Thời điểm Dương Tam trở về vẫn không thấy bóng dáng Từ Xuân Thâm quay lại.
Cô ngồi ngốc trong phòng, chờ đợi đúng là một việc vô cùng nhàm chán.
Đột nhiên cô nghe thấy tiếng thét chói tai, trong lòng Dương Tam vừa động, thân thể liền biến mất trong không khí.
Bên trong một con hẻm nhỏ, một cô gái thanh tú hoa dung thất sắc nhìn quái vật đang ở trước mặt.
Một nửa khuôn mặt của quái vật đã bị thối rửa, một nửa còn lại là xương trắng, cái mồm há to như bồn máu trông vô cùng rợn người.
Dương Tam nheo mắt, ngón tay cô khẽ chuyển động, con quái vật to lớn kia trong nháy mắt liền hóa thành giấy vàng, phía trên mặt giấy dùng mực đỏ vẽ một bức tranh quái vật dữ tợn.
Cô gái kia nhìn thấy ác quỷ đã biến mất liền thở phào nhẹ nhõm, cô ấy thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào tờ giấy, vịn vách tường men theo đó rời khỏi nơi này.
Dương Tam nhìn theo phương hướng mà cô gái kia rời đi, vậy mà là tòa nhà cô đang ở, hơn nữa diện mạo của cô ấy có vài phần giống với bà chủ nhà, vừa nhìn liền biết là con gái của bà ấy.
Một trận gió thổi tờ giấy kia bay vào trong tay Dương Tam.
Dương Tam khẽ mỉm cười, một lần nữa quay về phòng.
Chuyện vừa rồi chắc chắn là có người cố ý giả thần giả quỷ để hù dọa cô gái kia.
Lại nghĩ đến những chuyện bát quái mà tên quỷ hồn kia từng kể, cô liền cảm thấy nơi này xảy ra nhiều chuyện kỳ lạ hơn những nơi khác, hiện tại xem ra rõ ràng là do con người cố tình bày trò.
Không gì khác hơn là vì danh tiếng và tiền bạc. Cụ thể thì phải đợi gặp được người nọ mới biết được thực hư như thế nào.
Dương Tam lại nhàn rỗi không có việc gì làm liền lấy điện thoại ra lướt Weibo. Đột nhiên một tin tức thu hút sự chú ý của cô - tiểu hoa Nhạc Tinh nổi tiếng nhờ vai Nguyên Hà công chúa chết thảm tại căn hộ chung cư. Nhấp vào xem liền nhìn thấy tử trạng của cô gái này thật sự rất thê thảm, cả tim và phổi đều không còn.
Bình luận bên dưới ai ai cũng mong cảnh sát sớm ngày bắt được tên hung thủ tàn nhẫn đã gây ra chuyện này.
Trong lòng Dương Tam cũng cảm thấy đáng tiếc, kỹ thuật diễn xuất của tiểu hoa này trong nhóm người mới thật sự không tệ.
Cô lại tiếp tục xem tin tức, một lúc sau Từ Xuân Thâm cũng đã trở lại.
Dương Tam nhìn về phía anh, nghi hoặc hỏi: “Có chuyện gì khó khăn à?”
Từ Xuân Thâm nói: “Ma Vương kia liên kết với tộc Tu La.”
Anh liền dùng dăm ba câu thuật lại mọi chuyện đã xảy ra.
Sau khi trừ bỏ linh hồn bên trong cơ thể đứa bé kia, anh liền liên hệ với địa phủ, chọn một quỷ hồn sau khi uống canh Mạnh Bà thì hồn phách sẽ nhập vào thân thể kia, cũng tránh cho người nhà họ Cố vì mất đi con cháu mà phải chịu đả kích. Giải quyết việc này không khỏi tốn chút công phu.
Dương Tam suy nghĩ, nếu có lão tổ Minh Hà che chở, thật ra những Ma tộc lưu lạc kia vẫn còn có nơi trú ẩn. Lão tổ Minh Hà không chỉ có tu vi Chuẩn Thánh mà trong tay còn có hai Tiên Thiên Linh Bảo, giết người không dính nhân quả. Đúng là cô không thể đánh bại hắn!
Đặc biệt vị này còn thích ở ẩn hơn sư phụ nhà cô, quanh năm chỉ quanh quẩn tại địa bàn của hắn. Nếu Dương Tam chạy đến địa bàn của người ta quấy phá thì chẳng khác nào dịch vụ giao đồ ăn đến tận nhà.
Cô không khỏi có chút uể oải, người có Tiên Thiên Linh Bảo quả nhiên luôn khiến người khác đố kỵ.
Bất quá cô và Từ Xuân Thâm cũng có thể xác định một điều, vị Lý đạo trưởng kia chính là người mà bọn họ đang tìm kiếm, phong cách hành sự của hắn không hề giống Đạo giáo, ngược lại có chút giống với Ma tộc. Chỉ là nếu một đao giết chết thì quá tiện nghi cho hắn, dù thế nào cũng phải quét sạch thanh danh như rác của hắn mới được. Nếu không chờ đến khi mọi chuyện bị đào ra, thanh danh của Đạo Hoa Quan sẽ bị ảnh hưởng.
Trong một căn nhà ba tầng được xây bằng gạch đỏ.
Lý đạo trưởng không cảm ứng được quỷ vật mà hắn đã phái ra thì không khỏi nhíu mày. Hắn có gương mặt chữ điền, làn da ngăm đen, thêm một cái nhíu mày nhìn qua trông càng thêm nghiêm túc. Mới vừa nãy đã xảy ra chuyện gì?
Hắn đặc biệt phái quỷ vật ra ngoài hù dọa người khác, tốt nhất là có thể khiến bọn họ bị tà khí nhập thể. Nếu không làm vậy, làm sao hắn có cơ hội thể hiện năng lực bản thân trước mặt mọi người cơ chứ?
Đối phương có thể giết được quỷ vật của hắn đúng là cũng có vài phần bản lĩnh.
Tuy nhiên, hàng lông mày của Lý đạo trưởng lại một lần nữa giãn ra, dù như vậy thì hắn ta cũng chẳng cảm thấy sợ hãi. Hắn có thể gặp được kỳ ngộ như trong tiểu thuyết, được đại năng trong truyền thuyết chỉ điểm, thực lực ngày đi ngàn dặm. Dù là đại sư huynh trong đạo quan đến đây thì cũng chỉ có nước trở thành thủ hạ bại tướng dưới tay hắn. Nghĩ đến đại sư huynh, trong lòng hắn càng thêm không phục. Dựa vào cái gì mà đại sư huynh có thể tu luyện công pháp chân truyền của bổn môn, còn hắn chỉ có thể tu luyện theo công pháp bình thường. Đạo Hoa Quan còn giả nhân giả nghĩa tỏ vẻ tuyệt học kia không thích hợp với hắn, chưa thử qua thì làm sao biết hắn có thích hợp hay không?
Danh tiếng của hắn phải ngày càng lớn mạnh hơn, phải để đám người Đạo Hoa Quan kia biết bọn họ đã đánh mất một nhân tài như thế nào. Hắn đi theo một vị Thần Minh ưu ái hắn học tập, trong một tháng sở học đã lĩnh hội được tinh hoa của hơn mấy chục năm.
Nghĩ như vậy, Lý đạo trưởng ngược lại hy vọng đối phương có thể đến tìm hắn sớm một chút.
Hắn cầm lấy một quyển sách, tiếp tục chăm chú đọc. Chờ hắn ta trị hết tật xấu trên người mấy vị quan chức kia, thanh danh của hắn nhất định sẽ trở nên vang dội.
Ngày hôm sau, Dương Tam còn chưa xuất phát thì bà chủ nhà đã chủ động đến đây, phía sau bà ấy là một cô gái trẻ, nhìn qua có chút thẹn thùng - đây đúng là người mà Dương Tam đã cứu tối qua. Bất quá tối hôm qua cô vẫn luôn trong trạng thái ẩn thân, không hề xuất hiện, nên cô gái này sẽ không nhận ra.
Chủ nhà nói: “Các người muốn đi gặp Lý đạo trưởng phải không? Chúng tôi sẽ đi cùng hai vợ chồng các người.”
Tối qua, sau khi con gái trở về liền khóc lóc nói mình gặp phải quỷ. Bà chủ nhà đau lòng con gái, hôm nay liền muốn dẫn cô ấy đến gặp Lý đạo trưởng nhờ hắn xem một chút, thuận tiện làm chút phép trừ tà. Bởi vì sự xuất hiện của Lý đạo trưởng, chủ nhà vốn là người tin Phật nay đã đổi thành tín đồ Đạo giáo, trong nhà đều thờ phụng Tam Thanh.
Lúc trước vì để tránh người khác phát hiện ra, Dương Tam đã sử dụng chút ảo thuật khiến diện mạo trông già đi, bởi thế chủ nhà liền xem cô và Từ Xuân Thâm là một đôi vợ chồng bình thường.
Có người dân địa phương dẫn đường cũng tốt.
Dương Tam khẽ gật đầu, gương mặt Từ Xuân Thâm cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt: Anh rất hài lòng khi mình và Dương Tam được xem như một cặp vợ chồng.
Hai người liền theo sau bà chủ nhà, ước chừng mười phút sau liền đến nơi ở của vị Lý đạo trưởng kia.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo