"Sợ cái mẹ gì! Mày không nghe cái tên nhà giàu ngu ngốc nói lúc hắn vào thành hả, Chiến Minh và bang Long Hổ đang đánh Boss dã ngoại, người đang không đủ, cho nên hắn muốn đi tìm vài người tới. Nói cách khác, còn tiếp tục hao tổn như vậy nữa, Chiến Minh, bang Long Hổ và Boss dã ngoại sẽ đều bị thiệt, lúc đó cơ hội của chúng ta cũng sẽ đến. Còn về đánh được Boss dã ngoại có kinh nghiệm với cả ban thưởng gì gì đó, thì tự dựa vào bản lĩnh của mỗi người đi. Hơn nữa, những người chơi chúng ta ở đây, kỳ thật còn nhiều hơn cả người ngựa của Chiến Minh và bang Long Hổ cộng lại."

Thật đúng là vậy, từ sau khi trong thành Aris có tin đồn phong phanh rằng hai công hội lớn Chiến Minh và bang Long Hổ đang liên hiệp đánh Boss dã ngoại, thế là những người chơi rãnh rỗi biến thành cái đuôi lớn toàn người với ngựa này. Hơn nữa còn không chỉ có như thế, bọn họ còn hô hào bằng hữu, còn có những người chơi đang ở nơi khác đến, với ý định thử vận may, nhặt mấy món hời, nếu thực sự không nhóm được cái gì thì tận mắt thấy Boss dã ngoại cũng được rồi. Đương nhiên, số đông vẫn là muốn vớ được chút béo bở gì đó từ trên người Boss dã ngoại, cho dù là da hay lông đều được.

Nghe tên người chơi lúc nãy nói như vậy, trong lòng mọi người ai cũng sối nổi tán đồng rồi, chút e ngại mới vừa nãy cũng lặng lẽ biến mất.

Đúng vậy, dưới sự hợp lực công kích của hai công hội lớn, Boss dã ngoại đang liều giết cũng chỉ để kéo dài hơi tàn. Đến lúc đó lại xông vào lại chả nhặt được cái gì đó béo bở? Quá vi diệu, quá ngon.

Thời gian dần qua, mây đen đằng xa kia bắt đầu tan, gió cũng ngừng, đám người trở nên thưa thớt, chỉ còn lại vài mống lẻ tẻ, mà ánh mắt của lũ người chơi rãnh rỗi trông càng lúc càng tham lam...

Bỗng nhiên một tên người chơi rãnh rỗi bắt đầu bước một bước về phía trước, ngay sau đó một đám người chơi không chịu yếu thế cũng đi về phía bang Long Hổ và Chiến Minh, bước chân chậm rãi trở nên càng ngày càng dày, cuối cùng trở thành chen lấn nhau chạy về phía trước.

Lúc này ai cũng muốn ôm hời trước người khác, ánh mắt nhìn chiến trường như nhìn đống vàng, bước chân chạy đến càng kịch liệt hơn. Nhưng không ai biết, thứ đang chờ đợi bọn họ phía trước lại không phải là món hời gì cả...

...

Thời gian qua đi, hai NPC chém giết cũng xong, chiến trường rốt cục cũng đã yên tĩnh trở lại, Hào Đại Bàn kinh hãi nhìn cột HP không còn sót lại bao nhiêu của mình, chậm rãi di chuyển cái khiên lớn của mình sang một bên, nhìn về phía trước...

Sau cuộc càng quét của sấm chớp bạo liệt và búa lớn tàn bạo, người ngựa hai công hội lớn cứ thế bị vọt còn hai ba con mèo con, vô cùng đáng thương.

Mà kia hai tên sát thần NPC vẫn đứng sừng sững giữa chiến trường như cũ, vô cùng oai phong, làm cho Hào Đại Bàn sợ run mất mật.

Làm sao bây giờ? Tiếp tục xông lên tấn công hai con quái vật này để kéo dài thời gian cho Phàm ca?

