Tuy Chính Khí Quyết là pháp quyết nhập môn, nhưng quý ở giản dị, hầu như không có khuyết điểm. Đương nhiên, chẳng có ưu điểm mẹ gì.

Chính Khí Quyết thích hợp với tu hành giả nhất. Dù là ở Hạo Nhiên đại thế giới chăng nữa, đa số đệ tử của đại vương triều, đại tông môn đều học Chính Khí Quyết làm công pháp nhập môn.

"Tan học, tan học."

Tiêu Trần hón ha hớn hở tuyên bố tan học, không chỉ có chúng học trò đờ cả người, ngay cả Ngục Long cũng phải đỡ trán.

Bây giờ mới hơn mười giờ sáng, một ngày mới vừa bắt đầu thôi, nhanh như vậy đã tan học? Chơi nhau à?

"Không thích à?"

Tiêu Trần thấy phản ứng của bọn học trò thì càng sung sướng.

Những học sinh trải qua sự kiện tan học hôm trước đều biết - xong rồi.

Có người vừa định đứng lên nói cái gì, kết quả giọng của Tiêu Trần đã vang lên trước.

"Không có nhiều học sinh yêu quý việc học như các cô cậu đâu. Mỗi người hít đất mười nghìn cái lại giải tán nhé. Dù sao cũng còn sớm mà."

Trong phòng học vang lên một tràng hít khí lạnh. Hôm trước mới hai nghìn cái, hôm nay lập tức liền tăng lên mười nghìn, muốn thăng thiên ạ!

Tiêu Trần dẫn Ngục Long và Cẩu Đản ra khỏi trường.

Một khối thây khô ngay cổng trường có vẻ khủng bố thật sự. Một học viện đàng hoàng bị Tiêu Trần biến thành quỷ viện.

Có hai thầy giáo đang đứng ngoài cổng khắc chữ trên một tấm bia đá, bảo vệ cổng cũng đổi người rồi.

"Ôi dời ôi, khắc cái gì linh tinh thế? Khắc lại đi. Viết ‘Đây là một đám người kiêu căng ngạo mạn, đây là đám người chỉ số thông minh có vấn đề, đây là đám người vội vàng tìm đường chết’."

Hai thầy giáo không biết nói gì cho phải. Không phải chính ông tổ ngài dặn khắc câu ‘Lão tổ Lôi gia, chết bất đắc kỳ tử không sai’ này sao?

Tiêu Trần nhìn một hồi, phát hiện có hai cái hồn phách mờ mịt du đãng nơi này.

Sau khi con người chết đi, ba hồn bảy vía cũng không ngưng tụ, bảy phách sẽ dừng lại nơi chú nhân thích đi khi còn sống, chờ cho đến đêm hồi hồn mới có thể trở thành Quỷ Hồn chân chính.

Rất rõ ràng, hai hồn phách này thuộc một trong bảy phách.

Hơn nữa, Tiêu Trần quen cả hai hồn phách này, chẳng phải chính là chiến sĩ gác cổng hai ngày trước à?

Tiêu Trần cau mày hỏi: "Sao lại thế này?"

Chiến sĩ trẻ tuổi mới tới nhận gác lau nước mắt: "Lão Thất và Nguyệt Oa đều chết rồi. Bị súc sinh kia giết."

Chiến sĩ trẻ tuổi chỉ vào Lôi Yến chỉ dư lại cái đầu bên kia, ánh mắt hiện lên vẻ khoái ý.

Tiêu Trần vỗ vỗ trán, đúng là chức nghiệp nguy hiểm mạnh.

Tiêu Trần lấy mấy khối tử ngọc ra, sau một loạt chú ngữ cợt nhả, mấy con nhện lớn khủng bố xuất hiện ở cổng trường, là Ảnh Nhện.

Tiêu Trần chỉ huy Ảnh Nhện tiến vào bóng dáng của chiến sĩ.

Làm xong hết thảy, Tiêu Trần lắc đầu, vỗ vai chiến sĩ trẻ tuổi: "Trước giờ người trên núi đều không coi mạng người dưới núi ra gì. Quen là tốt rồi."

Chiến sĩ trẻ tuổi nghe không hiểu lắm, cái gì trên núi dưới núi? Nhưng đáy lòng không hiểu sao dâng lên một luồng bi ai bất đắc dĩ thật sâu.

Trên đường về nhà.

Tiêu Trần há miệng lấy một hộp ngọc nhỏ ra đưa cho Ngục Long, đây là hộp Canh Kim Tinh đựng ngũ hành bản nguyên.

Hành động này bị Cẩu Đản phát hiện, cũng há miệng nhỏ ra, thò tay vào trong như muốn xem có thể đào ra bảo bối gì không.

Tiêu Trần tức giận đánh bay tay Cẩu Đản: "Ôi trời ạ, con bé ngố này. Miệng con không đào ra bảo bối được đâu, chỉ kéo được lưỡi con ra thôi."

Cẩu Đản khó hiểu, nhưng vẫn nóng lòng muốn thử.

Tiêu Trần trợn trắng mắt xem thường, dùng một sợi dây tử khí trói chặt Cẩu Đản, dắt con bé đi, chờ Cẩu Đản hết hứng thú sẽ không đào miệng nữa.

"Tiểu Long Nhi, đây là Canh Kim Tinh, có chút tác dụng trong việc chữa trị Đao Thân."

Ngục Long nhận hộp, gật đầu.

"Tôi đi Hỏa Diệm Sơn một chuyến, đúng là Thiên Địa Lô. Như vậy muốn khôi phục thân thể có thể tiết kiệm rất nhiều chuyện."

"Trong thời gian này, Tiểu Long Nhi giúp tôi dạy thay đi. Tôi đi bí cảnh nhìn xem có thể tìm được cái gì dùng được không."

Nghe Tiêu Trần bố trí xong, Ngục Long đầy mặt hoài nghi.

"Đại Đế sẽ không lại mượn cớ làm việc kiếm một chỗ ngủ đấy chứ?"

Không thể trách Ngục Long không có lòng tin vào Tiêu Trần được. Hàng này có tiền án.

Năm đó ở Hạo Nhiên đại thế giới, hắn mượn cớ đi làm việc tìm một chỗ ngủ no căng, ngủ một giấc hai, ba năm.

Hoàn toàn không thể nắm giữ hành tung của Đại Đế, lần đó Ngục Long tìm hơn hai năm mới thấy hàng này trong một tiểu động thiên.

Tiêu Trần cũng biết bản thân có tiền án, giơ hai tay lên thề với không trung: "Tiêu Trần ta nếu tìm chỗ ngủ sẽ bị thiên lôi đánh xuống."

Kết quả Ngục Long càng lộ rõ vẻ nghi ngờ. Cuối cùng không còn cách nào khác, Tiêu Trần đành nói với Cẩu Đản: "Ta dùng Cẩu Đản thề, nếu ta tìm chỗ ngủ lại thì Cẩu Đản sẽ… à… Cẩu Đản mỗi ngày ngã một cái."

 

0.14456 sec| 2414.758 kb