Không chỉ có hắn, toàn bộ Đại Chu đều có không ít người chú ý tới Bạch Liên Yêu Vương, bất kể là người, yêu thú… hay là linh hồn thần bí kia!

 

Tin tức ở nhân gian Huyết Hòe Vương vẫn nắm rõ, cũng không mất nhiều thời gian để nhận được tin tức của Bạch Liên Yêu Vương, chỉ là chậm hơn Vương Thăng một chút mà thôi.

 

Hỉ Chi Huyết Hòe Vương nghe chuyện này có chút khó hiểu, nói với người ăn mặc giống hệt ở bên cạnh: “Dục, Bạch Liên Yêu Vương không nằm trong kế hoạch. Chúng ta vẫn luôn tìm kiếm vậy mà không tìm thấy.”

 

Bóng người này đúng là Dục Chi Huyết Hòe Vương, những năm này hắn ở bên ngoài, vừa mới từ Man Châu trở về không lâu, biết được không ít tin tức, lập tức trao đổi thông tin.

 

Nghe Hỉ Chi Huyết Hòe Vương nói, Dục Chi Huyết Hòe Vương lắc đầu: “Có thể không phải như vậy, Bạch Liên Yêu Vương xuất hiện có chút kỳ quái, lúc trước ta ở Man Châu đã biết được chuyện này. Lúc đầu, Thánh giáo Bạch Liên quả thực là giáo phái của con người, không có dấu hiệu của yêu vương.”

 

“Vậy sao?” Hỉ Chi Huyết Hòe Vương không ngờ lại có nội tình như vậy: “Nói cách khác, Bạch Liên Yêu Vương là chuột sa hũ nếp?”

 

“Hẳn là như vậy, nhưng mà Bạch Liên giáo lúc đầu không có bóng dáng của yêu vương, mà là có yêu thú. Bạch Liên thánh giáo có một vật gọi là Bạch Liên lộ, tác dụng rất mạnh. Lúc đầu, Bạch Liên giáo dùng nó để thu phục lòng người. Mà Bạch Liên lộ lúc đầu chỉ thuần túy là một tài nguyên, nhưng một năm trước, thứ này biến hóa, có thể mê hoặc và khống chế lòng

 

 

người. Thậm chí toàn bộ Man Châu tràn ngập sương mù dày đặc kỳ dị, tựa hồ có thể làm cho tất cả mọi người mê muội, cho nên lúc đầu dù Man Châu bị yêu vương thống trị, cũng không có tin tức nào lọt ra ngoài. “

 

“Nói cách khác, những thế lực lớn kia không hẳn là không biết đến sự tồn tại của Bạch Liên giáo, đúng không?”

 

Nếu Bạch Liên giáo ngay từ đầu là một giáo phái của con người, thì cho dù người của những thế lực lớn kia bị giết thì cũng phải có tin tức truyền ra.

 

Giọng Dục nghe như khó chịu, ẩn chứa sự lạnh lùng: “Khi đó con người đều đang bận xử lý chuyện của riêng mình, chuẩn bị tranh đoạt bá chủ, không có tâm tư đi quan tâm chuyện này. Có lẽ họ nghĩ rằng Bạch Liên giáo dù có thành tựu ở Man Châu cũng dễ dàng bị tiêu diệt. Cuối cùng không biết vì sao Bạch Liên Yêu Vương lại xuất hiện, loại chuyện này đương nhiên bọn họ không chịu thừa nhận, trực tiếp nói Man Châu đã bị Bạch Liên Yêu Vương khống chế từ lâu, họ không nhận được tin tức, dù sao cũng là chết không đối chứng.”

 

Hỉ Chi Huyết Hòe Vương cười vang, cười đến khó nghe, nói: “Người truyền tin hẳn là chết rồi đúng không?”

 

“Đúng vậy, hắn chết vì bị thương nặng.”

 

“Loài người vẫn thích thủ đoạn này, có điều cũng không có gì hay mà nói, yêu tộc của chúng ta cũng vậy. Chỉ đáng tiếc là Bạch Liên Yêu Vương này muốn tới kiếm chút lợi ích, mới trùng hợp trở thành yêu vương, hiện giờ xem ra không sống được bao lâu nữa.”

 

Hỉ Chi Huyết Hòe Vương và Vương Thăng phán đoán giống nhau, Bạch Liên Yêu Vương sẽ không sống lâu nữa, cho dù là họ, hiện tại cũng không dám làm chuyện này, chỉ có thể nằm im.

 

“Nếu như có thể tiếp tục trốn thêm mấy chục năm, nói không chừng thật sự có thể làm nên chuyện, chỉ tiếc là lộ ra quá sớm!”

 

Dục Chi Huyết Hòe Vương cũng phán đoán gần như vậy.

 

 

Tuy nhiên, bọn hắn chỉ cảm thấy tiếc cho Bạch Liên Yêu Vương, bọn hắn không cứu được, so với việc thêm một phe chiến lực, kế hoạch của mình càng quan trọng hơn.

 

Cuối cùng, Hỉ Chi Huyết Hòe Vương hiện đang phụ trách mọi việc, nói: “Cứ tiếp tục kế hoạch của chúng ta, kệ nó đi. Biết chuyện này rồi, tốt nhất cứ đề phòng là được, sau khi Bạch Liên Yêu Vương chết, nhân loại nhất định sẽ nhắm vào yêu tộc một khoảng thời gian, lúc đó nhớ chú ý! “

 

“Đã rõ.”

 

 

Ngoài yêu thú ra, còn một tộc khác biết về điều này.

 

Một nơi thần bí nào đó, sương mù bao phủ, phong cảnh tươi đẹp, giống như tiên cảnh nơi hạ giới.

 

Trong màn sương mù có một hồ nước lăn tăn gợn sóng. Trên mặt hồ có vô số hoa sen trắng, tỏa ra khí tức thánh khiết.

 

Một con chim sơn ca to bằng lòng bàn tay bay đến đây.

 

Đúng lúc này, hoa sen dao động, hoa sen trong hồ bảo vệ đóa hoa sen thánh khiết nhất vào giữa.

 

Cùng lúc đó, một giọng nói không thể xác định được giới tính vô cùng êm tai phát ra.

 

“Không biết vì sao Thần Tước Vương tới tìm ta?”

 

Con chim sơn ca được gọi là Thần Tước Vương lên tiếng: “Bạch Liên, tộc nhân của ngươi đã đọa lạc thành yêu vương, sở hữu sức mạnh của Đại Tông Sư vô thượng, mang đến tai họa cho cả một châu. Theo quy tắc của linh tộc chúng ta, ngươi nên giết nó đi!”

 

Tiểu Cửu… Quả nhiên vẫn đi con đường đó? Thế sự khó lường!” Bạch Liên cảm thán, năm đó lúc Tiểu Cửu rời đi, nàng dự cảm được chuyện này.

 

 

“Mặc kệ là nguyên nhân gì, nhất định phải giết ả ta, nếu như nhân tộc có vấn đề, linh tộc chúng ta tạm thời không nên khiêu khích.” Giọng Thần Tước Vương lạnh nhạt, đây là quy tắc của linh tộc, trừ phi rời khỏi linh tộc, nếu không thì nhất định phải chấp hành.

 

“Giữa linh thú và yêu thú chỉ là một ranh giới mỏng manh, vốn cùng một nhánh, nhưng lại phải trốn tránh thế gian, không biết khi nào mới được xuất hiện.”

 

 

0.18634 sec| 2437.406 kb