Tiêu Phàm vốn cho là mình khó có được nhàn hạ, có thể một thâm một mình mà lên đường, thật sự không nghĩ đến giờ đây lại xuất hiện thêm một con mèo.
À, không, hiện tại chắc phải xưng là Tom Cruise.
Mỗi lần nghĩ tên tên gọi của con mèo này, Tiêu Phàm liền không kìm được mà nhổ nước bọt, con mèo này thật sự không biết ngượng.
Thực ra không biết ngượng còn là chuyện bình thường, Tom Cruise còn là thần phiền phức...
"Xúc... Mệnh Phàm, ta đói bụng - meo ~"
"Xúc... Mệnh Phàm, ngươi rốt cuộc là có gì ăn không, nếu có thì mau mang ra hiếu kính với bổn miêu - meo ~"
"Xúc... Mệnh Phàm, ngươi biết không, ngươi để ta đói bụng đến như vậy chính là ngược đãi mèo đó, ngươi sẽ trở thành tội nhân của toàn thế giới - meo ~"
...
"Meo cái đầu mày! Tom Cruise, lúc mày gọi tao, làm ơn đừng thêm cái tiền tố "Xúc" vào được không, cái này mà người ta nghe thấy sẽ cảm thấy rất thảm, điềm xấu đó có biết không! Còn có tao đã sớm nói rồi, trên người tao giờ không có cái gì, mày phải nhẫn nại một chút, đợi đến lúc đến thành Antequera sẽ mua cho mày, cho nên tao xin mày đừng có lại lên tiếng làm phiền tao, còn nữa, mày đừng luôn luôn bò trên người tao như vậy!"
Tiêu Phàm nói xong liền trực tiếp đưa tay qua đỉnh đầu mình một cái, một đám lông mượt mà bị Tiêu Phàm kéo xuống từ trên đầu, bỗng nhiên ném một cái xuống đất!
Khi Tom Cruise rơi xuống đất, cái đuôi sờ nhẹ qua mặt đất, lăn một vòng, thuần thục xóa bỏ hết lực khi bản thân rơi xuống, nhẹ nhàng đứng lên lần nữa: " Nhưng nếu ta không có đồ ăn, đi đường sẽ cảm thấy mệt mỏi - meo ~"
Tom Cruise nói xong, chân trước trèo lên ống quần Tiêu Phàm lần nữa, bò về hướng đỉnh đầu của Tiêu Phàm, nó làm vậy để Tiêu Phàm cảm thấy sụp đổ...
Tom Cruise là một con có thể "miễn dịch" với hệ thống hạn chế động vật của "Lich King" Mệnh Phàm, trực tiếp vượt rào qua việc cho chủ nhân đặt tên mà tự mình đặt cho mình một cái tên, không chỉ như thế, điều àm làm cho Tiêu Phàm cảm thấy phiền toái nhất, chính là con mèo này lại có thể tự do ra vào chuồng thú cưng, mà con mèo Tom Cruise mới sinh này căn bản không muốn về ngủ tại chuồng thú cưng, cho nên Tiêu Phàm chỉ có một cách là phải mang nó theo.
Dường như muốn là cho Tiêu Phàm khổ não, Tom Cruise thế mà không muốn đi đường tử tế, muốn được ôm, kiêu ngạo mà muốn Tiêu Phàm ôm nó đi.
Ôm Tom Cruise đi, có lẽ là sẽ có rất nhiều con gái bị ảo tưởng, nhưng Tiêu Phàm cũng không muốn ôm Tom Cruise, dù có là vị diễn viên Hollywood kia, hay là cái trước mắt mình này.
Cho nên Tiêu Phàm nhấc chân tiếp tục đi, căn bản là mặc kệ Tom Cruise, nghĩ thầm nếu mình không ôm nó đi, thì sớm muộn gì nó cũng phải đuổi theo.
Tom Cruise đúng là rất nhanh đã đuổi theo, nhưng hình ảnh đi sau lưng Tiêu Phàm, chỉ là ô thứ nhất trong truyện manga bốn ô mà thôi.
Ô thứ hai, Tom Cruise đã nhào tới ống quần Tiêu Phàm.
Ô thứ ba, Tom Cruise bò tới bờ vai Tiêu Phàm.
Ô cuối cùng, Tom Cruise bò tới đỉnh đầu Tiêu Phàm, híp mắt lộ ra vẻ hài lòng, đung đưa cái đuôi, trêu chọc Tiêu Phàm đang nổi giận đùng đùng...
Tiêu Phàm lại một lần nữa ném đám lông xù khiến người ta cảm thấy ngứa kia rơi xuống đất, nhưng Tom Cruise một lần lại một lần không sợ người khác, lần nữa leo lên đỉnh đầu.
Rốt cuộc thì người có tính kiên nhẫn tương đối kém như Tiêu Phàm cũng từ bỏ giãy giụa, cứ để con mèo này trên đầu của mình một lúc đi, đợi đến khi tới thành Antequera có đồ ăn, nó chắn chắn sẽ nhảy xuống, chờ sau khi ăn no, nó sẽ lập tức về chuồng thú cưng ngủ.
Cứ như vậy, một con mèo không sợ chết cứ chạy đến đỉnh đầu của Tiêu Phàm, tự nhiên dùng đôi giày nhỏ của nó đi dạo trên đầu Tiêu Phàm khiến tóc loạn lên, giống như vương giả mà nhìn xuống phía dưới tuyên bố lãnh thổ của mình "Meo ~"
Bởi vì Tiêu Phàm muốn nhanh chóng đem con mèo đang ở trên đầu mình xuống, bước chân lại càng nhanh hơn, khiến cho người nào đó luôn rình rập sau lưng Tiêu Phàm cho là mình bị phát hiện, trở nên cẩn thận hơn.
...
Mặc dù có thêm chuyện nhỏ của Tom Cruise xen vào giữa, nhưng Tiêu Phàm vẫn không quên mục đích lúc trước của mình là gì.
Học tập ma pháp, giải tỏa giá trị pháp lực đặc thù, trở thành một pháp sư chân chân chính chính!
Nhìn [Sách kỹ năng đánh trận] hoa văn huyền ảo cũ kĩ trong tay mình,
Tiêu Phàm có chút kích động, cấp 31, rốt cuộc mình cũng có thể học được ma pháp thứ nhất trong "Tân Sinh"!
Đối với người bình thường mà nói, được sử dụng ma pháp thật sự là một thử nghiệm vô cùng mới mẻ.
Cho dù là chỉ là phóng thích một hỏa cầu nhỏ, lần đầu tiên thể hiện ma pháp của mình trong "Tân Sinh" thì người chơi cũng đã hưng phấn không thôi, tất nhiên Tiêu Phàm cũng không là ngoại lệ.
Học tập!
...
"Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm tập được kỹ năng [Trận], hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm giải tỏa giá trị đặc thù: Pháp lực" hai cái tin tức ngắn gọn này cũng không giống như suy nghĩ trong lòng của Tiêu Phàm mà đến, cũng không phải là không có tin tức của hệ thống nhắc nhở, chỉ là Tiêu Phàm nhận được liên tiếp tin tức khác biệt hoàn toàn từ hệ thống nhắc nhở...
[Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mệnh Phàm học tập kỹ năng [Trận] thất bại.]
[Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm phát động kỹ năng tiềm ẩn [Thân Sĩ Sở Trường], kỹ năng tiềm ẩn [Khí Tiết Thân Sĩ] được giải tỏa.]
[Hệ thống nhắc nhở: [Khí Tiết Thân Sĩ] đang được tiến hành cải tạo đối với kỹ năng ma pháp [Trận], mời kiên nhẫn chờ đợi...]
[Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng người chơi Mệnh Phàm tập được kỹ năng [Tuyên Ngôn Thân Sĩ].]
...
Học tập kỹ năng [Trận] thất bại?!
Dùng sách kỹ năng để học tập còn có chuyện thất bại? Việc này cũng quá kỳ lạ rồi?
[Khí Tiết Thân Sĩ] ?!
Vì sao mình lại có dự cảm không tốt lắm...
[Tên kỹ năng: Khí Tiết Thân Sĩ]
[Loại hình kỹ năng: Bị động phát động]
[Phẩm chất: Sử thi]
[Hiệu quả: Có thể cải tiến bất kỳ kỹ năng ma pháp nào, căn cứ vào đặc tính của kỹ năng ma pháp nguyên bản, sáng tạo ra kỹ năng càng phù hợp với bản thân, càng có mị lực kĩ năng sở trường thân sĩ.]
[Điều kiện sử dụng: Tiếp xúc với nguyên tố kỹ năng ma pháp bất kì ]
[Điều kiện giải tỏa: truyền thừa chòm Bạch Dương của trận doanh Ác Ma ]
[Ghi chú: Ma pháp? Trò đùa ~ Thân sĩ xưa nay không học ma pháp, cũng không cần ma pháp!]
...
Cái gì đây?! Đây chính là nói sau này mình được loại sách kỹ năng ma pháp, thông qua cái [Khí Tiết Thân Sĩ] này để thay đổi, cuối cũng tất cả đều sẽ biến thành tiêu hoa mị lực của kỹ năng thân sĩ sở trường!?
Ấu mài gót!
Cái này là cái khí tiết kì cục gì vậy!
Ngươi làm vậy chính là bóp chết pháp sư tương lai của "Tân Sinh" từ trong trứng nước, sau đó sẽ chỉ có thể có được một thân sĩ bị ép buộc đến mức méo mó thôi!
Vốn dĩ Tiêu Phàm còn định ma vũ song tu, đi theo con đường ma kiếm sĩ, nhưng bây giờ Tiêu Phàm thấy được kỹ năng này, trái tim tan nát rồi, liệt diễm phong bạo của mình, bão tuyết của mình, thậm chí cả quả cầu lửa nhỏ của mình, tạm biệt...
"Ma pháp? Trò đùa ~ Thân sĩ xưa nay không học ma pháp, cũng không cần ma pháp!"
Tiêu Phàm nhìn cái ghi chú đầy sự kiêu ngạo kia một chút, nghĩ thầm người sáng lập ra thân sĩ sở trường nhất định là một kẻ điên có thiên phú ma pháp là một số không, nếu không phải vì vì sao lại để lại một cái kỹ năng [Khí Tiết Thân Sĩ] gây tổn hại nặng nề cho đời sau như thế.
Giấc mơ trở thành ma pháp sư đã bị kỹ năng kiêu ngạo vô cùng bá đạo [Khí Tiết Thân Sĩ] đập nát tan tành, Tiêu Phàm cũng không thể liên tục tích tụ nữa, suy cho cùng cũng phải sống tiếp.
Không còn hy vọng vào giá trị pháp lực nữa rồi, nhưng mình ngoài giá trị mị lực vẫn còn có giá trị chân khí, tuy hiện tại chân khí chỉ còn 100 điểm nhưng cũng là chân khí, Tiêu Phàm thầm an ủi bản thân mình.
Hệt như vậy, [Trận] cũng không còn nữa, nhưng không phải đã nói thông qua [Khí Tiết Thân Sĩ] đã cải tiến rồi sao, chẳng qua Tiêu Phàm nhìn thấy mấy chữ “kỹ năng sở trường thân sĩ cải tiến càng có thêm mị lực” liền cảm thấy thấp tha thấp thỏm.
[Tuyên Ngôn Thân Sĩ]? Sao nghe tên lại cảm thấy so với kỹ năng ban đầu [Trận] hoàn toàn không liên quan gì tới nhau? Nhưng mong là thuộc tính của nó đủ mạnh một tí.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo