Dáng vẻ tiên khí lượn lờ này lại cộng thêm Cẩu Đản đẹp đến bất chấp ở bên cạnh nữa, khiến cho hai người Ngục Long phút chốc trở thành tiêu điểm trên đường cái.
Một số nam sinh lớn gan lại muốn tiến lên tiếp cận.
Kết quả họ bị Ngục Long trừng mắt cho, lập tức sợ đến mức co quắp trên mặt đất.
Mặc dù không có ai dám đi lên bắt chuyện, ảnh chụp của Ngục Long và Cẩu Đản vẫn bị đăng tải lên mạng.
Trong thời gian ngắn ngủi mấy tiếng, lượt nhấn vào đã đột phá một triệu.
Đi tới cửa học viện, Ngục Long liếc mắt đã nhìn thấy học viên bị trói vào cây cột. Ngoại trừ hai người song sinh giảng giải ra, không ai trong lớp một Thiên cấp may mắn tránh được.
Những học viên này không thể nói là không thảm thương, họ không chỉ phải chịu sự dày vò trên hai mặt về tinh thần lẫn thể sát bên trong Tu La Bàn, mà trở lại hiện thực rồi, họ còn bị trói lên trên cây cột, 'được' mọi người chiêm ngưỡng, chưa kể tử khí trói chặt bọn họ này còn hạn chế tất cả khí tức trong cơ thể bọn họ.
Nói cách khác, bọn họ lấy cơ thể của một người bình thường phơi gió Tây Bắc một đêm.
Bây giờ mọi người vừa mệt mỏi vừa đói bụng, có mấy nữ sinh đôi mắt đã đỏ bừng, trông dáng vẻ là đã khóc một trận.
Ngục Long nhẹ nhàng vung tay lên thả mọi người xuống, có mấy người lập tức co quắp dưới đất ngay tại chỗ.
"Một nén nhang sau vào tiết học." Ngục Long quăng lại một câu xong thì đi vào học viện.
Tiêu Trần đã đưa thẻ chức vụ của mình cho Ngục Long, vậy nên lúc vào học viện cô cũng không bị bảo vệ cản lại.
Khuôn mặt của mất người được thả xuống trở nên hoang mang.
"Cô ấy là ai? Cô ấy muốn làm gì? Một nén nhang là bao lâu?"
…
Chẳng mấy chốc hai người Ngục Long và Cẩu Đản đã tạo ra sự xôn xao bên trong học viện.
Không phải là những người này nông cạn, thấy phụ nữ xinh đẹp là ồn ào lên, mà thật sự là tạo hình này của Ngục Long quá ấn tượng rồi, cộng thêm khí chất băng lãnh đặc biệt của Ngục Long nữa, tất cả khiến cho tim của mọi người nhảy loạn lên.
Ngục Long nhíu mày lại, nhìn đám người đột nhiên nhiều lên ở xung quanh. Ngục Long nhớ là nam sinh vừa mới đi ngang qua mình kia đã đi tới đi lui bên cạnh mình bảy, tám lần rồi.
Sao Ngục Long không biết tâm tư của những người này được chứ.
Cô hít thở sâu một hơi, nhớ tới lời dặn đi dặn lại của Tiêu Trần, cố nén xúc động muốn đập chết mấy con kiến hôi này. Chẳng mấy chốc Thanh Y Hầu đã tới, không dám chậm trễ chút nào. Anh ta đã từng được thấy tận mắt thực lực của bà cô này rồi.
Bầy thủy long siêu khổng lồ ở Phong Thần Nhai trước đây đã khiến cho Thanh Y Hầu cả đời sau này cũng không quên được.
"Đại Đế có việc, tôi tới dạy thay." Lời nói của Ngục Long vẫn ngắn gọn trước sau như một.
Thanh Y Hầu đích thân đưa hai người Ngục Long tới lớp một Thiên cấp. Trong phút chốc, tin tức lớp một Thiên cấp có thêm một vị giáo viên xinh đẹp đã lan truyền thật nhanh.
Chúng học viên đấm ngực dậm chân một hồi, vì sao chuyện tốt gì cũng bị lớp một Thiên cấp chiếm mất.
Lúc họ đi tới phòng học, bên trong đã có năm, sáu người rồi.
Vì nghe nói Tiêu Trần đang dạy học ở học viện, một vài gia tộc lớn không tiếc tốn khoản tiền lớn để ép đẩy hậu bối của mình vào trong này, tất nhiên họ cũng đã bị Thanh Y Hầu mạnh tay bắt chẹt một khoản.
Hiển nhiên những người này đã được căn dặn năm lần bảy lượt, rằng không nên chọc cho Tiêu Trần nổi giận, nhưng chuyện gì cũng luôn có ngoại lệ, thứ không thiếu nhất trên đời này chính là kẻ muốn tìm chết.
Trong phòng học, một tên học sinh đang vừa nằm trên ghế chuyên dụng của Tiêu Trần vừa nói chuyện: "Mẹ, cái tên Tiêu Trần gì đó cũng quá biết hưởng thụ rồi! Nếu không phải người ta nể tình con gái anh ta là một đại mỹ nữ, ai sẽ sẵn lòng tới đây chứ!”
"Công Thâu Khao, cậu mau xuống đây đi, giáo viên tới bắt gặp sẽ không vui đâu!" Một nữ sinh nói với vẻ cực kỳ sợ hãi.
"Cắt, Châu Y Thần, cái đồ nhát gan nhà cậu! Tôi nghe nói trông giáo viên này còn trẻ tuổi hơn cả chúng ta, trái lại tôi muốn xem thử anh ta sẽ dạy chúng ta như thế nào!" Công Thâu Khao nói với mặt khinh thường.
Nhà Công Thâu và nhà họ Châu đều là gia tộc đỉnh cấp, hơn nữa quan hệ hai nhà không tệ, hai người quen biết nhau cũng không có gì lạ.
Ngục Long đã đứng ở cửa, nghe được như vậy thì đôi mày đột ngột nhướng thẳng lên. Khuôn mặt của Thanh Y Hầu lại nhìn có phần hả hê. Vì chuyện của nhà họ Lãnh, anh ta không có chút hảo cảm nào với nhà Công Thâu. Vốn dĩ Thanh Y Hầu đã không muốn nhận người của nhà Công Thâu, nhưng anh ta lại không kìm nổi trước sự giàu có của nhà bọn họ. Nhà Công Thâu đã tặng một lượng lớn bảo bối có giá trị không nhỏ.
Vậy là vì hoạt động của học viện, Thanh Y cũng bỏ luôn da mặt, nắm mũi nhận Công Thâu Khao, bây giờ tên này tự đi tìm đường chết cũng không trách người khác được rồi!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo