Chẳng mấy chốc, những người này đều chạy ra quát to.

“Dẫn ta đi, dẫn ta đi!”

“Nhanh, để ta đi lên, ta là năng lực giả!”

“Cút, tránh ra!”

Những người này lập tức đảo loạn đội ngũ vừa được sắp xếp, mọi người nhao chen lấn bò lên hộp sắt, tình cảnh vô cùng hỗn loạn.

“Đều muốn chết phải không?” Tần Phong gầm thét một tiếng.

Nhưng lần này không ai nghe lời hắn, những người chạy đến sau đều đang chen chúc.

Tần Phong cười mạnh một tiếng, nắm Thanh Vương đao trong tay hung ác vung lên, đầu một năng lực giả lập tức bay ra khỏi cổ!

Máu tươi phốc một cái văng tung tóe.

Năng lực giả này thực lực không cao chỉ có thực lực cấp E, nhưng hiển nhiên người này còn có chút danh tiếng ở Sùng Lạc thành.

Có lẽ là một tiểu bá vương xóm nghèo.

“A!!!”

“Lý Văn, hắn giết Lý Văn!”

“Hít, đây không phải là chất tử của Lý bộ trưởng sao?”

Những người này nhìn cái đầu người lẻ loi trơ trọi, chỉ cảm thấy trong lòng lạnh buốt.

Một chút hỗn loạn như thế, chuyện giết người tất nhiên gây ra sự khủng hoảng cho mọi người, những người này cũng không dám lộn rộn.

“Lại thêm một người thì ta giết một người, ta không muốn nói nhảm lần thứ hai, hoặc là các ngươi xếp hàng tử tế, hoặc là hiện tại đều cút cho ta!”

Lúc này, Tần Phong cũng muốn giết gà dọa khỉ!

Lần này những người kia đều run lẩy bẩy, không dám chống lại mệnh lệnh của Tần Phong, Quản Thiện dẫn theo mấy năng lực giả quyền đấm cước đã những người chen chúc lung tung, mặc dù không trực tiếp làm ra hành động giết người như Tần Phong, nhưng tuyệt đối không có suy nghĩ nhẹ nhàng tha cho bọn họ.

Quản Thiện còn nóng nảy hơn những người khác.

Thấy dáng vẻ này của Tần Phong, Quản Thiện cũng không dám nói để hắn ta đi trước.

Cho nên Quản Thiện muốn rời khỏi nơi quỷ dị, điều duy nhất có thể là cũng là đưa những người này rời đi.

Chỉ là, càng sốt ruột thì số người càng ngày càng nhiều, những người kia nhìn từng hòm sắt rời đi đều sợ đây là đội ngũ cứu trợ duy nhất nhao nhao chạy tới, chẳng những người của thành bắc, người của thành tây thành đông, thậm chí người cách thành bắc xa nhất cũng nhao nhao đến đây.

Một tiếng sau, người không giảm bớt, ngược lại càng ngày càng nhiều.

Hai giờ!

Ba giờ!

Một đội người đi ra từ trong cổng bắc, những người này máu me đầm đìa hiển nhiên đã bị trọng thương, nhưng có thể chém giết đến đây cũng là người có thực lực tuyệt đối.

Ánh mắt Tần Phong nhìn thoáng qua đã phát hiện đối phương là một năng lực giả cấp B.

Nhưng sau khi đối phương đến đây, lơ đãng nhìn thoáng qua xác trên đất lập tức giận tím mặt.

“Ai giết Lý Văn!!!”

Người này chính là bộ trưởng bộ tài chính Sùng Lạc thành, Lý Viễn Sơn!

Quản Thiện nghe được tiếng gầm thét này trong lòng cũng giật mình, ánh mắt nhìn sang phát hiện là Lý Viễn Sơn.

Lý Viễn Sơn đã chú ý đến Quản Thiện.

“Quản Thiện, ngươi ở chỗ này? Ngươi thấy ai giết Lý Văn không?”

Đây là chất tử của mình, tuy luôn gây chuyện gặp rắc rối nhưng Lý Viễn Sơn thấy những chuyện rắc rối kia không ảnh hưởng đến toàn cục, mình có thực lực như vậy, phấn đấu lâu như vậy, kiến công lập nghiệp không phải vì nhi tử, thân nhân của mình có thể sống không kiêng nể gì cả sao?

Không ngờ tai vạ bất ngờ từ trên trời rơi xuống, hắn ta chưa kịp đến bảo vệ thân nhân của mình, đối phương đã chết ở nơi này.

Xem kỹ, lúc đó bị người ta dùng đao chém đứt đầu.

Tần Phong trầm giọng nói: “Ta giết, sao nào?”

Lý Viễn Sơn nghe được lời này lập tức bùng lên lửa giận, có người giết chất tử của hắn ta lại còn lý lẽ hùng hồn như thế, hắn ta nghiêng đầu sang chỗ khác thấy vẻ ngoài quá trẻ tuổi của Tần Phong.

“Ngươi!”

Lý Viễn Sơn vừa định giận mắng Tần Phong, giết hắn cho hả giận, lại thấy trên người Tần Phong cũng đeo một cái huy chương cấp B.

Hơn nữa, khuôn mặt này thật sự quen thuộc.

“Tần Phong tướng quân!” Hắn ta gần như nghiến răng nghiến lợi nói tên của Tần Phong.

Tần Phong lại không biết Lý Viễn Sơn, trong trí nhớ của hắn không có vị tướng quân cấp B này.

E rằng lúc trước Lý Viễn Sơn này cũng ở lại cầm cố chi địa, về phần sống hay chết, tất nhiên Tần Phong cũng không biết.

Nhưng sau khi Quản Thiện thấy Tần Phong tiện tay giết người mới thông báo thân phận của người kia cho Tần Phong, Tần Phong cũng không hối hận, một năng lực giả không tính là gì, loại người như vậy bị giết cũng xứng đáng.

“Lý bộ trưởng!” Tần Phong gật đầu nói.

Lý Viễn Sơn không phục, nặng nề hỏi: “Không biết cháu ta đã phạm phải sai lầm gì không thể tha thứ, cần Tần Phong tướng quân tự mình ra tay?”

Tần Phong thản nhiên trả lời, “Chống lại quân lệnh!”

Tần Phong sống lại một đời, trước kia thực lực không mạnh thế này đã gặp được rất nhiều việc, Lý Viễn Sơn vừa hỏi lập tức nói ra một tội danh.

Chống lại quân lệnh, là năng lực giả lệ thuộc vào liên minh nhân loại thì cần nghe theo mệnh lệnh, mặc dù phần lớn thời điểm những mệnh lệnh này không có hiệu quả quá lớn, nhưng lúc đối mặt với nguy cơ to lớn, quy định này lại nặng như Thái sơn.

Lúc trước ở chiến trường Lũng Xuyên, không phải Tần Phong cũng bị chụp xuống cái mũ này, bị ép tiến vào liên minh hắc ám sao?

Hiện tại, tội trạng của Lý Văn đúng là chống lại quân lệnh.

Nếu không phải hắn ta ngang ngược làm loạn, những người kia sao có thể bạo động, chỉ cần xử lý không tốt mọi người cùng nhau tiến lên, e rằng sẽ gây ra đánh nhau trên phạm vi lớn, việc cứu người bị trì hoãn vô thời hạn.

0.48973 sec| 2417.914 kb