Sau khi gặp mặt đám tiểu đệ, Dương Tam liền chuẩn bị đi tìm Từ Xuân Thâm, đến lúc đó hai người cùng nhau bắt phân thân của Ma Vương. Hai năm nay, Từ Xuân Thâm đang dần khiến bản thân mất đi cảm giác tồn tại trong giới nghệ sỹ, mỗi năm chỉ nhận một tác phẩm. Vì thế, dù một ngày nào đó anh đột nhiên tuyên bố rút lui khỏi giới giải trí thì các fans cũng không cảm thấy ngạc nhiên.

Trùng hợp bộ phim điện ảnh của anh vừa đóng máy, Dương Tam liền hỏi Hà Nhất Phàm địa chỉ đoàn làm phim rồi trực tiếp đến đó tìm người.

Doãn Văn Giác tiếp tục đảm nhiệm công việc tài xế, suốt đường đi cái miệng nói chuyện không ngơi nghỉ. Dương Tam đã nghe Hứa Giai Hâm nói qua, mấy năm nay cậu ta vẫn luôn không ngừng theo đuổi Tiểu Vũ, đáng tiếc bởi vì quá khứ khá đen tối nên đến giờ vẫn chưa thành công, vẫn cần phải cố gắng thêm.

“Lão đại, cô biến mất gần hai năm, có rất nhiều người cho rằng cô và Từ đại thần đã chia tay. Lúc ấy có không ít người chế giễu Từ đại thần đường đường là một ảnh đế nhưng cũng có ngày bị vứt bỏ.” Nếu không phải Doãn Văn Giác biết được nội tình, chỉ e là cậu ta cũng sẽ hiểu lầm giống như người ngoài. Ai biết được Dương Tam sẽ luyện chế pháp khí lâu đến vậy cơ chứ.

Dương Tam cười tủm tỉm: “Bên cạnh anh ấy còn người khác sao?”

Doãn Văn Giác nói: “Mỗi lần hoàn tất một bộ phim, trừ bỏ việc phải đi tuyên truyền thì Từ đại thần không hề xuất hiện trước mặt mọi người. Mấy cô gái kia dù muốn tiếp cận cũng không có cơ hội.”

Cậu ta chợt nhớ đến một chuyện, không ngừng vui vẻ: “Gần hai năm nay Từ đại thần thường xuyên chạy đến cung Thanh Đế nên xuất hiện lời đồn rằng anh ấy vì chịu tổn thương tình cảm nên muốn làm đạo sĩ.”

Dương Tam chỉ có thể cảm thán mấy người này đúng là nhàn rỗi đến đau trứng, cái gì cũng có thể nghĩ ra.

Lại nói tiếp, đạo diễn bộ phim điện ảnh năm nay của Từ Xuân Thâm vẫn là người quen cũ - đạo diễn Cung.

Thời điểm Dương Tam đến thăm ban, phần công việc ngày hôm nay đã kết thúc. Gương mặt Từ Xuân Thâm vẫn còn nguyên lớp trang điểm, khi nhìn thấy cô liền không tự giác nở nụ cười. Nụ cười kia dịu dàng ấm áp như gió xuân.

Dương Tam trực tiếp tiến lên, hôn chụt một cái lên má anh, xem như là đang tuyên bố chủ quyền.

Ý cười trên mặt Từ Xuân Thâm càng thêm sâu: “Hôn nhầm chỗ rồi.”

Sau đó môi và răng quyện vào nhau, hô hấp giao hòa. Nụ hôn nồng nhiệt không hề e dè khiến một vài người trong đoàn phim tan nát tâm can. Vốn dĩ, bọn họ cho rằng sau khi Từ đại thần chia tay thì bản thân sẽ có cơ hội, kết quả… nhìn mà xem, ai nói Từ đại thần chia tay bạn gái đều là gạt người.

Sau khi hôn, Dương Tam quay đầu hỏi đạo diễn Cung: “Mọi người còn phải quay thêm bao nhiêu ngày nữa?”

Đạo diễn Cung nói: “Chỉ còn lại vài cảnh quay bổ sung nên sẽ nhanh thôi. Làm sao vậy? Hai người muốn xin nghỉ phép để hẹn hò à?”

Trước khi bế quan, Dương Tam đã định ước với Từ Xuân Thâm, chờ sau khi thành công luyện chế pháp khí hai người bọn họ sẽ đi bắt Ma Vương. Cô suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng bâng quơ thả một viên đạn oanh tạc cả đoàn làm phim:

“Đúng vậy, sắp tới chúng tôi định đi hưởng tuần trăng mật.”

Cô chỉ mới biến mất hai năm mà tin đồn đã bay đầy trời. Vì để tránh sau này lại xảy ra chuyện loạn thất bát tao thế này, Dương Tam liền dứt khoát xác định quan hệ. Mặt khác cô cũng có chút áy náy.

Từ Xuân Thâm là người như thế nào, lại vô duyên vô cớ cõng trên lưng không ít lời chửi bới. Nhìn thế nào cũng cảm thấy cô đã phụ lòng đối phương.

Đạo diễn Cung há hốc mồm: “Hai, hai người kết hôn rồi sao?”

Công tác bảo mật của hai người này thật sự quá tốt? Chuyện này xảy ra từ khi nào? Thậm chí mọi người cũng chưa từng nghe nhắc đến tiệc cưới.

Từ Xuân Thâm không nhanh không chậm nói: “Nhanh thôi.”

Đạo diễn Cung nói: “Khi nào hai người tổ chức tiệc cưới nhất định phải gửi thiệp mời cho tôi nhé.” Tốt xấu gì bọn họ cũng từng là bạn bè.

Tiệc cưới gì đó thật sự quá phiền toái.

Dương Tam đang định cự tuyệt liền nghe thấy Từ Xuân Thâm đồng ý: “Được.”

Trước mặt người khác Dương Tam đương nhiên sẽ cho anh mặt mũi, không hé răng nói gì thêm. Chờ khi đi đến khu vực riêng tư, Từ Xuân Thâm mở miệng nói:

“Nếu tổ chức tiệc cưới sẽ thu được rất nhiều tiền mừng. Anh nghĩ những người đến tham gia chắc chắn sẽ đưa lễ vật rất hậu hĩnh.”

Dương Tam nghe anh nhắc nhở, đôi mắt liền phát sáng lên: “Anh nói không sai!” Ví dụ như có thể lấy được rượu hoa đào từ chỗ Lã Động Tân, kho vàng nhỏ của sư huynh, trân châu của Đông Hải Long Nữ, Dương chi cam lộ của Quan Âm…

Trong đầu Dương Tam hiện lên không ít lễ vật, thậm chí còn mơ hồ có chút mong đợi. Được rồi, cô phải suy nghĩ thật kỹ xem bản thân muốn lễ vật gì.

Cô ngước mắt nhìn Từ Xuân Thâm, nở nụ cười xán lạn, mí mắt cong cong: “Hay là, sau này chúng ta kết hôn nhiều thêm vài lần đi. Như vậy sẽ thu được nhiều tiền mừng và lễ vật hơn.”

Trước đây cô vất vả kiếm tiền như vậy để làm gì nhỉ, kết hôn mới là phương pháp làm giàu tốt nhất a. Cứ kết hôn thêm vài lần là cô có thể đào sạch kho vàng nhỏ của sư phụ rồi.

Nghe cô nói vậy, nụ cười trên gương mặt Từ Xuân Thâm lập tức cứng lại. Anh biết ngay mà, bất luận câu chuyện lãng mạn đến mức nào, sau khi qua tai Dương Tam nhất định sẽ phát triển theo hướng khác.

Anh cắn răng nói: “Kết hôn một lần là đủ rồi.”

Bị chặt đứt phương pháp làm giàu, biểu cảm của Dương Tam lập tức ảm đạm.

Đợi đến khi hoàn thành tất cả các phân cảnh, Từ Xuân Thâm nói lại với người nhà một tiếng rồi cùng Dương Tam xuất phát. Nếu còn tiếp tục mặc kệ Ma Vương, không biết hắn ta sẽ lại gây ra chuyện gì.

Hai người bọn họ tiêu sái rời đi nhưng để lại phía sau không ít câu chuyện. Vốn dĩ quần chúng ăn dưa cho rằng hai năm nay không nhìn thấy hai người bọn họ đứng chung khung hình, hẳn là đã chia tay. Kết quả không nghĩ đến hai người chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật!

Mẹ Từ nhìn thấy tin tức này thì cực kỳ không vui. Không ngờ bà phải lên mạng mới nhìn thấy tin tức con trai mình đã kết hôn. Bà lặng lẽ ghi nhớ trong lòng, chờ con trai quay về nhất định sẽ tính sổ.

Mặt khác bà cũng bắt đầu tính toán, sau này khi con trai khi kết hôn thì phải mời những ai.

0.32803 sec| 2398.672 kb