Nhưng Vương Thăng có thể khẳng định một chút là người mà hai nhà tuyển ra không thể là cùng người.
Chỉ có thể có một khí vận Đại Tông Sư, mà nếu thần nữ của Thần Nữ Phong và Tinh đều muốn trở thành khí vận Đại Tông Sư thì sẽ không thể lựa chọn cùng một người.
Đến lúc đó nếu hai bên đều phát triển lên thì chắc chắn sẽ có một cuộc chiến khốc liệt.
Cũng không biết hươu chết về tay ai.
Đương nhiên, theo tình hình trước mắt, thực lực của Thần Nữ Phong sẽ mạnh hơn một chút.
“Nguyệt, ngươi nói xem, vị đồng môn kia của ngươi có thể quật khởi dưới thế lực của Vĩnh Niên Vương không?”
Thế lực mà Tinh nâng đỡ phải đối mặt với Vĩnh Niên Vương đầu tiên chứ không phải là Thần Nữ Phong. Cho dù Vĩnh Niên Vương thất bại, vẫn còn có Linh Kiếm Cốc và Thiên Đao Thành.
Đây mới là cửa ải khó khăn thứ nhất mà bọn họ phải đối mặt.
“Có khó khăn.”
Nguyệt không có nói quá nhiều. Đối với những việc trong tương lai, không có ai có thể nói rõ ràng.
Nhưng mà hắn cũng không nói quá tuyệt tình.
Là đồng môn, hắn biết rõ năng lực của Tinh. Chỉ cần đồng đội của hắn không quá ngu ngốc, nhất định hắn sẽ có thể gây ra sóng gió.
Dưới thế cục như thế này, muốn lật đổ những thế lực Đại Tông Sư cao cao tại thượng kia không phải là không thể.
Vương Thăng hiểu được ý tứ trong lời của Nguyệt.
Hắn không phản bác, nhưng mà trong nội tâm cũng bắt đầu cảnh giác cái gọi là thiên mệnh chi tử này.
Thế giới này để khí vận ở bên ngoài mặt sáng, nhưng cái khí vận ở mặt sáng này cũng là thứ thần bí nhất.
Nói chung, khí vận có liên quan đến bá tánh, nếu muốn tranh đoạt khí vận, chắc chắn phải tranh đoạt lòng dân thật kịch liệt mới đúng.
Nhưng không có một thế lực Đại Tông Sư nào làm chuyện này.
Ngược lại là không ngừng bóc lột, hoàn toàn mặc kệ.
Cũng không phải như vậy. Giang Hà Vương đã từng quấy nhiễu lòng dân, nhưng hình như Vĩnh Niên Vương không để ý đến chuyện này lắm.
Còn cả Mạc Dương đã gặp hồi hai năm trước.
Thứ mà hắn đã nhìn thấy ở chỗ Mạc Dương tuyệt đối không phải ảo giác.
Chắc chắn có thứ gọi là khí vận tồn tại.
Cho nên hắn rất cảnh giác với thiên mệnh chi tử mà Tinh tìm được.
Bởi vì vĩnh viễn không biết khi nào sẽ rơi vào bẫy rập của khí vận.
Nhưng mà Vương Thăng cũng không có hoảng loạn cho lắm. Khí vận thật sự rất quỷ dị, cũng rất lợi hại, nhưng thực lực vẫn là nhân tố quyết định.
Mà thực lực của hắn sẽ nhanh chóng tăng lên thôi.
“Huyết Khí Lang Yên: 90%”.
Rất nhanh, cường độ huyết dịch của hắn sẽ tiến vào cảnh giới tiếp theo.
Đến lúc đó, dựa theo dự đoán, hắn sẽ có thực lực của Đại Tông Sư.
Đại Tông Sư chính là kẻ mạnh đứng đầu thế giới này. Có thực lực trong người là có thể giải quyết rất nhiều việc.
“Nhanh thôi, lâu nhất là nửa năm.”
Càng về sau, cường độ huyết dịch càng khó tăng lên, 10% tiến độ dựa theo Vương Thăng tự phán đoán thì cũng phải khoảng nửa năm mới có thể đạt được.
Nửa năm cũng không quá dài. Sau khi Nguyệt đi, Vương Thăng lại lần nữa lao vào việc tu luyện.
Xuân đi thu tới, thoắt cái một tháng đã trôi qua. Hai bộ võ thuật, Lục Hợp Đại Thương và Mai Hoa bộ phá giới hạn ba lần.
Giống với Bát Cực Quyền, Lục Hợp Đại Thương phá giới hạn ba lần, có được thế thương.
Lục Hợp Đại Thương vốn là có quan hệ chặt chẽ với Bát Cực Quyền, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, bởi vậy tính chất thế mà Lục Hợp Đại Thương biểu hiện ra ngoài khá giống với Bát Cực Quyền.
Đều là có hơi thở hủy diệt, phảng phất muốn tan biến tất cả.
Khí huyết chi lực, thế quyền, thế thương, toàn bộ đều có tính chất tan biến.
Dập nát, nghiền ép là biểu hiện bên ngoài của chúng.
Có những tính chất đó, sức chiến đấu của Vương Thăng mạnh hơn rất nhiều, bên trong từng chiêu thức đều mang theo lực hủy diệt vô cùng lớn.
Hắn đã giao thủ với Nguyệt. Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù chỉ dùng một nửa thì Nguyệt cũng không phải đối thủ của hắn.
Loại trại nhỏ như trại Thanh Sơn này, không cần dốc hết sức lực, hắn cũng có thể hủy diệt trong một nốt nhạc.
Thực lực tới một cảnh giới nhất định, đối với rất nhiều người, hắn chính là thần.
Nhưng mà Vương Thăng vẫn hiểu rõ bản thân mình. Hắn còn cách cảnh giới thần rất xa.
Hơn nữa theo sự gia tăng của thế, Vương Thăng cũng càng ngày càng hiểu sâu hơn về thế, tiềm lực vô tận, còn có rất nhiều không gian để phát triển.
Mỗi ngày hắn đều dành một chút thời gian để cảm ngộ.
Dùng thanh tiến trình đương nhiên có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, nhưng cũng không có nghĩa là không thể tự mình nghiên cứu.
Đương nhiên, có lẽ là bởi vì “Thế” thuộc về các loại võ thuật nên “Thế” không có một thanh tiến trình riêng. Nhưng mỗi một lần hắn có cảm ngộ, thanh tiến trình của Bát Cực Quyền và Lục Hợp Đại Thương đều sẽ có tiến triển.
Việc tu luyện của hắn sẽ được phản ánh nhờ thanh tiến trình.
Còn về phần Mai Hoa bộ, Vương Thăng vốn tưởng rằng phá giới hạn ba lần, nó cũng sẽ xuất hiện thế giống với hai bộ võ thuật kia. Cho dù không phải thế, ít nhất cũng có thể gia tăng tốc độ của Mai Hoa bộ.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo