Cố Thanh Hạm nói:

-Tính tình của Đường cô nương rất tốt, người cũng hiền lành, ngươi bảo người ta tìm tới tận phủ, Đường cô nương sao có thể từ chối được? Ngày hôm qua, cho tới trưa, cô nương của Điền gia vẫn luôn ở trong phòng của Đường cô nương không ra, buổi trưa ta còn bảo người chuẩn bị cơm nước cho mẹ con các nàng.

Tới xế chiều, họ mới cầm hai thang thuốc đi, ta nghe nói mắt của Điền cô nương không dễ chữa, cần phải tốn không ít thời gian, cách mấy ngày phải tới xem một lần.

Tề Ninh vui vẻ hỏi:

-Nói vậy là thật sự có hi vọng?

Cố Thanh Hạm nói:

-Chút nữa ngươi tự hỏi Đường cô nương là được, ta cũng không biết rõ lắm. Có điều, nếu đã bảo các nàng thường tới, hẳn là có chút hi vọng.

Nàng khẽ thở dài:

-Nghĩ kỹ, thấy thật đáng tiếc, nghe nói cô nương kia đã mắc bệnh mắt rất nhiều năm, từng mời rất nhiều đại phu, thế nhưng vẫn không có chuyển biến tốt. Lần này, nếu Đường cô nương có thể chữa khỏi cho nàng, có thể coi là tích được cái đức rất lớn.

-Chuyện dịch độc trong kinh thành lần trước do chính Đường cô nương ra tay hóa giải.

Tề Ninh cười nói:

-Nếu nói tích đức, số công đức mà nàng tích được đã đủ dùng mấy đời luôn rồi.

Cố Thanh Hạm đóng cái hộp lại rồi nói:

-Được rồi, ngươi đi ăn cơm đi, bên này ta cần thu dọn một chút.

Tề Ninh vội nói:

-Tam nương, đừng vội, ta còn có một chuyện cần hỏi.

-Chuyện gì?

-Tam nương, người biết Bắc Cung Liên Thành không?

Tề Ninh hỏi:

-Một trong năm đại tông sư trong thiên hạ, người được xưng tụng gọi là Kiếm Thần đó?

Cố Thanh Hạm nhíu mày hỏi:

-Ngươi hỏi nhị lão thái gia của Tề Gia? Sao lại nhắc tới Nhị gia?

-Tam nương, người biết bao nhiêu về Bắc Cung?

Tề Ninh hỏi:

-Nhị gia là người nhà họ Tề, tại sao lại mang họ kép Bắc Cung?

Cố Thanh Hạm nghĩ một lúc rồi nói:

-Khi ta gả tới Tề gia, nhị lão thái gia đã không còn ở trong phủ, thật ra thì Nhị gia chưa từng tới Hầu phủ, trong phủ cũng có rất ít người nhắc tới Nhị gia. Ta chỉ biết là từ khi còn trẻ, Nhị gia đã chu du khắp nơi, quan hệ của Nhị gia và người nhà họ Tề hết sức xa cách, ta chưa từng thấy Nhị gia lần nào.

-Vậy người biết tại sao Nhị gia có họ kép Bắc Cung không?

Cố Thanh Hạm lắc đầu nói:

-Ta chưa từng hỏi qua, thật ra thì cho dù ta có hỏi cũng không ai nói cho ta biết.

Tề Ninh nghe Cố Thanh Hạm nói vậy đã biết sự hiểu biết của nàng với Bắc Cung Liên Thành rất có hạn, vì vậy hắn có chút thất vọng.

Lúc này, chợt có giọng nói từ ngoài truyền vào:

-Tam phu nhân, Hầu gia, có người trong cung tới, đưa cho Hầu gia một lá thư.

Tề Ninh đi ra ngoài, thấy Hàn tổng quản đang đứng cách cửa phòng một khoảng xa, hắn đi tới, hỏi:

-Người trong cung tới ư?

Hàn tổng quản trình bức thư lên rồi nói:

-Phạm công công tự mình mang tới, công công nói đây là mật thu do hoàng thượng đưa cho Hầu gia.

Sau khi đưa bức thư, công công vội vã trở lại hoàng cung chứ không ở lại.

Tề Ninh nhận lấy bức thư, mở ra liếc nhìn vài lần, sự kinh ngạc xuất hiện trong đôi mắt hắn. Thu hồi bức thư, hắn nói khẽ:  -Hàn tổng quản, ngươi lại gần đây!
 

Xích lại gần bên tai, hắn nói nhỏ mấy câu, Hàn tổng quản "Vâng" một tiếng rồi vội vã lui ra.

Sáng sớm ngày hôm sau, khi Tề Ninh vừa thứa dậy, lại có khách tới tìm. Sửa soạn trang phục một lúc rồi hắn tới sảnh trước, bên trong có một quan chức hơn bốn mươi tuổi đang uống trà ngồi chờ.

Khi thấy Tề Ninh tới, y vội vàng đứng dậy chào đón, y nói:  -Hạ quan là Tả Thị lang của bộ Lễ Hồ Bá Ôn, bái kiến Hầu gia!
 

Tề Ninh thấy người tên Hồ Bá Ôn này tuổi ngoài bốn mươi, mặt chữ quốc, tướng mạo trang nghiêm, phong thái khá là nho nhã. Hắn cười nói:

-Thì ra là Hồ đại nhân, đừng khách khí, mời ngồi.

Sau khi chia chủ khách ngời xuống, Hồ Bá Ôn cười nói:

-Hầu gia, hôm nay hạ quan phụng mệnh Viên lão thượng thư tới xin chỉ thị.

-Xin chỉ thị?

-Làn này Hầu gia ra ngoài đi sứ Đông Tề, hạ quan may mắn được đi cùng với Hầu gia.

Hồ Bá Ôn cười nói:

-Hạ quan theo bên cạnh Hầu gia, có thể giúp ngài làm một ít việc lặt vặt.

Tề Ninh cười nói:

-Thế thì tốt.

Hắn nghĩ thầm trong đầu: sau khi hoàng đế hạ chỉ, hiệu suất làm việc của triều đình có thể xem là không chậm, lúc này đã an bài phó sứ. Hồ Bá Ôn là Tả Thị lang của bộ Lễ, y chỉ kém một mình Viên lão Thượng thư. Người này biết rất rõ những lễ nghi ngoại giao, có một người như vậy giúp đỡ, đúng là không gì có thể tốt hơn.

Hồ Bá Ôn đứng dậy, đưa tới một danh sách, y nói:

-Hầu gia, đây là danh sách lễ vật do bộ Lễ nghĩ ra, mời Hầu gia xem qua. Lần này đi Đông Tề cầu hôn không phải là chuyện đùa, mặc dù Đông Tề chỉ là một nước nhỏ, thế nhưng chúng ta không thể thiếu lễ phép. Những lễ vật trong danh sách này rất hợp với lễ chế ngoại giao, lại có thể biểu hiện phong thái của Đại Sở ta, Hầu gia xem một chút xem có cần tăng giảm chỗ nào không.

Tề Ninh nhận lấy danh sách, liếc nhìn một lúc, hắn thấy những lễ vật được liệt kê trong danh sách đúng là rất phong phú, vì vậy hắn nhịn không được hỏi:

-Hồ đại nhân, Đậu Thượng thư của bộ Hộ ngày ngày kêu nghèo, số lễ vật trong danh sách này có giá trị không nhỏ, bộ Hộ bọn họ có thể mua sắm được ư?

Hồ Bá Ôn cười nói:

-Hầu gia, đi Đông Tề là chuyện của chúng ta, thế nhưng chuyện chuẩn bị lễ vật là chuyện của bộ Hộ. Liệt kê danh sách là bổn phận của bộ Lễ, bộ Lễ không cần để ý xem bộ Hộ có thể chuẩn bị nổi không, thứ mà bộ Lễ quan tâm là những thứ này có hợp với lễ chế hay không. Hầu gia hẳn là biết rồi, nếu lễ vật lần này quá keo kiệt sẽ bị Đông Tề chỉ trích, mặt mũi của triều đình sẽ mất hết. Đến lúc đó, sẽ có người nói bộ Lễ Đại Sở làm việc không chu toàn, trách nhiệm của việc này sẽ rơi lên người chúng ta.

Tề Ninh cười nói:

-Cho nên, chúng ta cứ việc báo lên những vật phẩm cần chuẩn bị, về việc những thứ này có được chuẩn bị hay không lại là chuyện của bộ Hộ.

-Chính là đạo lý này.

Hồ Bá ôn nói:

-Có điều, vẫn còn cần Hầu gia xem qua mọi thứ. Nếu Hầu gia cảm thấy không thích hợp, hạ quan sẽ mang về thương thảo thêm lần nữa.

Tề Ninh khép danh sách lại rồi trả về, hắn nói:

-Nếu đã thương thảo xong, vậy ta không có ý kiến gì thêm, có thể giao phần danh sách nào cho bộ Hộ.

Hồ Bá Ôn nhận lại danh sách rồi nói:

-Hạ quan tuân lệnh.

-Hồ đại nhân, đại nhân thấy chúng ta còn cần chuẩn bị bao lâu nữa?

Tề Ninh hỏi.

Hồ Bá Ôn nói:

-Bộ Lễ đã chọn được mấy ngày, đây đều là ngày có lợi cho việc ra ngoài, sớm nhất là ba ngày sau, chậm nhất là mười bảy ngày sau.

Có điều, ngày tốt nhất là tám ngày sau, ngày này là ngày đại cát, rất thích hợp với việc ra ngoài. Theo ý của Viên lão Thượng thư, tốt nhất chúng ta nên xuất phát vào tám ngày sau - ngày mười tám tháng năm. Cho nên, ngày hôm nay, khi hạ qua tới bộ Hộ đưa danh sách này, hạ quan sẽ thương nghị với bộ Hộ, bảo họ cố gắng chuẩn bị lễ vật trong vòng tám ngày, không nên làm trễ thời gian xuất phát.

Tề Ninh gật đầu nói:

-Mọi việc nhờ đại nhân lo liệu, nếu cần ta phồi hợp gì đó, cứ tới tìm ta.

Hồ Bá Ôn chắp tay, nói:

-Hạ quan không quấy rầy nữa, nếu Hầu gia có mệnh lệnh gì, có thể phái người bảo hạ quan tới bất cứ lúc nào.

Tề Ninh vốn cũng không muốn giao thiệp quá sâu với người của bộ Hộ, giờ có Hồ Bá Ôn ra mặt xử lý, Tề Ninh cảm thấy rất thoải mái. Dù sao thì những chuyện lẻ tẻ này đúng là cần một người như Hồ Bá Ôn xử lý giúp.

Tới hoàng hôn, Tề Ninh bảo người hầu chuẩn bị xe ngựa, xe ngựa vừa mới chuẩn bị xong đã có người tới thông báo là bên ngoài phủ có người muốn gặp. Tề Ninh biết ai tới cho nên bảo người mời vào. Rất nhanh sau đó, hắn thấy Cửu Khê Độc Vương Thu Thiên Dịch người mặc áo gấm, đầu đội quan mạo đi tới phòng khách. Tề Ninh thấy Cửu Khê Độc Vương ăn mặc như thế cười hỏi:

-Độc Vương mặc y phục thế này đúng là rất giống một hương thân có tuổi biết bảo dưỡng.

Thu Thiên Dịch ngồi xuống, lão liếc mắt nhìn Tề Ninh rồi hỏi:

-Ngươi muốn giở trò quỷ gì? Tại sao lại bảo lão phu mặc y phục thế này?

Đêm qua Tề Ninh phái Hàn tổng quản đi tìm Thu Thiên Dịch, thậm chí còn mang bộ y phục này bảo lão thay. Tề Ninh vốn lo lắng tính tình Thu Thiên Dịch quá quái gở, chưa chắc sẽ theo ý hắn mặc bộ y phục này. Lúc này thấy lão mặc bộ y phục này tới, cho nên mới hơi yên tâm, hắn cười nói:

-Độc Vương tới kinh thành đã mấy ngày, thế nhưng ta chưa từng chiêu đãi ngài. Hôm nay vừa vặn rảnh rỗi cho nên muốn mời Độc Vương ra ngoài buông lỏng một lúc.

Thu Thiên Dịch ngẩn ra, sau đó lão cười lạnh hỏi:

-Có chỗ nào mà lão phu cần ngươi dẫn đi? Tiểu tử thúi, rốt cuộc thì ngươi giở trò quỷ gì?

-Độc Vương không cần hỏi nhiều.

Tề Ninh đứng lên nói:

-Xe ngựa đã chuẩn bị xong, Độc Vương đi theo ta là được.

Thu Thiên Dịch không biết Tề Ninh định làm gì. Do dự một lúc, lão vẫn theo Tề Ninh ra ngoài. Hai người không cưỡi ngựa mà cùng ngồi xe ngựa, bánh xe không ngừng vang lên tiếng lộc cộc. Thu Thiên Dịch đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, lão hỏi:

-Ngươi muốn dẫn ta tới hoàng cung gặp hoàng đế của các ngươi?

Tề Ninh cười nói:

-Độc Vương, ta nói thật với ngài, đúng là bên ngoài ngài rất nổi tiếng, thế nhưng nếu muốn vào hoàng cung, sợ rằng không thể để ngài vào được.

Thu Thiên Dịch rên lạnh một tiếng rồi nói:

-Lão phu nghe nói cao thủ trong hoàng cung nhiều như mây, bên người hoàng đế có vô số cao thủ bảo vệ. Thế nào, y cũng sợ lão phu ư?

-Độc thuật của Độc Vương quá thần kỳ, có mấy người trong thiên hạ này không sợ ngài?

Tề Ninh cười nói:

-Nói thật một câu, cho dù là ta, ta cũng rất khâm phục công phu hạ độc của ngài. Trong thiên hạ này, sợ rằng không có ai có thể dùng độc giỏi hơn Độc Vương ngài.

Nếu như dẫn ngài vào cung, lỡ như lúc đó ngài có linh cảm, tiện tay hạ vài loại độc, tự nhiên ta phải xui xẻo theo?

Thu Thiên Dịch hắc hắc cười khan hai tiếng, Tề Ninh khen công phu hạ độc của lão không ai sánh bằng làm cho lão cảm thấy rất hưởng thụ.

-Độc Vương, ta hỏi thật một câu, trên phương diện dùng độc, trong thiên hạ này, có người nào có thể sánh ngang với ngài không?

Tề Ninh cười hỏi:

-Độc thuật trong thiên hạ này không đâu ngoài Tây Xuyên, mà ngài là Độc Vương của Tây Xuyên, ngài hẳn là thiên hạ đệ nhất, đúng không?

Thu Thiên Dịch nghe vậy rất khoái, thế nhưng lão vẫn khiêm tốn nói:

-Trong thiên hạ có vô số kỳ nhân dị sĩ, công phu dùng độc của lão phu có thể nói là sẽ không thua bất cứ ai trong thiên hạ này. Thế nhưng, ta chưa hẳn đã là thiên hạ đệ nhất.

-Ồ?

Tề Ninh ngạc nhiên hỏi:

-Chẳng lẽ còn có cao thủ lợi hại hơn?

Thu Thiên Dịch nói:

-Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn.

Trầm ngâm một lúc, lão nói:

-Ngươi từng nghe qua Vạn Độc Quật của Nam Cương chưa?

-Vạn Độc Quật?

Tề Ninh cau mày nói:  -Cái tên này rất uy phong.
 

Thu Thiên Dịch nói:  -Vạn Độc Quật của Nam Cương có nguồn gốc cổ xưa , nó là môn phái hạng nhất ở Nam Cương, các đời chủ nhân của Vạn Độc Quật đều được gọi là Cổ Vương, ai cũng là nhân vật lợi hại cả. Cho tới nay, Vạn Độc Quật của Nam Cương và Ngũ Độc Môn của Tây Xuyên được xem là hai môn phái dùng độc giỏi nhất thiên hạ. Nếu nói tới dùng độc, không thể không nhắc tới hai môn phái này. Có điều, gần trăm năm nay, Ngũ Độc Môn từ từ sa sút, đã sớm không theo kịp Vạn Độc Quật, có điều trước giờ Vạn Độc Quật chỉ hoạt động ở Nam Cương, cho nên Trung Nguyên biết rất ít về bọn họ.
 

-Độc Vương quen biết người của Vạn Độc Quật?

Tề Ninh hỏi.

Thu Thiên Dịch nói:

-Đã từng quen biết, có điều quan hệ không sâu. Người của Vạn Độc Quật luôn làm chuyện lén lút, không hề phân biệt thiện ác, tính tình lại rất dở hơi, cho nên lão phu không muốn tiếp xúc với bọn họ.

Tề Ninh hỏi:

-Độc Vương, nói tới Nam Cương, ta đột nhiên nhớ tới trước đó có người từng nói với ta. Dường như Nguyên Đấu Cung từng hùng bá võ lâm ngày xưa có một nhánh chính lưu lạc tới Nam Cương, không biết Độc Vương có biết không?

-Nguyên Đấu Cung?

Thu Thiên Dịch nhìn chằm chằm Tề Ninh, lão hỏi:

-Thằng nhóc ngươi cũng biết Nguyên Đấu Cung? Hắc hắc, xem ra đúng là lão phu đã xem thường ngươi, ngươi biết không ít đó.

Nghĩ một hồi, lão lắc đầu, nói:

-Nguyên Đấu Cung đã biến mất từ lâu, lão phu chỉ nghe nói năm xưa Nguyên Đấu Cung nội loạn, đúng là có một nhánh lưu lạc tới Nam Cương, cũng từng xưng hùng ở Nam Cương một thời. Nghe nói, khi tranh bá Nam Cương, nhánh Nguyên Đấu còn sót lại này có tranh chấp với Vạn Độc Quật.

m0ngv0ngan95 Chú ý Hồ sơ của tôi Thiết lập chung Thoát »

uyện Tiên hiệp - Kiếm hiệp - Huyền huyễn cệhn LCịộcnhg  sđửồn -g QuâHno sạựt độngC Dóiễ gnì  đmànới? Liên kết Nhanh TìmX kui:ế 2m,4 n9â0ng ca  Y Xuân Thu Cẩm Y Xuân Thu (từ 501 đến hết) Trang 8 của 108 Đầu tiên ... 6 7 8 9 10 18 58 ...
 

501 đến hết)

Cuối

Công cụ Chủ đề Tìm Chủ đề ĐáKnếht  gqiáu ảC h7ủ1  đđềến 80H icểủn at h1ị07
 

 

0.16548 sec| 2455.703 kb