“Gây ra hỗn loạn, hung hăng càn quấy, chậm trễ thời cơ chiến đấu, tội đáng chết vạn lần!” Tần Phong nói từng câu từng chữ.

Lý Viễn Sơn nghe đến đó lại tức giận đến đỏ ngầu cả mắt, hắn ta nghĩ đến tính cách của chất tử nhà mình, lập tức nghĩ đến e rằng chất tử không tuân thủ kỷ luật, sau đó bị Tần Phong giết gà dọa khỉ!

Đạt đến thực lực này, suy nghĩ của mọi người không còn là giấy trắng đơn thuần nữa.

Nhưng Lý Viễn Sơn thấy đây hoàn toàn là việc nhỏ!

“Lý bộ trưởng, bây giờ ngươi đừng nóng giận, cứu người quan trọng, đưa những người khác rời đi trước!” Quản Thiện nói.

Nhưng Lý Viễn Sơn căn bản không nghe vào.

“Cứu người quan trọng, cháu ta cũng không phải người, thả mẹ nó rắm chó, những người này có liên quan gì với ta, chỉ là một đám rác rưởi, cháu ta là năng lực giả, dựa vào cái gì mà những người bình thường này có thể đi lên, năng lực giả lại không cho lên!”

Lý Viễn Sơn nhìn đội ngũ thật dài trước mắt, trực tiếp rống giận.

Tuy chất tử chết đi khiến Lý Viễn Sơn đau lòng, nhưng lại có một việc khiến Lý Viễn Sơn để ý, nhiều người như vậy, đến lúc nào hắn ta mới có thể rời đi?

Cho nên dứt khoát làm loạn, dẫn theo Dị năng giả của hắn ta rời đi trước lại nói.

Hơn nữa, hiện tại thực lực của Lý Viễn Sơn cũng giảm đi rất nhiều, không muốn đối địch với Tần Phong.

Quản Thiện thấy Lý Viễn Sơn hung hăng càn quấy, vội vàng nổi giận nói: “Lý bộ trưởng, ngươi nói linh tinh cái gì? Ngươi là năng lực giả, nhưng trước năm 16 tuổi ngươi cũng là người bình thường, bây giờ ngươi còn là người lãnh đạo của liên minh nhân loại, ngươi lại nói ra lời như vậy, trong đầu ngươi nghĩ như thế nào? Ngậm cứt?”

Lý Viễn Sơn cười lạnh, chỉ vào mũi Quản Thiện mắng: “Có bản lĩnh ngươi đi con đường cao thượng đi, lão tử không thèm, ta muốn đi thì thế nào? Loại người có thực lực như chúng ta không nên lãng phí mạng sống trên người đám rác rưởi này, sau khi rời đi chúng ta sẽ sáng tạo thành thị và không gian tốt hơn, người bình thường muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu!”

Thành lập căn cứ cơ sở đều có thể lợi dụng phương thức mua sắm để bổ sung, nếu Lý Viễn Sơn thật sự muốn tự lập môn hộ, thật sự không tốn quá nhiều thời gian!

Nhưng đây không phải điều Tần Phong muốn thấy.

Nụ cười của Tần Phong lạnh băng như là tuyết đọng trên núi tuyết, lạnh băng thấu xương.

“E rằng các ngươi không biết một việc, liên minh nhân loại đã bỏ nhiệm vụ lần này!”

Tần Phong lại chỉ vị trí cái hộp đen kia, lớn tiếng nói: “Thứ này đều do ta nghiên cứu, lão tử không cho các ngươi lên, một người cũng không được lên!”

“Tần Phong, ngươi thật sự muốn đối đầu với ta? Ngươi cho rằng ngươi dựa vào Thượng Hàm thì có thể muốn làm gì thì làm sao? Sùng Lạc thành của ta không phải nơi để ngươi ra oai!” Lý Viễn Sơn giận dữ hét lên.

Tần Phong cũng không khách sáo, mỉa mai ngược lại: “Vậy để Lưu Sùng đến cứu ngươi đi!”

Trước khi Tần Phong sống lại, tất nhiên cũng biết Lưu Sùng này.

Cùng là cấp A, thậm chí hai người còn từng hợp tác mấy lần, chỉ là ấn tượng của Tần Phong với người này không tốt lắm.

Vì ích kỷ, lạnh nhạt vô tình, lòng dạ hẹp hòi.

Cho nên sau này cũng rất ít tiếp xúc, nhưng Lưu Sùng này là thuộc hạ của một cường giả cấp S, cho nên trên mặt nhân cách có hơi thiếu hụt nhưng vẫn lăn lộn không tệ.

E rằng Lý Viễn Sơn này cũng cảm thấy mình là thuộc hạ đắc lực của Lưu Sùng, cho nên không thèm để Thượng Hàm vào mắt, ngay cả tôn xưng vực trưởng cũng không nói!

So sánh với Lý Viễn Sơn, trong lòng Quản Thiện lạnh lẽo hơn nhiều, tuy Tần Phong không nói quá nhiều nhưng tiếp xúc một buổi tối, Quản Thiện cũng biết rất nhiều tin tức, bao gồm Giang Hào Lâm là người đầu tiên đi ra ngoài, tất nhiên đã liên lạc với Lưu Sùng, Lưu Sùng đã nói sẽ vứt bỏ thành thị này.

Nhưng hết lần này tới lần khác Quản Thiện không thể nói quá nhiều.

Lúc này, Tần Phong và Lý Viễn Sơn đối chọi gay gắt, không ai nhường ai, nhưng ngay lúc này đằng xa vang lên tiếng sạt sạt sạt.

Tần Phong giật mình, ánh mắt sắc bén nhìn rừng cây đằng xa, lúc này Quản Thiện cũng nhìn sang, trong lòng giật mình.

“Xảy ra chuyện gì, vừa nãy bãi cỏ không phải ở vị trí này! Trước đó có sao?”

Trước mặt thật sự có một cánh rừng, thậm chí trong rừng rậm còn có cây cỏ xuất hiện, Tần Phong còn bị kéo vào trong bụi gai.

Nhưng sau khi Tần Phong trở về, dây leo san sát đều bị Tần Phong chém giết, chắc trong rừng rậm không có quá nhiều nguy hiểm.

Nhưng Quản Thiện không chú ý đến một vài thực vật ở ven rừng bắt đầu điên cuồng sinh trưởng.

Sau khu không gian xếp chồng cũng có một vài quá trình dung hợp, thật ra nơi này cũng có được đủ loại thực vật, chỉ là trước đó không xuất hiện ngay.

Hiện tại, những cây cỏ này như đột nhiên xuất hiện, độ cao đã đến bắp chân người!

Không chỉ như thế, tiếng sạt sạt sạt này càng khiến người ta ngạc nhiên run sợ.

“Không tốt!”

Lúc này Tần Phong đã thấy rõ ràng là thứ gì phát ra tiếng động, trong lòng lập tức hoảng hốt.

“Lùi lại, mau lùi lại!”

Một số người không rõ ràng cho lắm, bước chân hơi do sự, dù sao bọn họ đều chờ đợi rời đi!

Tần Phong yêu cầu nghiêm ngặt nhưng ở hiện trường có nhiều người như vậy, chút nữa còn phải xếp hàng, chờ thêm một chút chẳng khác nào nguy hiểm thêm một chút.

0.05716 sec| 2407.633 kb