Suy nghĩ này khiến bọn họ căn bản không thể chạy đi được.

Độc xa màu xanh lục bò ra từ trong bụi cỏ.

Những độc xà này cũng không phải quá lớn, thậm chí so sánh với cự mãng ở vị diện của đám người Tần Phong thật sự chỉ là một con rắn nhỏ, chỉ dài hơn một mét, đường kính bằng hai ngón tay, chỉ to hơn dây thừng một chút.

“Tướng quân, chỉ là một con rắn nhỏ mà thôi, đừng để ý!”

Người ở thời đại vết nứt được thuốc cường hóa tăng cường thể phách cho bọn họ, cộng thêm đã thấy nhiều dị thú thực lực kinh khủng, những người kia căn bản không sợ loại sinh vật trông không hề nguy hiểm, thậm chí còn nhỏ nhắn xinh xắn này.

“Không sai, ta đến giết nó!”

Mấy nam nhân to con lập tức tiến lên muốn thể hiện một chút.

“Trở về!” Tần Phong vội vàng quát lớn, phái biết rằng vị diện xếp chồng giam cầm năng lượng của nhân loại, có lẽ cũng có nguyên nhân, thân thể dị thú ở nơi đó đều rất nhỏ yếu nhưng lực chiến đấu lại không kém, hơn nữa một con rắn nhỏ xanh biếc thế này vừa nhìn đã biết có độc!

Chỉ là Tần Phong đã chậm.

Tốc độ của con rắn nhỏ xanh biếc này cực nhanh, vèo một cái đã nhảy lên, cắn một cái vào cổ tay đang đưa qua của một nam nhân trong số đó.

Răng độc cắn rách da thịt, độc tố lập tức rót vào trong thân thể đối phương.

Trong nháy mắt, một dòng màu xanh lan tràn từ cổ tay của đối phương, người kia mở to hai mắt nhìn liên tục phát ra tiếng kêu sợ hãi.

“A… Ách… Ư ư ư…”

Miệng của đối phương dần trở nên cứng ngắc, cả người đều tản ra màu xanh mơn mởn, ngã nhào xuống đất.

Thậm chí, Tần Phong nhạy bén chú ý đến, thân thể của người này trở nên phẳng dẹp ra như là một quả bóng đựng nước ngã xụi lơ trên mặt đất.

Xương cốt của đối phương đều bị chất độc này hòa tan, độc tính thật mạnh.

“A!”

Những người nóng lòng muốn thử lập tức bị dọa đến hồn phi phách tán, vội vàng lùi lại.

Nhưng lúc này lại có một con rắn nhỏ màu xanh biếc bò ra từ trong bụi cỏ.

Số lượng càng ngày càng nhiều.

“Ngơ ngác cái gì, chạy đi!” Tần Phong rống giận.

Cuối cùng những người này đã biết sợ, cũng mặc kệ có thể đi ra được hay không, tất cả đều điên cuồng chạy ra sau.

Độc xà màu xanh biếc lập tức đuổi theo.

Một số người bị đám đông chen chúc đẩy ngã trên mặt đất, con rắn nhỏ màu xanh biếc cắn một cái vào bàn chân của đối phương, chỉ trong chớp mắt độc tố màu xanh đã lan tràn ra, đôi mắt người kia đăm đăm, căn bản chưa kịp kêu cứu đã bị độc chết.

Cảnh tượng này khiến người khác càng chạy nhanh hơn.

Tần Phong đi ở sau cùng, bảy tám con rắn nhỏ vây công tới, tốc độ cực nhanh bắn lên muốn cắn Tần Phong.

Nhưng Tần Phong là năng lực giả cấp B, tốc độ và thể phách đều không phải những con rắn độc này có thể so sánh được, một đao cắt xuống đã chặt những độc xà này thành hai nửa.

Thế nhưng những con rắn độc này càng ngày càng nhiều, Tần Phong cũng không thể không lùi lại, tuy những con rắn độc này không cắn rách được da thịt của Tần Phong nhưng vẫn có độc, Tần Phong cũng không dám thử.

Hắn lùi lại từng bước, người cuống quít chạy trốn xung quanh, đã tiến vào nội thành.

“Nhanh, đóng cửa thành!”

Lý Viễn Sơn lập tức hét lớn một tiếng, năng lực giả đi theo sau lưng hắn ta tất nhiên sợ những con rắn kia tiến vào, vội vàng đi đóng cửa thành.

Những người này vốn là người của Sùng Lạc thành, hiểu rất rõ về nơi này, chẳng mấy chốc đã tiến lên mở ra máy móc trên cửa thành.

“Răng rắc, răng rắc, răng rắc!”

Cửa thành to lớn đóng lại.

“Lý Viễn Sơn, ngươi đúng là công báo tư thù, Tần tướng quân còn chưa đi lên đâu!” Quản Thiện gầm thét.

Dĩ nhiên trong lòng Lý Viễn Sơn cũng có ý này, nhưng hiện tại sao có thể biểu hiện ra ngoài, lập tức hung hăng càn quấy nói: “Hắn là một năng lực giả, chẳng lẽ còn không lên nổi sao?”

“Nếu là lúc trước vẫn được, hiện tại tất cả mọi người không có dị năng khinh công, ngươi muốn hắn thoát khỏi những dị thú kia thế nào?”

Nếu lúc leo thành tường bị những con rắn độc đó cắn một cái, Tần Phong không chết cũng lột da.

Chỉ là Lý Viễn Sơn cũng có ý tưởng này, tất nhiên giả vờ hồ đồ!

Tần Phong đứng phía dưới vẻ mặt lạnh lùng, tiếp tục đồ sát.

Nhưng đúng lúc này một quả pháo hoa nổ tung trên không, sau đó một cái bình nhỏ mang theo dù nhảy chầm chậm rơi xuống mặt đất.

Ngay sau đó thông đạo không gian thật lớn bắt đầu thu nhỏ rồi đóng lại!

Lý Viễn Sơn và Quản Thiện đều trợn tròn mắt nhìn!

Thông đạo không gian đóng lại, bọn họ không có cách nào rời đi!

Dù nhảy mang theo cái bình nhỏ rơi vào nội thành, mấy năng lực giả nhanh chóng chạy tới, nhặt bình lên giao cho Lý Viễn Sơn.

Từ nơi này cũng có thể thấy được, tuy Quản Thiện là phó thành chủ, Lý Viễn Sơn chỉ là một bộ trưởng tài vụ nhưng địa vị của Lý Viễn Sơn vẫn lợi hại hơn chút.

Lúc này, thứ viết trên tờ giấy lại khiến hàng lông mày của Lý Viễn Sơn nhíu chặt, trong lòng rất giận dữ.

【 Một ngày sau thông đạo không gian lại mở ra, người thông qua do Tần Phong tướng quân lựa chọn, một khi có người chống lại mệnh lệnh sẽ không mở ra thông đạo không gian – tập đoàn Phong Lê! 】

“Trên tờ giấy viết cái gì?” Quản Thiện đi lên phía trước, hỏi.

0.17859 sec| 2421.656 kb