Vì tránh để người khác nhận ra, bất luận là Dương Tam hay Từ Xuân Thâm đều sử dụng ảo thuật để che giấu dung mạo. Bản thân Ma Vương có tâm ma đại đạo quấy nhiễu, nếu sử dụng thuật bói toán sẽ rất khó tìm ra hắn. Do đó Dương Tam chỉ có thể lấy tâm đèn Già Lam ra, cùng Từ Xuân Thâm chạy đến từng thành thị.
Nơi nào tâm đèn Già Lam có phản ứng, bọn họ liền trực tiếp đi theo. Tuy rằng làm vậy có chút phiền toái nhưng vẫn còn tốt hơn mò kim đáy bể như trước kia. Điều Dương Tam có thể xác định chính là trước khi cô xuất phát thành phố R không hề có ma khí.
Đối với Từ Xuân Thâm, việc này còn quan trọng hơn nhiều so với việc đóng phim điện ảnh. Bởi vậy anh trực tiếp xin phép Hà Nhất Phàm được nghỉ phép dài hạn. Hà Nhất Phàm biết rõ cậu bạn thân nhà mình mấy năm nay đã có suy nghĩ lui về ở ẩn, nên đã sớm làm tốt công tác chuẩn bị. Dù sao anh ta làm người đại diện của Từ Xuân Thâm mấy năm nay, số tiền kiếm được tương đương với số tiền người khác dành dụm mấy đời.
Trên đường đi, Dương Tam và Từ Xuân Thâm còn thảo luận không biết Ma Vương sẽ để lại bao nhiêu phân thân. Dù thế nào thì chắc chắn cũng không thể hơn mười phân thân, nếu không thể lực của bản thể nhất định sẽ suy yếu.
Dương Tam nói: “Em cảm thấy hẳn là bảy phân thân, chúng ta triệu hoán được bảy viên ngọc rồng là có thể giải cứu cả thế giới!” Ngày thường cô hay cùng Bánh Bao Thịt đọc manga và xem anime nên cũng hiểu biết được chút ít.
Từ Xuân Thâm nói: “Cũng có khả năng là chín phân thân, số chín cũng khá đẹp.”
Dương Tam nói tiếp: “Cũng có thể là sáu, lục lục đại thuận, số rất đẹp.”
Bất quá hai người bọn họ nói nhiều như vậy cũng chỉ thuận miệng giết thời gian trên xe lửa mà thôi. Cảm ơn trời đất! Cuối cùng, khi bọn họ đặt chân đến tỉnh F, tâm đèn Già Lam cũng phát sáng. Tuy rằng tâm đèn không sáng bừng lên, nhưng cũng đủ chứng minh đối tượng mà bọn họ tìm kiếm đang nằm trong phạm vi một ngàn dặm quanh đây. Bọn họ lại mất thêm thời gian một ngày để thu hẹp phạm vi - đó là một huyện thành nhỏ. Với tâm đèn Già Lam thì khoảng cách một dặm chính là cực hạn rồi.
Dương Tam thuê một căn phòng ở gần điểm sáng nhất. Huyện thành nhỏ này thuộc kiểu kết hợp giữa thành thị và nông thôn, ở đây có không ít gia đình xây nhà cao tầng, các thành viên trong gia đình sinh hoạt trong phạm vi hai tầng, các tầng còn lại đều cho thuê. Nhà ở đây cũng không quá đắt, một tầng ba phòng hai sảnh cũng chỉ khoảng một ngàn tệ. Hai người bọn họ chọn loại phòng cho thuê ngắn hạn, trực tiếp thuê một tuần.
Sau khi giải quyết vấn đề nơi ở thì cũng đến lúc phải đi tìm người. Về mặt này Dương Tam quyết định dùng cách thức riêng của cô, trực tiếp triệu hoán quỷ hồn ở nơi này ra. Những quỷ hồn này đều sinh ra và lớn lên ở đây, ngay cả chuyện vợ chồng nhà ai cãi nhau bọn họ cũng biết rõ mồn một, đừng nói đến việc chỉ hỏi về một người.
Một quỷ hồn cung kính nói: “Nếu muốn nói đến chuyện không bình thường thì khoảng thời gian trước đúng là đã xảy ra một chuyện. Lúc trước con gái của thím Trương ở cách vách bị quỷ ám, ngày nào cũng tự bóp cổ mình, còn muốn nhảy lầu, sau này mời Lý đạo trưởng đến xem mới khỏe lại.”
“Lý đạo trưởng?” Dương Tam hỏi, cô chưa nhìn thấy một đạo quan nào ở huyện thành nhỏ này cả.
“Đúng vậy, Lý đạo trưởng thật sự là người có chút bản lĩnh, mấy quỷ hồn chúng tôi cũng không dám đến gần hắn. Có vài hòa thượng đạo sĩ sau khi nhìn thấy chúng tôi liền muốn siêu độ, nhưng chúng tôi đang sống ở nhân gian vui vẻ như vậy, đầu thai làm gì cơ chứ! Đầu thai làm người mệt mỏi biết bao!”
Không phải quỷ hồn nào cũng muốn đầu thai chuyển thế, thậm chí còn cảm thấy cuộc sống sau khi chết đi khá tốt, không cần phát sầu về chuyện ăn mặc, khổ não về chuyện mua nhà, ngày nào cũng có thể thảnh thơi dạo chơi khắp nơi. Bình thường những quỷ hồn này sẽ lăn lộn ở nhân gian đến khi hồn phách ngày càng suy yếu, không thể không đầu thai mới trở về địa phủ. Bởi vậy, chỉ cần nhìn thấy những hòa thượng đạo sĩ có chút bản lĩnh thì bọn họ liền tự động nhượng bộ lui binh, sợ bị đối phương cưỡng ép đưa xuống địa phủ.
Những con quỷ này đúng là giỏi buôn chuyện, sau một hồi nói chuyện đề tài thậm chí còn chuyển sang bộ phim truyền hình mới ra mắt gần đây.
Dương Tam ho khan một tiếng, liếc mắt nhìn qua, quỷ hồn vốn đã lạnh nay càng thêm lạnh lẽo hơn, vội vàng quay lại đề tài chính.
“Nhưng Lý đạo trưởng kia cũng rất khó lường, cô biết hắn xuất thân từ đâu không? Là Đạo Hoa Quan! Chính là Đạo Hoa Quan của Lăng Tiêu đạo trưởng! Còn có Dương Tam rất nổi danh trên mạng cũng là người của Đạo Hoa Quan, nghe nói bản lĩnh của cô ấy vô cùng cao siêu. Lý đạo trưởng này còn lớn tuổi hơn cả Dương Tam, cũng khoảng năm mươi tuổi, khẳng định là năng lực còn mạnh hơn cả Dương Tam.”
Thời điểm người này qua đời vẫn còn rất trẻ, sau khi thành quỷ không có việc gì làm liền đi theo sau nhìn máy tính của người khác.
Dương Tam: “…”
Ha hả! Cô đã hơn ba ngàn tuổi rồi đấy! Cô thật sự muốn xem ai dám xưng trưởng bối trước mặt mình đấy!
Tên quỷ hồn kia không biết sắc mặt Dương Tam đang rất khó coi, hắn vẫn luôn mồm nói không ngừng nghỉ. Hắn làm quỷ, người bình thường không thể thấy, ngày thường cũng chỉ có thể lẩm bẩm với với nhóm lão quỷ quen biết lâu năm mà thôi. Thật vất vả với tìm được một đối tượng để chém gió, nên miệng hắn liền cứ thế bô bô không ngừng.
“Giống như bố chồng nhà bà Đinh mai táng ở nơi không tốt, hướng quan tài bị dột nước nên thường hiện về quấy rầy người nhà, cuối cùng vẫn là Lý đạo trưởng hỗ trợ giải quyết.”
“Cô con dâu thứ ba nhà họ Cố đã năm năm rồi vẫn chưa mang thai, gấp đến mức muốn mệnh, cuối cùng cũng nhờ uống phù chú của Lý đạo trưởng mà có thể sinh được một đứa bé trai mập mạp, khiến người nhà họ Cố vui mừng khôn xiết, tháng trước còn bày mười bàn tiệc rượu đón khách.”
“Còn có cả Chu lão gia bị bệnh bạch cầu. Hẳn là hai người biết bệnh bạch cầu đúng không? Căn bệnh này thật sự rất khó chữa, vậy mà sau khi làm pháp sự, uống hết chén nước bùa thì dần khỏe lên.”
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo