[Món Ăn Quyến Rũ] cũng là một loại kỹ năng hồi phục, chỉ là người muốn hồi phục phải có thêm động tác là ăn, mà không chỉ vậy, kỹ năng này khác biệt với kỹ năng hồi phục thông thường, đó chính là thời gian hồi chiêu khá dài.
Thế nhưng mà cũng may, lượng hồi phục khá mạnh, chỉ cần ăn đã có thể hồi phục 30% HP, còn có thêm một loại buff nữa, nếu không thì kỹ năng này sẽ trở thành một kỹ năng rác rưởi.
Tiêu Phàm lại còn lo lắng một chuyện, đó chính là thức ăn được tạo ra ngẫu nhiên của kỹ năng [Món Ăn Quyến Rũ] này, dựa theo đặc tính bẩn bựa của series kỹ năng Sở Trường Thân Sĩ này, thật sự không biết có xuất hiện thứ đồ gì kỳ quái hay không.
Còn điều kiện sử dụng kỹ năng đó chính là cần dụng cụ che đi ánh mắt của người khác, làm cho Tiêu Phàm nhớ tới [Bộ Đồ Đưa Thức Ăn] của mình vừa rút tới gần đây, thật sự là không nghĩ tới nó có thể phát huy tác dụng nhanh như vậy.
Sau khi [Món Ăn Quyến Rũ] xuất hiện thì [Sở Trường Thân Sĩ] còn chưa kết thúc...
[Hệ thống: Bởi vì "Sở Trường Nội Trợ" và "Sở Trường Thân Sĩ" đều tới cấp D, thỏa mãn điều kiện mở khóa kỹ năng "Nhất Cán Nhị Tịnh", kỹ năng "Nhất Cán Nhị Tịnh" đã mở khóa.]
[Kỹ năng: Nhất Cán Nhị Tịnh]
[Loại kỹ năng: chủ động]
[Hiệu quả: khi trên người có đồ làm vệ sinh mới có thể dùng, lập tức xóa toàn bộ hiệu quả khống chế và debuff trên người người chơi, hiệu quả của "Nhất Cán Nhị Tịnh" là tuyệt đối, thời gian hồi chiêu: 5 phút]
[Tiêu hao: 50 mị lực]
[Điều kiện mở khóa: Đồng thời có được Sở Trường Thân Sĩ và Sở Trường Nội Trợ tới cấp D]
[Ghi chú: quét sạch buồn phiền!]
...
[Nhất Cán Nhị Tịnh], tên kỹ năng này rất đơn giản, hiệu quả lại rất bá đạo.
Nếu là kỹ năng có phán định là tuyệt đối, đã chứng minh [Nhất Cán Nhị Tịnh] có thể xóa bỏ tất cả hiệu quả khống chế và debuff trên người mình, đó là một kỹ năng chiến đấu rất tốt, chỉ là điều kiện sử dụng kỹ năng này lại làm Tiêu Phàm cảm thấy đau "bi"...
Tại sao lại phải có một đồ làm vệ sinh mới có thể sử dụng?
Chẳng lẽ muốn mình cầm theo cái chổi lên chiến trường sao?
Được rồi, vì hiệu quả của kỹ năng, ta nhịn.
...
Thế nhưng khi Tiêu Phàm nhìn vào cây chổi trong tay mình, vẫn cảm thấy có hơi xui xẻo.
Tại sao khi mình quét rác lại xuất hiện cái kỹ năng này? Chẳng lẽ hành vi của mình cũng ảnh hưởng tới điều kiện sử dụng của kỹ năng sao?
Nghĩ tới đây, Tiêu Phàm liền đưa cái chổi cất vào trong ba lô, dù sao cũng quét xong rồi, cầm cái chổi để làm gì nữa!
Hắn cũng không muốn lại xuất hiện thêm một kỹ năng liên quan tới dọn dẹp vệ sinh nữa, nếu như vậy thì chẳng lẽ mình trở thành người chơi sinh hoạt sao?
Đúng lúc này, Tiêu Phàm lại nhận được một tin tức nhắc nhở từ hệ thống...
Khi dùng [Sách kỹ năng: Trận] đã động tới [Sở Trường Thân Sĩ], sau đó [Sở Trường Thân Sĩ] cũng quá sôi nổi rồi, chỉ một lát mà đã sinh ra hai kỹ năng là [Món Ăn Quyến Rũ] và [Nhất Cán Nhị Tịnh], chẳng lẽ bây giờ lại thêm một cái nữa sao?
Ngươi đã cố gắng như vậy thì ta cũng không từ chối, dù sao kỹ năng càng nhiều càng tốt, để ta xem lần này là kỹ năng gì?
[Nhắc nhở từ hệ thống: kỹ năng "Cảm Giác Nguy Hiểm" đã cảnh báo ngài!]
...
Cảm giác nguy hiểm?
Cái kỹ năng này là sao?
Ta có cái kỹ năng này sao?
À, đúng rồi, sau khi mình bị mất ý thức trong giải thi đấu thì ngoại trừ [Túy Tiên Vọng Nguyện Bộ], [Ngự Kiếm Thuật] và [Kim Tằm Thoát Xác] thì ta cũng có thêm cái kỹ năng này nữa.
Thế nhưng nó là kỹ năng bị động, phần giới thiệu của kỹ năng cũng đã nói rõ, nếu có một sự nguy hiểm không biết sắp xảy ra thì nó sẽ cảnh báo cho người chơi, cho nên Tiêu Phàm cũng không để ý tới nó lắm.
...
Khi đánh boss phó bản trấn Bàn Thạch thì nó cũng không nhắc nhở hắn lần nào, tại sao khi mình ở phòng bếp làm việc vặt mà nó lại cảnh báo? Chẳng lẽ nơi này có nguy hiểm gì sao?
Tiêu Phàm thực sự không biết tại sao mình lại nhận được sự cảnh báo này, nơi này là phòng bếp, cũng không phải nơi hoang dã, làm sao có thể có nguy hiểm được?
Ngay khi Tiêu Phàm vẫn không nghĩ ra cái gì thì có thêm một tin tức từ hệ thống nữa, trả lời sự nghi ngờ trong lòng hắn...
[Nhắc nhở từ hệ thống: Ngài đã bị người chơi: Lưu Manh Đòi Nợ đập "Muộn Côn", choáng 2 giây.]
Não sau của Tiêu Phàm bị đau, hắn giật mình, tên đạo tặc này từ đâu tới? Tại sao muốn công kích ta?
Trong khi Tiêu Phàm kinh ngạc vì bị đập choáng thì có thêm hai người áo đen chui ra, cầm một miếng vải rách nhét vào miệng Tiêu Phàm, sau đó lấy một cái dây thừng từ trong ba lô trói chặt Tiêu Phàm lại, sau đó Tiêu Phàm bị một cái bao tải trùm vào.
Lúc này, Tiêu Phàm lại càng kinh sợ hơn!
Có đùa hay không vậy? Ở trong game, mình lại bị người khác bắt cóc trùm bao tải sao?
Mà động tác của bọn này lại quá thông thạo rồi, chỉ mất hai giây đã bịt miệng ta, thêm cả trói chặt và trùm bao tải nữa, trong thực tế nhưng kẻ này làm cái gì đây?
Tiêu Phàm đang giãy dụa ở bên trong bao tải, miệng chỉ có thể rên rỉ vài tiếng nhỏ bé mà thôi.
Lúc này hắn cũng hơi hối hận vì đã ném cây chổi vào ba lô, nếu bây giờ có cây chổi thì mình sẽ có thể dùng [Nhất Can Nhị Tịnh] để không bị choáng, như vậy thì sẽ không bị bọn này trói chặt rồi bắt cóc đi.
Còn có một điều nữa, Tiêu Phàm không nghĩ ra, chẳng lẽ game "Tân Sinh" này cũng có thể làm cho người chơi biết cảm giác bị bắt cóc là thế nào sao?
Đáng tiếc rằng không có người nào có thể trả lời hắn, Tiêu Phàm chỉ có thể tự mình cảm nhận.
Lúc tên Lưu Manh Đòi Nợ thực hiện “Hành động bắt cóc Tiêu Phàm” thì rất căng thẳng. Bởi vì những gì gã phải làm trong chuyện lần này đều là những phần quan trọng, không thể để bất cứ một sai lầm nào được xảy ra.
Sau khi tên Lưu Manh Đòi Nợ tiến vào trong trò chơi, gã nghe theo lời vị quân sư đa mưu túc trí của Long Hổ bang chuyển nghề thành một tên ăn trộm. Sau khi gã chuyển nghề thành ăn trộm rồi mới biết bản thân đang bị tên Quân Sư Xấu Bụng này hãm hại.
Bởi vì những việc gã phải làm trong đội chẳng khác gì bia đỡ đạn cả. Nhưng việc vô cùng nguy hiểm bọn họ đều đẩy cho gã làm. Bởi vì gã là ăn trộm duy nhất trong đội, biết lén lút di chuyển.
Mục tiêu của lần hành động này rất nguy hiểm. Đó là “Lich king” Mệnh Phàm danh tiếng đang lên trong trò chơi này. Hôm chung kết “Tân sinh” PK lần trước, Lưu Manh Đòi Nợ có ngồi ở trên khán đài xem, đến bây giờ gã vẫn nhớ rõ một kiếm cuối cùng của Tiêu Phàm làm người xem hồi hộp kia.
Cho nên trong lòng Lưu Manh Đòi Nợ núp trong bóng tối lại càng căng thẳng. Trong kế hoạch lần này, việc hắn ta phải làm là lặng lẽ tiếp cận tên “Lich king” Mệnh Phàm nguy hiểm này, nhân lúc hắn không để ý ra tay sử dụng kỹ năng [Muộn côn], khống chế hắn trong vòng hai giây.
Chỉ cần gã có thể khống chế được Tiêu Phàm trong vòng hai giây thì nhiệm vụ lần này cơ bản thành công rồi.
Bởi vì sau đó hai người Bạch Diện Thư Sinh và Đại Ca Cầm Đầu sẽ cùng nhau xuất hiện khống chế Mệnh Phàm, bắt hắn đi.
Cho nên lần hành động này thành công hay thất bại là phụ thuộc vào gã, Lưu Manh Đòi Nợ cảm giác được trọng trách trên vai gã rất nặng, áp lực rất lớn.
Ngay lúc Lưu Manh Đòi Nợ sắp đến gần Tiêu Phàm, bỗng nhiên Tiêu Phàm nhướng mày, biểm cảm của hắn có vẻ hơi nghi ngờ.
Tiêu Phàm như thế khiến cho Lưu Manh Đòi Nợ giật mình, chẳng lẽ mình bị hắn phát hiện rồi sao?
Thế nên Lưu Manh Đòi Nợ một là không làm, nếu đã làm thì không thể dừng lại, gã trở nên ác: [Muộn côn]!
Gã đã nghĩ rằng Mệnh Phàm sẽ né tránh theo bản năng, ai ngờ tên Mệnh Phàm này lại đứng yên một chỗ, ngoan ngoãn trúng chiêu!
Sau đó mọi thứ tiến hành vô cùng thuận lợi, Mệnh Phàm bị Đại Ca Cầm Đầu và Bạch Diện Thư Sinh nhét vào bao tải vác trên vai.
…
Quân Sư Xấu Bụng nhìn thấy bao tải thành quả chiến đấu, trong lòng gã vô cùng hài lòng, có vẻ như vận may của bọn họ hôm nay không tệ. Không chỉ có Tiểu Miêu đáng yêu giúp bọn họ thu hút sự chú ý, giúp cho gã có thời gian rảnh để trông chừng nhóm của Lưu Manh Đòi Nợ. Hơn nữa ngày hôm nay Mệnh Phàm tự nhiên lại giống như một tên ngốc vậy, để cho Lưu Manh Đòi Nợ đánh ngã chỉ bằng một gậy. Điều này khiến Quân Sư Xấu Bụng cảm thấy những hành động của bọn họ trong hôm nay giống như có thần trợ giúp vậy.
…
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo