Sau khi Tiêu Trần nói xong thì lật nốt mấy tấm hình còn lại ra, cơ bản thì đều là lối vào tiểu động thiên, không có gì đáng nói.

Tiêu Trần trả lại đống hình cho Thanh Y, cuối cùng nói: “Với tư cách đồng hương của trái đất, tôi cho anh một lời khuyên, chuẩn bị sẵn sàng đi.”

Thanh Y cười khổ, phạm vi đồng hương của người này hơi bị bự!

“Chuẩn bị sẵn sàng cái gì cơ?” Trong lòng Thanh Y có dự cảm không tốt.

“Chuẩn bị đại chiến rồi.” Tiêu Trần đứng dậy nhìn về phía chân trời.

“Trước không nói đến những đại năng để mắt đến trái đất, ngay cả một ít thế lực trên Trái Đất cũng có thể khiến Nhân tộc rơi vào nguy hiểm. Nhân tộc chỉ là một nhánh sông nhỏ trong cơn lũ thời đại lớn mà thôi.”

“Tôi sẽ nhớ kỹ.” Vẻ mặt Thanh Y rất nghiêm trọng, chân thành nói lời cảm tạ rồi thì nhanh chóng rời đi.

Thanh Y đi rồi Tiêu Trần lại nằm sõng soài trên ghế, Ngục Long ở bên cạnh nghiên cứu quyển sách cổ.

“Tiểu Long Nhi có phát hiện được gì không?” Tiêu Trần tò mò hỏi.

Quyển sách cổ này không dày, Ngục Long lật lật một tí là đã hết nhưng vài trang cuối cùng có phong ấn rất mạnh, hẳn là bút tích của một vị đại năng nào đó.

Với thực lực hiện tại của hai người, phá phong ấn đúng có tí không thực tế.

Ngục Long khép sách lại nói: “Không có phát hiện gì, chỉ là một quyển Quỷ Thần diễn nghĩa thôi.

Trong đó một vài nhân vật truyền thuyết, hẳn là đại năng thực lực rất mạnh, nhưng cách cục không đủ lớn, căn bản là chưa đủ trình đạt đến cấp bậc Đại Đế, có thể oai một tí ở mảnh thiên địa này chứ ra khỏi đây thì chả nhấc lên nổi sóng gió gì đâu.”

Tiêu Trần gật gật đầu, xem ra thứ hữu dụng có lẽ đều ở mấy trang bị phong ấn.

“Ba, con muốn bánh quy gấu nhỏ.” Lúc này, một âm thanh nũng nịu vang lên bên tai Tiêu Trần.

Lông tơ toàn thân Tiêu Trần đều dựng ngược, da gà da vịt nổi ầm ầm. Mỗi khi Cẩu Đản đói bụng sẽ giống như biến thành một người khác, nhão nhoẹt đến mức có thể làm người ta ngấy chết luôn.

“Ăn, ăn, ăn, ngày mai ba mua cho con cả tấn, cứ từ từ mà gặm.”

Tiêu Trần bất đắc dĩ đứng dậy, đi vào phòng lấy bánh cho Cẩu Đản.

Lúc ăn cơm tối, Tiêu Trần nghe được từ miệng em gái, trường học của bọn họ sẽ bị đổi thành học viện tu hành.

Cái con hàng Thanh Y này gõ bàn tính vang thật chứ, học viện cách nhà mình rất gần, Tiêu Mạn Ngữ lại học ở đó, cứ cho là xảy ra chuyện thì mình cũng không thể lờ lớ lơ.

Tiêu Trần lười so đo với những tính toán nhỏ này, sau đó mỗi ngày đều là dạy Cẩu Đản biết chữ và tu hành.

Thời gian trôi qua thảnh thơi vô lo, tuy có lúc nào cũng bị Cẩu Đản làm cho tăng xông tức chết, nhưng Tiêu Trần vẫn rất thích thú.

Hơn nữa với việc giáo dục Cẩu Đản, Tiêu Trần tự cảm thấy là mình đã có tiến triển đột phá đối, bởi vì bây giờ có đi ra ngoài thì con nhóc này cũng không đi gặm Ferrari của người ta nữa.

Đương nhiên cái này cũng có thể liên quan đến Tiêu Trần từng nói nếu không gặm Ferrari nữa thì sẽ mua cho nó một đống bánh quy gấu nhỏ.

Thỉnh thoảng Tiêu Trần cũng đi ra ngoài một chút, không xa lắm nên chỉ nghe loáng thoáng được mấy chuyện hàng xóm láng giềng buôn dưa lê.

Chuyện mà bọn họ bàn tán nhiều nhất chính là là tu hành và trường sinh.

Còn có chuyện về các loại linh quả thần kỳ, nghe nói có vài người ăn linh quả xong thì thực lực tăng vọt, được một vài đại gia tộc thu nhận, quyền lực tài phú mỹ nhân chỉ là muỗi.

Rồi cả truyện học viện tu hành sắp thành lập cũng trở thành chủ đề hót hòn họt gần đây.

Sau đó lại tuôn ra một tin tức lớn, học viện tu hành không phải chỉ có một cái thôi đâu.

Cơ bản là mỗi tỉnh đều có một cái như vậy, nhưng học viện tu hành ở thành phố Minh Hải lại cực kỳ được chú ý.

Bởi vì hiệu trưởng của nó chính là Thanh Y trong truyền thuyết. Sau khi sự tích của Thanh Y được truyền ra, anh ta đã nhanh chóng trở thành thần tượng quốc dân thế hệ mới.

Hơn nữa Thanh Y còn người đầu tiên đột phá sau khi linh khí thiên địa khôi phục, người khác chỉ vừa đột phá Du Dã Cảnh, tiến vào Phá Thiên Cảnh thì Thanh Y đã đi trước một bước dài.

Thanh Y đặt tên cho cảnh giới mới là ‘Đồng Thân Cảnh’, đây đúng là dê đầu đàn của thời đại lớn.

Mọi người không còn mê mang với Phá Thiên Cảnh nữa, bởi đã có người vì họ mà mạo hiểm tiến thêm một bước, chính vì vậy mà uy vọng và thanh danh của Thanh Y cũng đạt tới độ cao trước nay chưa từng có.

Bây giờ người của các đại gia tộc đều đang suy nghĩ muốn hói cả đầu chỉ vì muốn đưa hậu bối nhà mình vào học viện của Thanh Y.

Giờ câu đầu tiên khi mọi người gặp mặt không phải gì mà ăn cơm chưa? Mà là con trai con gái nhà bạn có đến học viện không?

Nhưng chuyện mới được vài ngày lại lòi ra một biến hóa chúa hề.

 

0.14315 sec| 2408.484 kb