Chiến đấu vô cùng căng thẳng, hiện tại bất luận trong sân là ai, chỉ cần nhúc nhích một chút thôi cũng trở thanh tín hiệu bắt đầu cuộc chiến.
Lúc này, rốt cục đã có người làm ra động tác phá vỡ sự bình tĩnh này nhưng trận đấu vẫn chưa bắt đầu bởi vì người lên tiếng chính là Thái Thập Tam…
“Em đối với anh tốt như vậy, sau khi cởi trói cho anh, việc đầu tiên anh làm chính là rút vũ khí ra hung ác chĩa vào em sao.”
Thái Thập Tam nhìn thẳng vào hai mắt Tiêu Phàm, trong mắt đầu đau khổ, hai mắt u oán khiến cho lòng Tiêu Phàm không khỏi mềm đi một chút…
Bạn đã từng thấy oán phụ chưa?
Tiêu Phàm chưa từng nhìn thấy.
Nhưng hắn có thể chắc chắn ánh mắt của Thái Thập Tam lúc này cũng không khác lắm với ánh mắt của một oán phụ.
Đàn bà đúng là sinh vật giỏi diễn tả tình cảm của mình, những oán giận sâu đậm trong mắt Thái Thập Tam khiến lòng Tiêu Phàm mềm nhũn, trạng thái chiến đấu căng thẳng cũng đột nhiên giảm hẳn xuống, đột nhiên hắn có cảm giác mình giống như mình đang thiếu nợ Thái Thập Tam vậy.
Nhưng mà Tiêu Phàm nhanh chóng hồi lại tinh thần, lại siết chặt thanh Frostmoure đang tỏa ra khí lạnh trong tay.
...
Rốt cuộc oán khí lớn như vậy của cô nàng Thái Thập Tam này ở đâu ra vậy chứ? Thời gian hắn và cô ta tiếp xúc còn chưa uống được một ly trà, giờ cô nàng này lại nhìn hắn giống như người vợ nhìn người chồng đã ruồng bỏ mình vậy, hắn cảm thấy thật sự rất oan uổng!
...
Tâm trạng của Tiêu Phàm nhanh chóng bình thường trở lại, nhưng sự dao động trong nháy mắt đó vẫn bị đôi mắt tinh của Thái Thập Tam nhìn thấy.
Nếu lời nói của cô đã có tác dụng, Thái Thập Tam nói tiếp: "Sao anh có thể như vậy, em tự nhận bản thân là một người không tồi có thể đưa lại cho anh rất nhiều thứ, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền. Em đã lên một kế hoạch tốt cho tương lai như vậy vì anh, anh chỉ cần đồng ý làm người đàn ông của em, em sẽ lập tức phái người đưa anh tới Hồng Kong gặp ba em. Sau đó anh cũng có thể được giao làm đường chủ của Long Hổ Bang, rảnh rỗi thì có thể dẫn anh em tới khu vực của anh kiếm chút phí bảo hộ. Nếu cảm thấy quá chán, anh cũng có thể tới xxx rồi đổi chác vài món súng ống đạn dược với những người bạn bên phía Tam Giác Vàng. Chỉ là đổi súng ống đạn dược thôi nhé, dù bên phía Tam Giác Vàng sản xuất rất nhiều ma túy, nhưng chuyện làm ăn về mảng ma túy này từ trước tới giờ Long Hổ chúng ta không nhúng tay vào..."
Thái Thập Tam nói ra vô cùng tự nhiên, nhưng cô càng nói thì sắc mặt của những người trong Long Hổ Bang đều thay đổi theo, vẻ mặt của Tiêu Phàm cũng bắt đầu ủ rũ, lần này hắn chết chắc rồi.
Không biết Thái Thập Tam thật sự khờ hay là giả ngu mà nói cho hắn biết về mấy tin tức vốn không thể lộ ra ngoài ánh sáng này, hắn hiểu rất rõ giờ hắn đã bị cô ta kéo xuống nước, quan hệ với Long Hổ Bang ngày càng không rõ ràng.
...
"Nhóc con, nghe thấy không?" Lời nói âm hiểm của Quân Sư Xấu Bụng hoàn toàn không giống lúc trước, lần này trong sự âm hiểm còn tỏa ra một luồng sát khí.
"Không có không có, tôi không nghe gì cả, tôi bị bệnh lãng tai, bình thường đều phải có máy trợ thính mới nghe được, những lời vừa rồi, tôi hoàn toàn không nghe thấy."
Tiêu Phàm vội vàng chối bỏ. Đùa sao? Biết những chuyện vừa rồi chắc chắn sẽ phải chết.
"Vậy sao cậu nghe được câu hỏi của tôi?" Ánh mắt của Quân Sư Xấu Bụng nheo lại thành một đường thẳng, nhìn Tiêu Phàm chăm chú, trong ánh mắt hơi lạnh lẽo.
"Ha ha..." Tiêu Phàm lúng túng cười.
"A a..." Quân Sư Xấu Bụng cũng a a đáp lại.
...
"Cười gì hả! Giờ cho mày hai lựa chọn: Một, gả cho chị cả của bọn tao, thành thành thật thật làm "Áp trại tướng công", hai, đợi tới lúc bọn này tìm được địa chỉ nhà mày thì sẽ giết sạch cả nhà mày."
Pháp trượng trong tay Quân Sư Xấu Bụng đột nhiên giẫm mạnh xuống đất, trên thảm cỏ bỗng nhiên xuất hiện một lỗ thủng rất sâu.
Gả? Áp trại tướng công?
Những chuyện này Tiêu Phàm hoàn toàn không để ý, hắn chỉ để ý tới bốn chữ "giết cả nhà mày!".
Trời ơi! Hắc đạo đúng là quá hung tàn! Đáng sợ quá!
Tiêu Phàm muốn bầu không khí bớt căng thẳng hơn: "Tại sao?"
"Tại sao? Mày biết còn hỏi, mày đã biết nhiều chuyện cơ mật của Long Hổ Bang như vậy, chẳng lẽ còn muốn tiêu dao tự tại bên ngoài sao? Bây giờ gả cho chị cả của bọn này chính là đường sống duy nhất của mày."
Quân Sư Xấu Bụng lộ vẻ hung hăng, uy hiếp khiến trong lòng Tiêu Phàm thầm kinh ngạc và sợ hãi. Nhưng hắn cũng nhìn thấy trong mắt vị chị cả Thái Thập Tam đứng sau lưng Quân Sư Xấu Bụng lộ ra một tia giảo hoạt.
Bỗng chốc Tiêu Phàm hiểu ra mọi chuyện, không ngờ ông đây lại bị một thiếu nữ ngực phẳng tính kế?
Hơn nữa còn chơi lớn như vậy, khí thế vô cùng lớn, thông báo những chuyện cơ mật của bang phái để kéo hắn xuống nước, Thái Thập Tam này đúng là một con đàn bà ngực phẳng ác độc!
Nhưng đây không phải là lúc để hắn thầm mắng Thái Thập Tam, hôm nay hắn nên làm gì đây?
Lúc trước Tiêu Phàm có gan tranh cao thấp với Long Hổ Bang là vì hắn biết cãi nhau ầm ĩ trong trò chơi chỉ làm cho hắn mất điểm kinh nghiệm thôi, nhưng hôm nay hắn đã biết quá nhiều, những tên côn đồ hung ác này còn uy hiếp muốn giết cả nhà hắn.
Đây không phải chuyện đùa, mạng người quan trọng!
Hiện tại công nghệ phát triển, chỉ cần những người trong thế giới thật có quyền thế lớn thì chuyện tìm ra địa chỉ của một người bình thường hoàn toàn không phải vấn đề, hơn nữa đối phương còn là bang phái hắc đạo lớn ở Hồng Kong - Long Hổ Bang.
Nếu Long Hổ Bang thật sự điều tra ra địa chỉ nhà hắn, nói không chừng thật sự sẽ có người tới cửa chém chết hắn, nghĩ đến đây, nhịp tim Tiêu Phàm đập nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
"Chúng ta có thể bình tĩnh lại chút được không? Miệng của tôi rất chặt, thủ khẩu như bình, chỉ cần mọi người thả tôi ra, những chuyện hôm nay tôi sẽ làm như không biết, cũng sẽ không nói với bất kỳ ai, tôi có thể thề độc!" Tiêu Phàm giơ ba ngón tay lên, ra vẻ sẽ phát lời thề.
Quân Sư Xấu Bụng thấy vậy thì cười nham hiểm: "Ha ha, người chết mới là kẻ giữ miệng tốt nhất..."
Vừa nói, đám người Long Hổ Bang lại tiếp tục vây quanh người Tiêu Phàm, Tiêu Phàm nuốt nước bọt: "Tự do yêu đương được tôn như thần thánh, bây giờ là thời đại nào rồi, nam nữ tự do yêu đương rồi cần thời gian tìm hiểu lẫn nhau, tục ngũ có câu, dưa hái xanh không ngọt, các anh vội vàng như vậy, ép buộc tạo ra hôn nhân cũng không phải chuyện gì tốt đẹp, có thể sẽ còn làm hại cả hạnh phúc cả đời của chị cả các người đấy!"
Dưới tình hình căng thẳng như thế này, Tiêu Phàm cũng không biết hắn đang nói cái gì. Trước đây dù hắn đã từng đi bán hàng, khả năng ăn nói không tồi, nhưng khả năng ăn nói không thể so sánh với chuyện tình yêu liên quan tới tâm hồn giao thoa này. Dù thế nào thì lúc bán "Đại lực hoàn" cũng không cần có kiến thức về tình yêu và tâm hồn có giao thoa hay không.
Giờ hắn đang ở trong tình huống vô cùng khẩn cấp, chỉ có thể nói lung tung kéo dài thời gian, nói thêm vài câu làm dịu không khí lại, hoặc nói đổi trắng thay đen, ngựa chết nói thành ngựa sống thôi.
Nhưng không ngờ là lại có tác dụng...
"Là thế sao? Chị cả, người trẻ tuổi các chị thích kiểu như vậy sao?" Quân Sư Xấu Bụng nghi ngờ hỏi.
"Không biết nữa, hình như bạn của tôi từng nói, chuyện này cũng khá vui vẻ." Thái Thập Tam nhớ lại.
Tiêu Phàm nhìn Thái Thập Tam, nói thừa, con gái ở cái tuổi này của cô đương nhiên chỉ thích nói mấy kiểu tình cảm cẩu huyết, não tàn rồi.
"Vậy thì tốt, mày nói cần tìm hiểu lẫn nhau đúng không? Vậy tao sẽ cho mày đi tìm hiểu chị cả của chúng ta. Đúng lúc bây giờ bọn tao đang óc một nhiệm vụ sử thi, mày hãy lập một tổ đội với bọn tao rồi cùng hoàn thành đi. Nhân cơ hội này, hai người hãy giúp đỡ, tìm hiểu lẫn nhau, tới khi hiểu rõ rồi thì lập tức kết hôn. Nếu chị cả của bọn tao mà không thích mày thì mày chỉ có con đường chết, rõ chưa? Còn nữa, tuyệt đối không đượng nghĩ tới chuyện chạy trốn, nếu mày dám chạy thì cứ chuẩn bị tinh thần bị Long Hổ Bang truy sát đi."
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo