Học viện tu hành Ma Đô sẽ do lão tổ nhà họ Mặc đảm nhiệm chức hiệu trưởng.
Thực lực lão tổ nhà họ Mặc một khi được đưa ra ánh sáng sẽ khiến mọi người trợn mắt há mồm một phen, bởi vì thực lực của ông ta còn mạnh hơn Thanh Y một bậc.
Mọi người lại chạy tới Ma Đô như ong vỡ tổ, có khi còn ồ ạt hơn kìa.
Học viện tu hành tỉnh A do một người phụ nữ đẹp như tiên tử làm hiệu trưởng.
Nghe nói là người nhà họ Mã của Long tộc trừ tà, thực lực chỉ mạnh chứ không yếu hơn lão tổ nhà họ Mặc.
Đây chính là một viên đá dấy lên ngàn lớp sóng, Long tộc trừ tà, người đẹp, thực lực mạnh mẽ, chữ nào chữ nấy đều đâm thẳng vào trái trym thiếu nam.
Chưa đến hai ngày sự tình lại có biến.
Học viện tu hành của thành phố B lại để lão tổ Huyết Sát Minh đảm nhiệm chức vụ hiệu trưởng.
Có nhiều người vừa tiếp xúc với tu hành, còn chả biết Huyết Sát Minh là thứ gì chứ đừng nói đến lão tổ của Huyết Sát Minh.
Nhưng mấy thế gia hơi lớn lại biết rất rõ là lão bà bà này sống đã gần ngàn năm, có lẽ chính là người đứng đầu trên đời này.
Với lại lão bà bà sẽ mang đồ đệ của mình nhập thế tu hành.
Quan trọng nhất là có người thích ngồi lê đôi mách, thế mà lại đăng hình đồ đệ của lão tổ Huyết Sát Minh lên trên mạng.
Một đầu tóc bạch kim, khoác chiến giáp màu đỏ như máu, tay cầm một cây trường thương màu đỏ thẫm, tuy trên mặt che lụa trắng không nhìn rõ chân dung nhưng tạo hình này đã đủ xúc động tâm hồn ngàn vạn thiếu nam rồi.
Lão tổ mạnh mẽ, đồ đệ thần bí, nhất thời học viện tu hành của thành phố B bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Nhưng giống như chương trình tấu hề, người ta còn chưa hát xong bên ta đã cướp mic.
Tỉnh F lại truyền ra tin tức để hai vị nữ võ thần đảm nhiệm chức vị hiệu trưởng.
Một người tên là Tần Uyển Thanh, một người là Hoàng Phủ Phương Linh.
Giang cư mận trâu bò lại đăng ảnh chụp hai vị nữ thần lên mạng.
Hai vị này là nữ thần chuẩn cơm mẹ nấu. Dáng người, tướng mạo Tần Uyển Thanh đều là đỉnh cao, hơn nữa còn cộng thêm khí thế sắc bén sát phạt, cách màn hình cũng có thể khiến người ta cảm thấy run rẩy.
Về phần Hoàng Phủ Phương Linh thì đã bị đào ra từ tám kiếp nào rồi. Trước kia là hotgirl hàng đầu của trung học Tường Vi ở thành phố Minh Hải.
Tuy trên mặt có vết sẹo nhưng Hoàng Phủ Phương Linh lại có vẻ yếu đuối pha thêm vài phần hào khí giang hồ nên được phần đông giang cư mận để mắt.
Nhất thời, danh tiếng của đôi võ thần này không đong đếm nổi.
Sau đó càng ngày càng náo nhiệt.
Mỗi học viện đều như đã thương lượng trước cả rồi, đều có nhân vật cấp bậc “truyền thuyết” đứng ra tọa trấn, đảm nhiệm chức vị hiệu trưởng.
Đến cuối cùng, rõ ràng chỉ có Thanh Y tọa trấn học viện thành phố Minh Hải là không người hỏi thăm, tình hình thảm đừng hỏi.
Lúc Tiêu Trần rỗi rãnh không có chuyện gì làm cũng dùng laptop của em gái chơi game hay xem thời sự, thật ra lại biết hết những tin tức này.
Đặc biệt là mấy vị đại mỹ nữ kia, ngoại trừ Mã Tiểu Hạm, Lạc Huyền Tư, Hoàng Phủ Phương Linh, Tần Uyển Thanh, còn lại tuy không biết nhưng Tiêu Trần vẫn thường xuyên đổi acc clone đi like dạo.
Thỉnh thoảng còn comment tám nhảm với giang cư mận về những nữ thần này, ai có bo đì ngon nhất, ai có vẻ dễ dụ nhất… cả ngày vừa bận rộn vừa vui tươi hớn hở.
Nói Tiêu Trần suốt ngày rảnh rỗi chơi đùa cũng quá, đối với những biến động bất ngờ ở bên ngoài, nhiều nhất chỉ là trở mình liếc mắt một cái là hết.
Về phần tại sao Tần Uyển Thanh và Hoàng Phủ Phương Linh lại ở chung một chỗ thì Tiêu Trần cũng không biết, khi nào đụng mặt rồi hỏi một chút là được rồi.
Hai người bọn họ đều là đồ đệ mà thằng bạn nối khố Vũ Vô Địch của Tiêu Trần tìm được, đối với sự phát triển của hai người họ, Tiêu Trần hoặc nhiều hoặc ít vẫn có tí để ý.
Học viện tu hành hừng hực khí thế tuyển sinh.
Lần chiêu sinh này cũng phá vỡ mộng tưởng tu hành của rất nhiều người bình thường, không chỉ hạn chế độ tuổi dưới mười sáu mà còn yêu cầu khá cao về tư chất.
Bởi vì tài nguyên hiện tại không chống đỡ nổi cho lượng lớn người cùng tu hành.
Từng ngày trôi qua, Tiêu Trần cũng quen với thời gian yên ổn.
Chỉ là loại yên ổn này chỉ giống như bình yên trước cơn bão mà thôi.
Hôm nay, lúc Tiêu Trần đang đánh Cẩu Đản thì Thanh Y lại mò đến.
Nhìn Tiêu Trần tức đến mức đỉnh đầu bốc khói, Thanh Y có chút tò mò hỏi: “tiểu huynh đệ à, sao thế?”
Tiêu Trần nước mũi nước mũi bắn như rap: “Con nhãi đần độn này, buổi sáng dẫn nó đi ra ngoài mua đồ, lúc qua đường không chịu nghe lời, dám đâm một chiếc xe hàng lớn đổ chổng kềnh ra, tạo thành sự cố giao thông nghiêm trọng.”
Thanh Y nghe xong thì đầu đầy mồ hôi lạnh, đâm xe hàng lớn ngã chổng bánh, làm gì có ai trâu bò đến độ này chứ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo