Tuy là mọi người không nhìn thấy trận quyết đấu bên trong La Bàn Rừng Rậm, nhưng vẫn nhìn chằm chằm hình ảnh một cách vô cùng căng thẳng.
Bởi vì bọn họ đều muốn biết ai sẽ đi ra khỏi đó.
Mười mấy phút thoáng cái đã qua, hào quang bao phủ trên sàn đấu đá đen đột ngột tan đi.
Trên sàn đấu, thiếu niên thật thà đứng đó, máu me be bét cả người, mà trên mặt đất là tổ trưởng tổ hai đang nằm xả lai.
Kết quả không cần nói cũng biết, tổ trưởng tổ một đã thu được thắng lợi.
Hai quang trụ bao phủ lấy người đang nằm ngã trên măt đất, rồi cậu ta sống lại khỏe mạnh, vết thương trên người thiếu niên thật thà cũng được khôi phục như lúc ban đầu.
Bóng dáng của mấy người đột nhiên biến mất khỏi La Bàn Rừng Rậm, xuất hiện bên trong phòng học.
"Người thua cắt đi một năm thọ mệnh, người thắng có thể hỏi tôi một câu hỏi."
Nghe được lời của Ngục Long, trong phòng học vang lên từng tiếng hít khí lạnh một.
Cắt thẳng một năm tuổi thọ đi, hình phạt nghiêm khắc này thật sự quá nghiêm trọng rồi!
Mi mắt tổ trưởng tổ hai nhảy mấy cái, nhưng cuối cùng cậu ta cũng không dám nói thêm gì nữa, dù sao trên tường vẫn còn đóng một tên muốn chết.
Ngục Long nhìn thiếu niên thật thà đã chiến thắng, bảo: “Cậu có thể hỏi một câu hỏi."
Thiếu niên thật thà sờ sờ gáy, có chút không biết làm gì, bởi lẽ cậu ta không biết hỏi gì cả.
Thanh Y Hầu ở bên cạnh thấy vậy thì nước tiểu cũng sắp phóng ra luôn rồi. Mẹ nó, đây là cơ hội trời cho đấy, nhất định cần phải tận dụng à!
Thanh Y Hầu trợn mắt thật to với thiếu niên thật thà, chỉ chưa rơi cả tròng mắt ra ngoài thôi.
Bản thân thiếu niên thật thà không có suy nghĩ gì cả, bèn vô thức nhìn về phía Thanh Y Hầu, kết quả là thấy đôi mắt của Thanh Y Hầu trừng lớn lên, dáng vẻ là gấp đến sắp tè ra rồi.
Tuy tính cách của thiếu niên là kiểu thật thà, nhưng cậu ta cũng không phải người ngu, vừa thấy dáng vẻ này của Thanh Y Hầu đã biết đề nghị đó rất hấp dẫn.
Thiếu niên thật thà suy nghĩ một chút rồi quyết định hỏi thử thắc mắc của mình trong tu hành.
Thiếu niên thật thà đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cung kính hỏi: "Lão sư, vì sao có lúc khí tức của em vận chuyển tới bả vai thì sẽ thỉnh thoảng thấy âm ỉ đau?"
Vấn đề này đã quấy nhiễu thiếu niên thật thà rất lâu rồi, Thanh Y Hầu cũng biết về vấn đề này, nhưng cũng không rõ nguyên nhân lắm.
Ngục Long vung tay lên, một làn sương mù màu đen bao phủ lấy hai người, tách bạch những học viên còn lại ở bên ngoài.
Đối thoại của hai người được giữ bí mật.
“Nói công pháp của cậu cho tôi nghe thử." Giọng nói của Ngục Long vang lên bên tai thiếu niên thật thà.
Thiếu niên thật thà không có bất kỳ do dự nào, nói thẳng ra khẩu quyết Hám Sơm Quyền mà bản thân tu luyện.
Thiếu niên thật thà cũng không phải người ngu. Tính tình cao thủ đại ca cổ quái, người có thể dạy thay cho cao thủ đại ca sẽ là người bình thường à?
Đây có lẽ là một cơ hội để giải quyết vấn đề của bản thân mình.
"Công pháp có chút vấn đề, hai huyệt Vân Môn, Trung Phủ sẽ phải chịu một ít tổn thương. Nếu như tiếp tục tu luyện nữa hai huyệt này sẽ bị phong bế triệt để."
Ngục Long vừa nghe khẩu quyết là biết chỗ đó có vấn đề.
Mấy câu nói của Ngục Long đã dọa cho cả người thiếu niên thật thà run run lên.
Huyệt đạo bị phong bế đồng nghĩa với việc khí tức trong cơ thể không còn cách nào để vận chuyển tự nhiên nữa, có thể chuyện này sẽ hủy thẳng con đường tu thành cậu ta đi sau này.
Hám Sơn Quyền này là vật gia truyền của nhà cậu ta, chẳng trách ba cậu ta tu hành vẫn luôn không thuận lợi, dù thiên địa đã linh khí hồi sinh, ông ấy cũng không có tiến triển rõ ràng, thì ra là trong công pháp có vấn đề.
Ngục Long xáo trộn toàn bộ khẩu quyết của Hám Sơn Quyền, trau chuốt lại một lần nữa rồi mới truyền lại cho thiếu niên thật thà.
Tiếp đó một sợi tơ trắng xuất hiện từ ngón tay Ngục Long, tiến vào bên trong cơ thể thiếu niên thật thà. Thiếu niên thật thà chỉ cảm thấy trên dưới cơ thể trở nên ấm áp, thoải mái lạ thường, đặc biệt là trên vai, cảm giác bị đau âm ỉ kia đã biến mất.
"Tôi đã giúp cậu khai thông kinh mạch, tiện thể giải quyết vấn đề trên vai cậu, xem như là phần thưởng vì cậu đã chiến thắng." Ngục Long nói một câu không mặn không nhạt.
Trong mắt của Ngục Lon, vấn đề này chỉ đơn giản như uống nước vậy, nhưng khuôn mặt của thiếu niên thật thà lại đầy khiếp sợ, nhận xong lại cực kỳ vui mừng khôn xiết.
Vấn đề đã quấy nhiễu cậu ta bao nhiêu năm năy đã được giải quyết một cách đơn giản như vậy, chưa kể Hám Sơn Quyền được giáo viên sửa đổi lại chắc chắn sẽ tốt hơn trước đây rất nhiều!
Tuy là thiếu niên thật thà không biết Hám Sơn Quyền đã bị đổi thành dáng vẻ như thế nào, nhưng trực giác nói cho cậu ta biết chắc chắn nó không tệ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo