Cũng may dị thú ở vị diện này còn chưa lĩnh ngộ điểm mấu chốt của nhà cao tầng, không xông vào trong nhà những người này tiến hành đồ sát, nhưng đây cũng là vấn đề thời gian mà thôi.

Lúc này, bọn họ chỉ tưởng Tần Phong nói mạnh miệng, căn bản không thể cứu bọn họ.

Ngay lúc những người này còn đang nghi ngờ, con Miêu đầu ưng này đột nhiên phát ra một tiếng kêu to thê lương.

Tần Phong một đao chặt đứt móng vuốt dài hơn hai mét của Miêu đầu ưng này, bản thân cũng rơi xuống, nhưng hắn đã có chuẩn bị trước nên mở ra cơ quan sau lưng, lập tức có một cái cánh lượn bắn ra ngoài.

Lúc Tần Phong chỉ có cấp G từng dùng thứ này, hiện tại sử dụng cũng không mới lạ, Tần Phong linh hoạt hạ xuống, máu của con dị thú Miêu đầu ưng vẩy đầy trời cao, cơn đau trên chân khiến nó kêu thảm rơi xuống đất.

Tần Phong tháo bỏ cánh lượn, thân thể lăn đi một cái đã đến bên cạnh dị thú Miêu đầu ưng này, lập tức một đao trảm giết!

Dị thú này lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết đau đớn, hoàn toàn không còn tiếng nào.

Tần Phong không hư hao chút nào, hắn đứng lên trực tiếp rời đi.

Vốn những người kia không coi trọng Tần Phong, chế giễu Tần Phong đều bị vả mặt ngay tại chỗ, còn thấy hơi xấu hổ.

Chỉ là, một mình Tần Phong tất nhiên thế đơn lực bạc, những người này không biết có nên đi theo Tần Phong hay không, cũng không biết Tần Phong có thể dẫn theo bao nhiêu người.

Tần Phong không thể cứu tất cả mọi người, hơn nữa hiện tại Tần Phong được Z ủy thác cũng phải hành động cẩn thận, hắn tính toán đợi tất cả người bên ngoài giải tán lại nghĩ cách mang món đồ mà Z cần đi.

Mấy ngày nay, có thể cứu bao nhiêu người thì cứu bấy nhiêu.

Tần Phong bôn ba cả một đêm không nghỉ ngơi, số dị thú giết chết đếm không hết, cũng may cả tòa thành thị này cao nhất cũng là dị thú cấp C, đều là loại mà Tần Phong có thể đối phó.

Thời gian một đêm, vì thực lực của Tần Phong giảm bớt đi nhiều, trong tình huống ngày đêm không nghỉ chỉ thông báo cho bảy tám tiểu khu xung quanh, hắn không có khả năng đi đến đâu gọi đến đó, chỉ có thể chờ đến sáng ngày mai lại tổ chức nhân thủ của mình, người khác thấy được có thể cùng đi về phía trước.

Sau cùng, Tần Phong dừng bước trước một cửa hàng cỡ lớn.

Tuy đã mất đi cảm giác, Tần Phong vẫn cảm giác được cửa hàng này có động tĩnh không giống bình thường, hơn nữa nhìn cách trang trí xốc xếch, trang bị phòng hộ đơn giản, trong này chắc chắn có người!

Cánh cửa lớn thủy tinh công nghiệp đã khóa chết, Tần Phong cũng không phá hỏng mà trực tiếp xoay người bò lên lầu hai, tuy cửa thủy tinh nơi này cũng đóng thật chặt nhưng mở ra một cái lỗ cũng không có dị thú xâm lấn.

Tần Phong lấy ra Thanh Vương đao, rạch ra một chỗ.

“Ai!” Một giọng nói đè nén lập tức giận dữ mắng mỏ!

Tần Phong đã xoay người bước vào trong cửa hàng, từng dãy kệ hàng tạo thành một trận phòng hộ đơn giản, lại còn gặp được một năng lực giả cấp B.

Đối phương cảnh giác nhìn Tần Phong, dù sao hiện tại Tần Phong máu me khắp người không biết là địch hay bạn, tất cả mọi người đã mất đi sự khống chế với ý thức lực và nội lực, hiện tại cường giả đều biến thành người yếu, người yếu cũng biến thành cường giả!

Nhưng người kia thấy ký hiệu trên ngực Tần Phong lại hơi ngạc nhiên, đây hiển nhiên là ký hiệu tướng quân của liên minh nhân loại Hoa Hạ, thứ này cũng không phải ai cũng có!

Nhìn khuôn mặt tuổi trẻ dính máu có chút vết bẩn lại tràn đầy sát khí này, năng lực giả này hơi ngạc nhiên, sau đó không xác định hỏi: “Là Tần Phong tướng quân sao?”

Danh tiếng của Tần Phong cũng có lời đồn cực lớn ở Bắc Vực, đặc biệt một năm qua đã làm rất nhiều việc khiến người ta chấn động.

Nếu năng lực giả cấp A không biết việc của Tần Phong ở liên minh Mộc Lâm và Hắc Ám chi thành trước đó, chỉ coi hắn là một thuộc hạ lợi hại.

Một năng lực giả cấp B, nhưng vì thân phận thiên kiêu của Tần Phong mà chỉ có thể hâm mộ ghen ghét!

Cứ thế, đối phương nhận ra hắn cũng không kỳ quái.

Tần Phong lại không biết đối phương có thân phận gì!

“Chào ngươi, không biết xưng hô như thế nào!” Tần Phong nói, sau đó lại nhìn tay của mình cũng không duỗi ra, hiện tại cả người hắn toàn là máu dị thú, thật sự không tốt đến mức nào.

“Chào ngươi, chào ngươi, ta là phó thị trưởng thường trú Sùng Lạc thành, gọi là Quản Thiện!”

“Hạnh ngộ!” Tần Phong gật đầu.

Hiển nhiên lúc này vẻ mặt Quản Thiện hơi kích động, “Tần tướng quân, ngươi tới cứu chúng ta sao? Những người khác đâu?”

Bây giờ bên ngoài có thực vật biến dị và dị thú khá hung hăng ngang ngược, mặc dù Quản Thiện này là Cổ võ giả nhưng không có nội lực cũng chỉ là một người am hiểu chiêu thức, thân thể thực lực khá tốt hơn mà thôi, nhưng e rằng tiêu chuẩn thực lực hiện tại chỉ còn lại cấp D hoặc là cấp C.

“Chỉ có một mình ta!” Tần Phong trả lời.

Vốn vẻ mặt Quản Thiện đầy vui mừng, lập tức cứng đờ trên mặt.

Quản Thiện hơi không dám tin, lúc này cũng mặc kệ vết bẩn trên người Tần Phong, vội vàng nắm lấy quần áo tác chiến trên cánh tay của Tần Phong, căng thẳng hỏi: “Sao có thể chỉ có một mình ngươi? Xảy ra chuyện lớn như vậy chỉ điều động một mình ngươi đến? Hiện tại toàn bộ nội thành đều là người bị nhốt!”

0.32546 sec| 2407.023 kb