong hoàn toàn có thể thấy chết không cứu!
“Quản Thiện, ngươi nói thật đi, người bên ngoài thật sự chỉ còn lại người của Tần Phong? Người của chúng ta đâu?” Lý Viễn Sơn nghiêm nghị nói, giao tờ giấy cho Quản Thiện.
Tuy vừa rồi cãi nhau rất ghê nhưng Lý Viễn Sơn biết lúc này là thời điểm nhiều người lực lượng lớn, không thể giận dỗi.
“Lý bộ trưởng, vừa rồi ta không thể nói ra nên mới nóng nảy với ngươi, hiện tại không thể chọc vào Tần Phong, Giang Hào Lâm đã chạy ra ngoài cũng liên hệ với thành chủ, nhưng nhìn dáng vẻ thành chủ cũng không muốn cứu chúng ta!”
“Điều này sao có thể?” Lý Viễn Sơn nghiến răng nói, dường như không thể tin lời Quản Thiện.
Quản Thiện cười khổ, “Có gì mà không thể, điều này rất bình thường, thời gian dài như vậy ngươi cũng đã có thể cảm nhận được rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Sùng Lạc thành lại đang tiến hành không gian xếp chồng với vị diện khác, không chỉ như thế vị diện quỷ dị này còn là một mảnh cầm cố chi địa, không thể thả ra ý thức lực và nội lực!”
Sắc mặt Lý Viễn Sơn rất khó coi, trong lòng hắn ta cũng có chút suy đoán, nhưng kết quả này khiến người ta vô cùng tuyệt vọng.
“Liên minh đã gửi thông báo xuống? Lúc này mới là ngày đầu tiên, chẳng lẽ đã từ bỏ rồi sao?”
“Chuyện đã thế này tất nhiên không có khả năng thông báo ra bên ngoài, bỏ thành đều là ngầm thừa nhận! Tình huống hiện tại còn khá tốt, hai lần xảy ra không gian xếp chồng trong lịch sử đều rất thê thảm. Lần này, ít nhất bạn gái Tần Phong còn nắm giữ một vài dị năng không gian, có thể mở ra một thông đạo không gian. Nhưng sau khi tiến vào bên trong thì sao? Đều là người không sở hữu dị năng vào cổ võ, đến cứu viện thế nào? Dù là thành chủ cũng không thể đi vào! Cho nên, đây mới là nguyên nhân khiến chúng ta bị từ bỏ!”
Suy nghĩ trong lòng Lý Viễn Sơn rất phức tạp, thầm nghĩ báo thù cho chất tử của mình, nhưng lại cảm thấy không thể đắc tội Tần Phong.
Đúng lúc này, cách đó không xa phát ra tiếng kêu ngạc nhiên, hai người nghiêng đầu nhìn lại phát hiện Tần Phong đã trèo lên tường thành.
Tường thành vô cùng kiên cố, thành thị này có được Dị năng giả cấp A, tường thành đều do Dị năng giả hệ thổ cấp B tưới tiêu từng chút một mà thành, tài liệu cũng vô cùng cứng rắn nhưng Dị năng giả hệ thổ bảo vệ còn ở đó hay không cũng khó nói được, những tài liệu cứng rắn kia tuyệt đối không phải đối thủ của Thanh Vương đao.
Tần Phong chỉ dùng Thanh Vương đao đâm ra mấy cái lỗ đã leo lên.
“Tần Phong tướng quân, bên ngoài thế nào!” Quản Thiện vội vàng hỏi.
Những người khác ngoài miệng hỏi thăm, thật ra động tác đều không chậm, nhao nhao nhìn ra bên ngoài, sắc mặt đều tái nhợt.
Bọn họ phát hiện theo thời gian trôi qua, những cây cỏ đó sinh trưởng càng lúc càng nhanh, những con rắn độc màu xanh biếc đó càng ngày càng nhiều, ít nhất có mấy ngàn.
Thật ra người ở đây còn nhiều hơn những con rắn độc này, nhưng dị thú và nhân loại sao có thể so sánh.
Thực lực những dị thú này đều khoảng cấp F2, nhưng nhân loại lại nhỏ yếu chưa thức tỉnh.
“Trên tường thành có nhiên liệu không, không có thì đi tìm xăng đổ xuống, đốt chết chúng nó!”
“A! Nhanh, đi tìm đi, đi châm lửa!” Quản Thiện lập tức phân phó thủ hạ, thậm chí bắt đầu điều động người bình thường khác.
Những người bình thường này cũng biết hiện tại là thời điểm sinh tử tồn vong, bị năng lực giả thúc giục cũng bắt đầu đi tìm xăng, tìm nhiên liệu.
Lúc này những con rắn độc màu xanh biếc kia đã leo lên tường thành, năng lực giả đều cầm vũ khí xua đuổi những con rắn độc đó, ném đồ vật đập những dị thú này xuống.
Một người bình thường thấy cảnh tượng như vậy, cuối cùng hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
“Năng lực giả đại nhân, vì sao không dùng nội lực, ngay cả dị năng cũng không cần sao?”
Vấn đề này cũng khiến người khác chú ý đến tất cả, lúc này nhìn qua đám người chen vai thích cánh nhưng người đeo huy chương năng lực giả thật sự không ít, dù sao cũng có rất nhiều năng lực giả thường trú ở thành thị này.
Nhưng bây giờ nhìn lại, phát hiện những năng lực giả này lại chen chúc với người bình thường, nếu không phải trước ngực đeo huy chương sẽ không có ai nhận ra thân phận của bọn họ.
Hiện tại những người này đang chiến đấu bó tay bó chân, thậm chí có một vài năng lực giả còn lùi ra sau lưng mọi người, trốn ở chỗ an toàn nhất, không hề lên trước chiến đấu.
“Tất cả mọi người đang chiến đấu, sao ngươi lại trốn ra sau lưng nữ nhân, ngươi còn là nam nhân không!”
Một nữ nhân trong số đó hơi khó chịu nói.
Nam nhân bị nàng chỉ trích lập tức vung cánh tay lên, cho nữ nhân kia một bạt tai, giận dữ hét: “Ngươi biết cái gì, ta chiến đấu hay không liên quan gì đến ngươi, đến lượt ngươi quản ta?”
Trên thực tế, hắn ta là người miệng cọp gan thỏ, hắn ra là một năng lực giả cấp E, nhưng ở Sùng Lạc thành này cũng không được tính là cường giả, cho nên nữ nhân bình thường kia mới dám nghi ngờ vặn hỏi nam nhân này, người này cũng sợ những người khác phát hiện tất cả, nếu hắn ta bị phái đi làm nhiệm vụ không phải chịu chết sao?
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo