Long Ngạo Thiên cảm thấy Tiêu Phàm làm người không tệ, rất tinh mắt, biết đạo lý kẻ thức thời mới là trang tuần kiệt, sau khi lấy được lệnh bài công hội liền trực tiếp liên hệ cho hắn, Long Ngạo Thiên rất vừa ý. Tuy nhiên có một điều không hay cho lắm, đối với Long Ngạo Thiên mà nói, cái ID Mệnh Phàm này quá là chói tai. Vì thế, với tư cách là một người bạn của Tiêu Phàm, Long Ngạo Thiên quyết định bỏ vốn để giúp Tiêu Phàm đổi tên trong game, bỏ hai chữ “Mệnh Phàm” này đi, mà tên mới của Tiêu Phàm, Long Ngạo Thiên đã nghĩ xong hộ rồi.
“Triệu Nhật Thiên thế nào? Diệp Lương Thần cũng được đấy, tao cảm thấy rất khí phách, đều rất dễ nghe.”
Sau khi Long Ngạo Thiên thất bại trong việc khuyên bố và ông đổi tên, hắn ta cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Vì thế hắn đã tìm ra phương pháp đền bù nỗi tiếc nuối này, đó là có được một người bạn tên là Triệu Nhật Thiên và Diệp Lương Thần. Mà lúc này, Long Ngạo Thiên lại đánh cái chủ ý này lên đầu Tiêu Phàm...
Nhưng sau khi gioa dịch kết thúc, Tiêu Phàm liền dứt khoát cúp liên lạc với Long Ngạo Thiên, không cho Long Ngạo Thiên có cơ hội tiếp tục nói chuyện với mình, cũng tự mắng thầm trong lòng: “Mẹ nó đồ thiểu năng!”
"Cái gì? Anh đã bán lệnh bài công hội cho thằng ngu Long Ngạo Thiên đó rồi à, chẳng trách tôi vừa rồi còn nghe thấy thông báo rằng Long Ngạo Thiên đã thành lập công hội Ngạo Thiên, hóa ra là do anh đưa cho hắn ta. Anh vẫn luôn ghét hắn cơ mà, tại sao lại còn bán cho hắn?" Khi Hổ Nữu biết được Tiêu Phàm đã bán lệnh bài công hội cho Long Ngạo Thiên thì cô rất kinh ngạc.
"Làm sao có thể ghét hắn ta cơ chứ? Ít người có nhiều tiền như vậy lắm, tôi rất thích hắn ta." Tiêu Phàm thuận miệng mà trả lời.
"Thế nhưng anh cũng có thể bán cho chị đây nha, tôi cũng sẽ không để anh chịu thiệt thòi." Hổ Nữu thầm nghĩ như vậy, lúc đầu cô còn muốn mua giúp Hàn Tiểu Yêu một cái lệnh bài, thế nhưng bây giờ thì hết hi vọng đi.
Mà trước đây, khi Tiêu Phàm còn đang tuyển đồng đội thì mấy người Hổ Nữu đi hạ phó bản mỗi ngày tại trận doanh Tinh Linh, cũng là do tiện tay mà thôi, mục đích chính đó là đi gặp bạn tốt của Hổ Nữu chơi.
"Cô không nói sớm ấy, lúc này tôi đã bán mất rồi, Long Ngạo Thiên cũng đã dùng, không làm gì được nữa cả."
Tiêu Phàm thầm nghĩ, coi như lệnh bài công hội còn chưa bán đi, tôi cũng sẽ không bán cho Hoa Nguyệt, bởi vì công hội Ngạo Thiên vẫn phù hợp kế hoạch của tôi hơn, công hội nào khác đều không được, nếu bán cho Hoa Nguyệt thì về sau sẽ có ảnh hưởng xấu tới mình.
"Haiz, vậy thì thôi." Hổ Nữu thở dài, không nói thêm gì nữa.
Tiêu Phàm nhìn lại bộ thời trang nữ vẫn đang trong ba lô của mình, khi thấy Hổ Nữu cũng không nhớ tới, Tiêu Phàm quyết định ngậm miệng lại, không nhắc tới nó nữa. Đợi tới ngày nào đó có cơ hội sẽ trả lại cho cô bộ này, nếu bây giờ để cho cô ta nhớ tới thì mình lại gặp phải phiền phức.
Thế là, một bộ thời trang nữ cứ yên lặng mà nằm trong ba lô của Tiêu Phàm. Tiêu Phàm cũng không nghĩ tới, về sau hắn lại có cơ hội dùng tới nó...
...
"Phàm muội muội, chú nhìn xem, đây là cái gì?"
Tiêu Phàm cảm thấy Hổ Nữu càng ngày càng biết đùa dai, mà dạo gần đây lại càng thân thiết với mình hơn. Tiêu Phàm nhìn vào trong lòng bàn tay của Hổ Nữu thì thấy một chiếc hộp quen thuộc xuất hiện.
Cho nên, Tiêu Phàm nói một câu rất lạnh lùng: "Hộp phần thưởng."
"Cái này cũng không phải là hộp phần thưởng bình thường nha." Hổ Nữu nói một cách rất thần bí.
"A? Không bình thường chỗ nào?"
Thấy Hổ Nữu bảo chiếc hộp này cũng không bình thường, Tiêu Phàm nghĩ thầm, chẳng lẽ cái hộp này có tỉ lệ mở ra thần khí hay sao?
"Đây là đặc sản từ phó bản của trận doanh Tinh Linh. Xà Cơ, Bán Trường Miên và Miên Miên đều mở luôn tại đó mà mở ra đều là đồ tốt, cho nên tôi muốn mang theo nó về và mở ra trước mặt anh, để tên châu Phi như anh ghen ghét, để anh cảm nhân sự cách biệt giữa người châu Phi và người châu Âu như tôi lớn như thế nào." Hổ Nữu nói bằng một giọng rất hả hê. (Chú thích: người châu Phi là đen như chó mực còn người châu Âu thì ngược lại aka mức độ may mắn đó.)
Tiêu Phàm nghe xong thì hứng thu mất hơn nửa.
Hóa ra vẫn là hộp thưởng bình thường, chỉ là nguồn từ trận doanh Tinh Linh mà thôi, còn tưởng rằng nó có xác suất mở ra thần khí cơ chứ. Tiêu Phàm nghĩ tới [Bộ Chuyển Thức Ăn] mà mình nhận được khi mở hộp từ phó bản của trận doanh loài người thì hắn cảm thấy loại hộp này dù ở đâu thì chất lượng vẫn như nhau.
"Madagascar luôn ở cạnh cô." Tiêu Phàm thuận miệng nói thêm một câu.
Hổ Nữu nghe xong, mặc dù cô không biết Madagascar là gì nhưng nghe rất "Âu" nên cô nghĩ có lẽ Tiêu Phàm đang chúc phúc cho cô.
"Hừ hừ, thời điểm chứng kiến kỳ tích sắp tới!"
Thế là Hổ Nữu mở hộp của mình ra khi vừa được Tiêu Phàm "chúc phúc"...
Khi Tiêu Phàm nhìn thấy vật phẩm mà Hổ Nữu mở được thì không cần nhìn thuộc tính, hắn cười ha hả, nói với Hổ Nữu một câu rất thân thiết: "Cô bé, hoan nghênh trở lại, châu Phi mới là nhà của con."
Hổ Nữu thấy vẻ mặt đê tiện của Tiêu Phàm thì cầm cây chổi quất tới.
Đúng vậy, phần thưởng của Hổ Nữu chính là một cây chổi...
[Tên vật phẩm: Chổi vệ sinh]
[Loại hình: công cụ]
[Phẩm chất: bình thường]
[Độ bền: 100%]
[Lực tấn công: yếu]
[Thuộc tính: không]
[Hiệu quả đặc biệt: không]
[Điều kiện trang bị: không]
[Ghi chú: Là trang bị cần thiết khi phải trực nhật, có lẽ ngươi cần mở thêm một cái hót rác và một cái sọt rác nữa.]
...
"Chuyện này đều do tên hèn hạ là anh hại, vừa rồi tôi đã lên Baidu tìm kiếm rồi, Madagascar là một quốc gia của châu Phi, chỉ bởi vì nguyền rủa của anh nên tôi mới không 'Âu' chút nào cả!"
Lúc đầu, khi thấy Xà Cơ, Bán Trường Miên và Miên Miên mở được đồ tốt thì Hổ Nữu còn muốn khoe khoang trước mặt Tiêu Phàm, phải mở hộp trước mặt hắn. Thật sự không nghĩ tới lại lấy được một cây chổi nữa chứ, mất hết cả mặt mũi mà, thế là Hổ Nữu cầm cây chổi này ném thẳng tới mặt của Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm rất linh hoạt mà tránh được đòn tấn công của Hổ Nữu, sau đó nhặt cây chổi lên, đưa trở lại: "Haiz, Hổ Nữu, cây chổi của cô bị rơi... ha ha ha ha..."
"Cút đi, đây là cây chổi của anh! Không phải của tôi!"
"Cô nói cho rõ ràng nha, rõ ràng đây là cây chổi của cô vừa mở ra mà!"
"Tôi không biết! Anh phải nhận lấy nó!" Hổ Nữu quay mặt sang hướng khác, liếc xéo Tiêu Phàm một cái.
Tiêu Phàm nhìn lại cây chổi trong tay, đang định vứt bỏ thì lại nghĩ lại, cây chổi này có ý nghĩa kỷ niệm nha, lúc cần thiết còn có thể lấy ra trêu đùa Hổ Nữu nữa, thế là Tiêu Phàm cất cây chổi vào trong ba lô của mình.
"Tôi muốn trở lại Antequera, để xem có còn NPC nào 'bố thí' cho đội rảnh rỗi chúng ta vài nhiệm vụ hay không, mà có Tuyết Dạ ở đây, hãy để cậu ấy dẫn mọi người luyện cấp."
Tiêu Phàm định trở về thành đi đối thoại với NPC, muốn nhận thêm nhiệm vụ để làm, hắn muốn tăng cấp nhanh hơn, hơn nữa năng lực chỉ huy của Tuyết Dạ rất xuất sắc, xuất sắc tới mức Tiêu Phàm cảm thấy kỳ lạ, thế nhưng chuyện này vẫn để Tiêu Phàm yên tâm hơn nhiều.
"Đi đi, còn hơn vẫn ở đây lây xui xẻo cho mọi người." Hổ Nữu phất phất tay, giống như là đuổi ruồi vậy.
Tiêu Phàm lại dặn dò những người khác, sau đó cầm theo cây chổi và nữ trang mà Hổ Nữu "tặng", tiếp tục bước tiếp trên con đường đơn độc, chỉ là hắn cũng không nghĩ tới, cần thời gian khá lâu thì họ mới có thể gặp nhau lần nữa.
...
Mặt khác, Tuyết Dạ rất thích những đồng đội mới của mình trong Vũ Hội Ác Ma, bọn họ đều rất hòa đồng, mà lại ngay từ lần đầu tiên đã biết mình là nam, còn không ghét mình nữa. Điều này làm Tuyết Dạ rất thoải mái, cũng càng thêm cố gắng chỉ huy.
Mà dưới sự chỉ huy của Tuyết Dạ, sự phối hợp của mấy người Hổ Nữu càng ngày càng tốt, thậm chí còn tốt hơn khi Tiêu Phàm chỉ huy. Bán Trường Miên và Xà Cơ còn không nhận ra điều này nhưng Hổ Nữu lại khác, dù sao thì Hổ Nữu cũng có kinh nghiệm khi chơi các trò chơi khác rồi. Năng lực chỉ huy mức tiểu đội của một người còn tốt hơn một đại thần viễn cổ như "Beater" thì không có vấn đề mới là lạ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo