Con mèo đen này vừa mới chạy ra khỏi ba lô của Tiêu Phàm, cảm thấy vô cùng mới mẻ với thế giới bên ngoài, con mắt tròn vo xoay chuyển loạn xạ, nhìn rất đáng yêu, Tiêu Phàm đánh giá nó, khẽ nhíu mày, trong lòng lại nghi hoặc, cái tên này là thú cưng của mình sao? Nó cũng quá “thú cưng” rồi đấy.

Điều mà Tiêu Phàm muốn nói là con mèo “thú cưng” này dường như không khác mấy với những con thú cưng mèo khác ở trong hiện thực, không giống như thú cưng có thể trợ giúp người chơi chiến đấu ở trong trò chơi.

Ở trong lòng Tiêu Phàm, những thú cưng có thể chiến đấu cùng người chơi một cách xuất sắc đều là con vật có ngoại hình hung dữ, còn con vật nhỏ ở trước mắt mình, trong lòng Tiêu Phàm thực sự không chắc lắm.

Bỏ đi, nhìn bản giới thiệu kỹ càng liền biết thôi…

Cột thú cưng, chính là cột chức năng mà Tiêu Phàm vừa mới mở ra, chỗ đó sẽ biểu hiện tin tức của thú cưng một cách kỹ càng…

[Tên thú cưng: Chưa đặt]

[Thú cưng thuộc: Mệnh Phàm]

[Cấp bậc thú cưng: 1]

[Chủng loại thú cưng: Mèo Đi Hia (chi nhánh Bí Kiếm Khách)]

[Phẩm chất thú cưng: Quỷ] (Quỷ: đại diện cho phẩm chất không thể đánh giá)

Tiêu Phàm nhìn thấy chữ “Quỷ” này, chợt nhớ đến mấy cái “Quỷ Khí” kỳ quái kia, một luồng linh cảm không lành tự nhiên xuất hiện, da gà của hắn bắt đầu nổi lên…

Nếu [Trứng thú cưng thần bí] là phần thưởng của nhiệm vụ mở khóa khu vực liên thông thuộc trận doanh Ác Ma, vậy thì chắc hẳn quả trứng thú cưng này là “đặc sản” của trận doanh Ác Ma rồi?

Tiêu Phàm cảm thấy hơi sợ hãi với ý nghĩ trong lòng mình lúc này…

Đối với những thứ ở trong trận doanh Ác Ma, Tiêu Phàm luôn vô cùng cảnh giác, hắn cảm thấy nơi đó có ma lực vô cùng kỳ lạ, cũng giống y như cái tên Ác Ma của nó vậy, chầm chậm ảnh hưởng đến trí óc của người ta.

Bỗng nhiên Tiêu Phàm có chút hối hận, lúc đó nhìn thấy mấy hình vẽ không rõ trên "quả trứng kì lạ" kia bản thân hắn nên phát hiện ra chứ, hơn nữa vì sao mèo lại đẻ trứng chứ, trứng thú cưng phẩm chất sử thi lại nở ra thú cưng phẩm chất quỷ?! Tiêu Phàm nhìn thấy con mèo này rốt cục cũng đã hiểu ra hình tròn lớn và ba hoa văn tròn nhỏ trên vỏ trứng là gì, rõ ràng chính là dấu chân mèo nhưng thật sự không ai có thể nghĩ rằng mèo cũng ấp trứng cơ chứ.

Vì để phòng ngừa tình huống nhân vật trong game mang theo cả một vườn bách thú đi san bằng cả tòa thành, "Tân sinh" đã đặt ra luật đó là chỉ cho phép người chơi mang theo một sủng vật, mà bây giờ con mèo này đã chui khỏi quả trứng, Tiêu Phàm hối hận cũng không kịp nữa rồi.

Thôi, đừng tự dọa bản thân nữa, nhìn thuộc tính của nó đã rồi nói tiếp...

...

Thiên phú chủng tộc:

[Trao đổi ngôn ngữ]

[Hiệu quả: có được thiên phú ngôn ngữ xuất sắc của tộc mèo, có thể nói chuyện với các loại sinh vật khác.]

[Loại hình thiên phú: bị động]

[Vật phẩm riêng của mèo]

[Hiệu quả: Mèo có thể tự thu nạp những thứ mình thích.]

[Loại hình thiên phú: bị động.]

[? ? ?] ( chưa thức tỉnh)

Kỹ năng:

[Tên kỹ năng: Bí kiếm của meo meo - đáng yêu - giết!]

[ Loại hình kỹ năng: chủ động]

[Hiệu quả: sử dụng bề ngoài đáng yêu để lừa gạt đối phương, nhân lúc đối phương không chú ý, đánh ra một chiêu tất sát, chiêu công kích này sẽ khiến đối phương không kịp phòng ngự, không có thời gian hồi phục.]

[Kỹ năng tiêu hao: 1 điểm thể lực]

[Điều kiện học tập: giày tộc mèo (nhánh bí kiếm khách)]

[Ghi chú: ta rất lợi hại, lại còn đáng yêu, meo]

[? ? ?] ( chưa thức tỉnh)

...

Sau khi xem xong, Tiêu Phàm gật đầu tổng kết: "Ừm ừm, không tệ, có thể nói, lại còn đáng yêu."

Sau đó Tiêu Phàm bắt đầu phát điên: "A! Bố nó chứ! Ngoại trừ việc có thể nói nó chẳng khác gì một con mèo bình thường! Cảm giác mọt chút hữu dụng cũng không có!"

Đối với việc này, Tiêu Phàm đã hiểu rằng bản thân hắn không có số làm nhân vật chính rồi, trước kia đọc tiểu thuyết, vật nuôi của nhân vật chính cho dù là bay trên trời hay là bơi trong nước, chúng nó vẫn có một điểm giống nhay chính là đều là rồng cả, hơi thở ra gọi là long tức, lông da trên người thì gọi là long lân, cái dùng để bắt người thì gọi là long trảo, ngay là khi chảy nước miếng cũng được gọi là long tiên, vô cùng cao quý, nhìn lại vật nuôi nhà mình vẫy vẫy đuổi nhìn vô cùng ngốc nghếch, Tiêu Phàm lập tức cảm thấy vô cùng bi thảm.

...

"Này, người dọn phân, có ăn chưa, meo"

Nhìn cảnh vật xung quanh một lượt, mèo kia hình như mất hứng rồi, nó đứng thẳng lên hai chân giống như con người bước lại gần chỗ Tiêu Phàm nói.

Khóe miệng Tiêu Phàm run rẩy: "Người...người dọn phân?!"

Mình rõ rằng là chủ nhân của nói, có lại có thể gọi mình là người dọn phân sao?! Hơn nữa cuối câu còn có một tiếng "meo", phát âm còn chẳng có chút đáng yêu của những con mèo bình thường, âm nó phát ra kéo dài, thật là làm cho người ta có cảm giác mất kiên nhẫn.

"Sao vậy người dọn phân, sao lại sững sờ không nhúc nhích thế kia, nếu như có đồ ăn thì mau lấy ra hiến cho mèo đẹp trai ta đây thì có thể ta sẽ tha cho người tội trước kia nhét ta ở trong ba lo." Mèo kiêu ngạo nói.

Giọng điệu này thái độ này, Tiêu Phàm rốt cục không thể nhịn được nữa: "Tao là chủ nhân của mày! Mày dám nói chuyện với tao thế à!"

Trong đội đã bị người phụ nữ Hổ Nữu bắt nạt, bây giờ lại bị cả con vật nuôi kiêu ngạo này bắt nạt nữa, rốt cục Tiêu Phàm không thể nhịn được nữa, cần phải cứu vãn lấy tôn nghiêm của bản thân hắn!

Nhưng tiếng quát lớn của Tiêu Phàm chỉ đổi lại được cái liếc mắt hèn mọn của mèo kia: "Đừng có kì kèo mè nheo nữa, cùng lắm thì ta sẽ để cho ngươi vuốt ve một hút bộ lông mềm mại của ta được chưa, meo"

Tiêu Phàm nghe được lời mèo nối, cực kỳ tức giận, con mèo này coi hắn là gì chứ, vuốt lông mèo thôi có gì hay ho: "Ai thèm sờ lông của mày, con mèo chết tiệt này!"

"Thật là phiền toái."

"Vậy cho ngươi sờ thịt mềm trong tay của ta được chưa, meo"

Nhìn con mèo đáng đánh này, Tiêu Phàm thật sư không thể nhịn được, liền tóm lấy nó, nhấc thẳng nó lên.

Mèo bị Tiêu Phàm tóm như vậy, rõ ràng là tức giận, giãy giụa trong tay Tiêu Phàm: "Meo hu hu! Người dọn phân kia ngươi muốn làm gì! Ngươi còn chưa cho ta ăn, sao có thể sờ soạng ta như thế được, meo hu!"

Nghe được lời của con mèo nói, mặt Tiêu Phàm cũng hơi tái đi rồi, chỉ có thể dùng phương thức truyền thống giáo huấn con mèo này, đó chính là đánh đòn.

"Meo hu! Mau thả ta ra, sao ngươi có thể như vậy được!"

"Chỉ cần mày nói xin lỗi với chủ nhân, tao sẽ buông tay."

Nhưng ta là mèo, là sinh vật bậc cao, làm sao có thể cúi đầu cầu cứu sinh vật bậc thấp hơn là loài người chứ! Meo hu!"

Tiêu Phàm nghe thấy thế, biểu cảm liền cứng ngắc lại rồi.

Sinh vật bậc cao?! Loài người là sinh vật bậc thấp hơn?! Mẹ kiếp, chỉ là môt con mèo mới sinh mà có thể phản động như vậy sao?!

Mèo ta nhìn thấy Tiêu Phàm đang sững sờ, tiếp tục nói: "Tuy rằng loài người tự nhận cao hơn chúng ta một bậc nhưng nhìn hiện thục đi, chẳng lẽ không phải loài người đang tự động dâng lên đồ ăn ngon cho chúng ta đấy sao, chúng ta chỉ cần nằm một chỗ sung sướng hưởng thụ phục vụ là được rồi. Còn không chỉ có vậy, ta đánh vỡ đồ, loài người sẽ tha thứ cho ta, ta lấy đồ dùng trong nhà để mài móng vuốt, loài người cũng sẽ tha thứ cho ta, thậm chí ta tè lên quần áo của loài người...a... loài người... miễn cưỡng... cũng sẽ tha thứ cho ta. Cho nên đó đã chứng minh rằng trái đất này lấy laoif mèo chúng ta làm trung tâm mà xoay tròn, toàn bộ thế giới này thực ra là dưới sự thống trị của loài mèo trúng ta, ngươi thật vinh hạnh trở thành "người dọn phân số một" của ta, trong tương lai, mèo đẹp trai ta sẽ dẫn dắt thêm càng nhiều đồng nghiệp với ngươi, "người dọn phân số hai", "người dọn phân số ba" thậm chí "người dọn phân số 100", "Người dọn phân số 1000", chỉ cần mèo đẹp trai ta thích thì sẽ không thành vấn đề, cho nên "người dọn phân số một" ngươi hẳn là nên đối tốt với mèo đẹp trai ta một chút, tương lai ta sẽ không quên ngươi, meo"

Nghe được vật nuôi của mình phát ngôn rợn người như vậy, Tiêu Phàm không kìm lòng được mà mắng chửi: "Thật sự là quá chó rồi!"

Mèo nghe được lời Tiêu Phàm, liền có chút kinh thường nói: "Chó có gì tốt, mèo đẹp trai ta chỉ thích mèo, mèo cái có lông tơ sáng bóng, thẹn thúng đáng yêu."

Nói xong, con mèo lại "meo" một tiếng đáng khinh, Tiêu Phàm nghe được mà ngẩn người ra.

Tiêu Phàm rốt cục không thể nói thành lời nữa, cũng không dám nói chuyện trước mặt con mèo này nữa.

Đây là sủng vật phẩm chất quỷ mà trận doanh Ác Ma đưa ra hay sao, quả thực vô cùng làm cho người ta phải kinh sợ rồi.

Phẩm chất đáng khinh vô cùng, lại còn nói chuyện kiêu ngạo, đây thật sự là sủng vật mới sinh trong trò chơi sao?

Trẻ nhỏ mới sinh dễ dạy bảo đâu rồi?

Vì sao con mèo này lại làm cho người ta có cảm giác như người lái xe mà nói chuyện không hợp sẽ bỏ khách mà lái xe đi luôn vậy?

Thật là đáng sợ, con mèo chết tiệt này, con mèo chỉ biết kêu meo meo này lại là sủng vật của hắn sao! Meo meo con mèo chết tiệt!

1.78421 sec| 2438.359 kb