Thế nhưng nhìn quân số tên trận hiện giờ, đoán chừng sống không nổi nửa phút nữa là...

Hào Đại Bàn bị hai tên NPC này giết đến sợ luôn rồi.

Trong Chiến Minh, cậu cũng không phải là lính già thuần chủng gì, chỉ cần đánh cho sướng là được rồi, hoàn toàn không cần kiêng dè gì. Thế nhưng, Hào Đại Bàn rất sợ chết, dù là ở trong game, hắn cũng không muốn làm vật hi sinh vô nghĩa.

Ngay thời điểm Hào Đại Bàn đang do dự bất an, sau lưng bỗng nhiên vang lên một tiếng hô to: "Boss dã ngoại đâu rồi?"

Hào Đại Bàn quay người lại nhìn thì phát hiện không biết từ chỗ nào chui ra một đám người chơi, đang dò dò xét xét giữa sân.

Những thành viên còn lại của công hội Chiến Minh thành viên của bang Long Hổ thành viên cũng mơ mơ hồ hồ với tình hình trước mắt. Thế nhưng, Hào Đại Bàn lại phản ứng rất nhanh, trong lòng thầm khen một câu, Phàm ca, anh được lắm!

Người khác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng Hào Đại Bàn là người lớn lên cùng Tiêu Phàm từ nhỏ tất nhiên sẽ hiểu được, nói thế nào thì nói, cậu cũng là một người có một đống suy nghĩ xấu trong bụng, chả khác gì Tiêu Phàm.

Thế là Hào Đại Bàn đổi lại thành dáng vẻ nhát gan, chỉ vào O'Sullivan và Buck trong sân, nói: "Boss dã ngoại, là... là... Hai người hắn ta, bọn hắn cũng chỉ còn dư lại một chút máu thôi."

Những người chơi rãnh rỗi kia nghe xong thì đồng loạt nhìn về phía O'Sullivan và Buck trong sân. Sau đó thấy được cây búa to lớn màu đen lạnh lẽo của Buck và pháp trượng được chế tác vô cùng tinh tế của O'Sullivan, ánh mắt lập tức sáng rực cả lên.

Quả nhiên không sai, công hội Chiến Minh và bang Long Hổ thật sự đang đánh Boss dã ngoại. Mà hơn nữa, vũ khí của Boss dã ngoại chỉ cần nhìn bề ngoài đã biết đây là thứ tốt rồi!

Thật sự là nên cảm ơn tên béo vừa nhác như thỏ đế vừa ngốc hết chỗ nói này mới được. Nếu không phải cậu ta sợ chết, để lộ tin tác chiến của nội bộ công hội bọn hắn ra thì chúng ta còn không thể xác định Boss dã ngoại đang ở chỗ nào ấy chứ. Dù sao Boss dã ngoại lần này là hình người, mà Boss hình người thường là biểu tượng của cực phẩm đó nha!

Có điều, cảm ơn tên béo là chuyện của sau này. Bây giờ phải lợi dùng lúc máu Boss dã ngoại không còn nhiều, Chiến Minh và bang Long Hổ lại bị Boss dã ngoại đánh cho tơi tả, mình phải tranh thủ thời gian ra tay nhanh mới được!

Thế là những người chơi rảnh rỗi này không hẹn mà cùng quơ lấy vũ khí, những đôi mắt loé lên ánh đỏ tham lam xông lên tấn công O'Sullivan và Buck.

Còn tên béo "vừa ngốc hết chỗ chê vừa nhát như thỏ đế", nhân lúc người khác không chú ý, đã chạy mất dép từ lâu rồi.

Hào Đại Bàn chạy trốn không phải là không kéo dài thời gian cho Tiêu Phàm, mà là bởi vì cậu mà ở chỗ này nữa thì có thể bị chết rất thảm, lý do chết là bị người chơi khác vây đánh.

Nghĩ vậy, Hào Đại Bàn khôn lỏi chọn chuồn đi trước...

O'Sullivan và Buck vất vả mới diệt hết được thành viên của công hội Chiến Minh và bang Long Hổ, nhưng thoáng cái lại xuất hiện thêm một đống người nữa xông đến giết mình, trong lòng cảm thấy cô cùng phiền phức. Nhớ đến Aina không biết đã chạy đi đâu, O'Sullivan càng thêm nóng nảy, thế là gã lại giơ cao pháp trượng của mình lên, hô to một tiếng: "Lũ sâu kiến đáng chết! Chết hết cho ta!"

Ngay lúc những người chơi nhàn rỗi cười thật hưng phấn, nguyên tố trong không khí lại lần nữa trở nên tàn bạo...

Hào Đại Bàn quay lại nhìn mảnh trời bị mây đen bao phủ, cứ có cảm thấy kinh hãi không thôi, sau đó lập tức tăng tốc chạy, chợt ngẫm lại, cái cơ thể linh hoat như này thật đúng là không giống một tên béo chút nào...

Mà đổi sang bên kia, đám người chơi rãnh rỗi sau khi xông về phía O'Sullivan và Buck đã hoàn toàn thay đổi, xông tới đổi thành chạy trốn hết cả, và những ánh mắt tham lam cũng biến thành nỗi sợ hãi tột cùng.

Có lầm không thế, chỗ nào giống Boss dã ngoại đánh để kéo dài hơi tàn chứ?

Đây chính là hai con quái vật có thực lực đáng sợ đó!

Rốt cuộc là tên người chơi ngu ngốc nào khơi mào cuộc chiến với hai con quái vật này thế?

Với cả, hai công hội Chiến Minh và bang Long Hổ mới nãy rốt cuộc là đang làm cái gì?

Hai công hội này không phải là trúng tà rồi tổ chức hoạt động tự sát tập thể đấy chứ!

...

Sau khi đám người chơi rãnh rỗi được "tiếp xúc thân mật" với O'Sullivan và Buck, cuối cùng cũng đã phát hiện chuyện này có gì đó sai sai. Hai con "Boss dã ngoại" này hoàn toàn không giống một cục thịt mỡ ngon lành chút nào, ngược lại giống một cục xương khó gặm hơn nhiều.

Đám người chơi rãnh rỗi lúc đầu còn ôm suy nghĩ kiếm đồ ngon, xông lên định hỗn một đòn cuối cùng, nào ngờ mình chỉ bị pháp thuật và vũ khí của "Boss dã ngoại" cọ một cái đã đi đời nhà ma rồi. Đến khoảnh khắc HP về không rồi, khuôn mặt ai nấy đều mang theo vẻ khó tin.

Nhìn thấy đám người chơi xông vào bị hai con "Boss dã ngoại" thẳng tay diệt như diệt cỏ, mấy người chơi theo sát phía sau bắt đầu do dự. Rối rít dừng bước, anh nhìn tôi tôi nhìn anh.

Nhưng O'Sullivan đang nổi khùng cũng sẽ không vì vậy mà dừng tay, sấm chớp đùng đùng lại xuất hiện như muốn lấy mạng người ta. Thế là mấy tên người chơi rãnh rỗi thoáng cái đã bị đánh thành tro bụi.

Ngay sau đó, đám chơi này cũng không thể bình tĩnh được nữa. Lúc trước, bọn họ chỉ muốn đến kiếm ít món gì đó béo bở mà thôi, ai mà đoán được lại xui xẻo đến thế, từng người từng người vội vã xoay người bỏ chạy, kêu cha gọi mẹ tán loạn.

Nhưng mây đen trên trời không biết từ lúc nào đã bao trùm cả một vùng, mấy cột sấm sét đánh xuống ầm ầm, chiến trường thoáng cái đã biến thành một tấm lưới điện nối trời đất. Đám người chơi rảnh rỗi đã hoàn toàn bị bao phủ trong vùng ánh sáng xanh thẳm này...

Tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang lên, thoáng cái đã trở nên yên tĩnh.

"Đáng chết, chỉ là bầy kiến cỏ thôi mà cũng dám làm chúng ta làm trễ nải thời gian lâu đến vậy!" O'Sullivan sau nhiều lần thi triển pháp thuật cao cấp là Lôi Đình Phong Bạo thì có vẻ đã hơi mệt: "Buck, chúng ta đuổi theo đi. Nếu để Aina vào trong thành thì nhiệm vụ lần này của chúng ta cũng thất bại ngay lập tức. Nhiệm vụ lần này thất bại, đối với ta cũng không quá quan trọng, nhưng mà ngươi... Ngươi muốn làm lại kế hoạch của Thị tộc Chiến Viêm lần nữa thì đoán chừng không có hi vọng đâu...."

Nghe thấy O'Sullivan nói vậy, Buck không nói hai lời, lập tức nhấc chân chạy về phía thành Aris.

O'Sullivan thấy Buck gấp gáp thì cười khinh bỉ: "Mãng phu cũng chỉ là mãng phu mà thôi."

Song Túc Phi Long bị Lưu Manh Đòi Nợ ám sát cũng đồng nghĩa với việc O'Sullivan đã mất đi phương tiện đi lại, mà lại O'Sullivan là một Shaman nên tất nhiên tốc độ chạy sẽ không nhanh bằng Buck vốn là một chiến sĩ, nhưng cũng không có nghĩa là O'Sullivan không có cách nào đi đường.

Tay trái O'Sullivan thò vào trong tấm áo choàng rộng thùng thình lục lọi một hồi, rút ra một tấm bùa hộ mệnh có hoa văn vô cùng huyền ảo...

Tiểu Thần Hành Phù là bùa hộ mệnh có thể lợi dụng nguyên tố gió để lập tức tăng tốc độ di chuyển lên trong một khoảng thời gian nhất định. Nhưng tốc độ di chuyển được tăng lên này chỉ thích hợp dùng để đi đường, không thích hợp dùng trong chiến đấu. Bởi vì một khi người sử dụng bị người khác công kích, nguyên tố gió mà bùa hộ mệnh tụ lại sẽ bị tiêu tan trong nháy mắt và bùa hộ mệnh cũng sẽ hoàn toàn mất đi hiệu quả tác dụng. Có điều, lấy nó để nhanh chóng truyền tin tình báo trên chiến trường cũng không tồi. Thế nên tất nhiên người chơi có thể dùng nó để đi đường.

Tiểu Thần Hành Phù thuộc về loại sản phẩm luyện kim vô cùng hiếm có, có tiền cũng không mua được. O'Sullivan vất vả lắm mới kiếm được một tấm từ tay mấy tên hắc thương xảo quyệt, bây giờ lại lôi ra dùng để đuổi theo Aina chạy trốn làm cho O'Sullivan có hơi đau lòng.

Nhưng cũng chẳng còn cách nào, Song Túc Phi Long đã bị mấy tên mạo hiểm kia ám sát, chỉ dựa vào tốc độ di chuyển chậm rì của mình thì đoán chừng là không đuổi kịp mất.

Cho nên, hiện tại chỉ có thể dựa vào tấm Tiểu Thần Hành Phù này.

O'Sullivan trực tiếp vận chuyển sức mạnh nguyên tố vào trong Tiểu Thần Hành Phù. Tiểu Thần Hành Phù lập tức khởi động, nguyên tố gió bắt đầu quanh quẩn giữa hai chân O'Sullivan, thổi phần phật áo choàng của gã, mà sau khi nguyên tố gió tụ lại bên chân O'Sullivan, Tiểu Thần Hành Phù cũng hóa thành tro bụi tan theo làn gió.

0.18587 sec| 2442.039 kb